Phong k đứng được dậy
Phong: bọn mày đỡ tao ra xe đứa nào cho tao về nhờ đi ,vai tao đau quá ( mấy bạn con trai đỡ phong ra xe)…
Sao mai: ông thầy này cứng rắn nhỉ,đa phần các thầy hay bị trêu gẹo nên mới có lớp đạo đức chỉ dậy dành cho đạo đức vì họ như cậu thấy đấy toàn khinh người thôi
-tớ thấy qua lời dậy lời nói của thầy ý vô cảm kiểu gì ý ( ra cổng thấy helen đang tóm vào xe đạp của ông thày)
-thầy cho em số điện thoại đi ,thầy chắc 30 thôi chứ mấy trẻ mà giỏi quá nhỉ ( a ta gạt tay Helen ra rồi đi thẳng)…
Trinh: Xuân về không mình chờ về
-mình đi xe đạp được rồi quen đường rồi
-vậy mình về trước đây…
Sao mai: sao cô gái đó xinh vậy nhỉ
-ai cơ
-cô gái vừa bảo cậu về cùng ý xinh nhỉ
-uk xinh mà toàn người xinh
-hay họ đi thẩm mỹ nhỉ
-có lẽ vậy ( tôi cười cười rồi chúng tôi tạm biệt nhau ra về ) …đạp xe trên đường về ,tôi đỗ lại dưới 1 gốc cây rồi gọi về cho bố
-Bố à bố ăn cơm chưa
-bố ăn lâu rồi bên đó là ban ngày hả con
-à vâng con quên bố hiện đang ở đâu
-bố vẫn ở nhà chủ tịch giang,mà Xuân này bố định nói với con nhưng sợ con lo,bố cảm giác chủ tịch đang giam lỏng bố thì phải ,bố đi đâu làm gì cũng có người theo
-tại sao lại vậy ạ ( bố đang nói thì cô giang gọi tới)
-ta đã nghe thấy cuộc nói chuyện của con và bố con rồi
-sao cô lại làm vậy không phải con đang nghe lời cô ngoan ngoãn sang tận đây hay sao?
-Cái ta cần là con có thai và khi có thai rồi hãy ngoan ngoãn lặng lẽ không nói gì báo tin cho ta ,ta sẽ đưa con về ngay lập tức
-con không hiểu con đã nói sẽ làm như lời cô nói rồi sao cô lại giam lỏng bố con
-Để uy hiếp con phòng khi con trở mặt
-con trở làm sao được
-đó là ta chỉ phòng khi con sợ hãi muốn bỏ trốn mà thôi
-không có gì sợ hãi cả cô đừng ác ý với bố của con
-đó mới chỉ là bắt đầu thôi ,tất cả đang chờ con ở phía trước bằng bất cư giá nào cũng phải có bầu ,không được thất bại ( bà ta cúp máy ,tại sao bà ta lại tìm mọi cách như vậy)…tôi ngồi thở dài ,rồi đứng lên lại thấy có bàn chân ,tôi hét ầm lên hoá ra cùng 1 gốc cây mà có người ngồi đằng sau mà mình không biết ,,,tôi vòng ra sau thấy 1 người đậy cuốn sách lên mặt dáng vẻ này không lẽ lại là,lại là anh à ( tôi chỉ a ta nằm không phản ứng) a ta chắc ngủ say không nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi đâu nhỉ,mà có nghe thấy thì hiểu gì đâu mình lo xa quá rồi ,tôi bc đi thì vấp vào chân a ta rồi ngã nhào nằm đè lên người anh ta ,tôi tròn mắt ngạc nhiên cuốn sách tuột ra khoảng cách gần gương mặt ,hơi ấm rồi đột nhiên nói lên
-cô không định xuống ( tôi hoảng giật lùi lại)
-ồ tôi xin lỗi ,xin lỗi không cố ý đâu k phải biến thái gì đâu ( tôi xua xua tay rồi chạy ù ra xe đạp và đạp 1 mạch về ) về tới lâu đài tôi vã mồ hôi đi lảo đảo,mày tại sao mày không đứng dậy ngay để người ta nói vào mặt “Cô không định xuống” nhục quá là nhục không còn gì nhục hơn,tôi thấy Helen đang cười tươi như hoa
-Có gì mà chị vui vậy?
-quản gia nói đêm nay chị được gặp ông chủ rồi
-vậy sao vậy tốt rồi chúc mừng chị ( khổ đi chúc mừng đối thủ bh)
-chị sẽ nói giúp cho em và Trinh
-cố lên nhé chị chắc chắn sẽ được làm bạn gái của anh ta
-chị mong là vậy vui quá ( đang nói thì helen có điện thoại thoáng giọng đàn ông trong máy) tôi bước đi thì gặp Trinh đang đứng nhìn ra bể cá suy nghĩ gì đó
Trinh: cậu có nghĩ chị ta được chọn làm bạn gái không
-mình mong là đươc khi đó chúng ta không phải đươc trở về sao?
-cậu thật sự đến bây giờ vẫn k hiểu lý do tại sao cậu ở đây sao?
-mình biết chứ đó là cần 1 ngươi đẻ thuê ( trinh cười lớn)
-cậu thật sự giả vờ không biết sao nếu cần người đẻ thuê liệu đến lượt chúng ta hay không,hơn nữa anh ta đâu phải là người không lấy được vợ hay không có khả năng sinh con
-vậy thì vì sao?
-vì sau khi ân ái anh ta sẽ giết chết họ ngay tại chỗ ( tôi vã mồ hôi)
-cậu cứ đùa làm gì có chuyện như vậy?
-cái đó không phải ai cũng biết
-vậy tại sao cậu biết
-vì mình đâu phải tầm thường,mình theo phu nhân nhưng không phải vì làm theo bà ta hay bà ta đe doạ dc mình mà mình thật sự muốn gặp lại người đó ,anh ta là 1 người cực gét phụ nữ
-gét tại sao còn quan hệ với họ rồi giết họ
-đó chính là thứ anh ta thích thú,mình không sợ vì mình tin rằng người đó còn có tình cảm chứ không tàn ác như những gì ng ta nói
-thật ghê tởm mình sẽ rời khỏi đây ,hắn ta chắc chắn là kẻ rất bệnh hoạn ( tôi đi vụt qua Trinh rồi về phòng sắp đồ)…mình phải rời khỏi đây không thể ở nơi ghê tởm thế này được,,,tôi cho đồ vào túi rồi đi ra ngoài lại găp chú chó con
-Chị đi đây em ở lại đừng đi lung tung nhé,nhớ đi đâu thì đi với mẹ,chị về với bố đây ( chú cho ngoe nguẩy chạy đi)…tôi ra tới cửa thì họ chặn tôi lại
Quản gia: thật khủng khiếp cô định đi khỏi đây sao?
-đúng vậy tôi không muốn chờ để được anh ta ân ái nữa chị nhắn hộ rằng tôi đổi ý tôi muốn về
-cô thích chết phải không,nể tình quay lại ngay đi 10 p nữa ông chủ sẽ về
-tốt quá tôi chờ để xin đi ,anh ta thiếu gì phụ nữ tôi chỉ là cái bụi nhỏ thôi chị đừng lo
-cô muốn tất cả chúng ta chết đúng không mau quay lại ngay
-không tôi chờ
Helen: em đinh gặp anh ta trước chị sao,hay em muốn gây sự chú ý vậy
-không em định đi thôi,chị cũng nên đi khỏi đây đi
-tại sao
-còn sao nữa em nghe nói ( tôi nói nhỏ vào tai) anh ta sau khi ân ái sẽ giết chết người phụ nữ đó luôn đấy ( helen cười)
-ai nói với em điều kinh khủng vậy
-chị biết thế là được em k tiện nói
Quản gia: cô đang hồ đồ rồi đấy,còn 5p nữa mau lui hết ra sau đi nhanh
-em k đi em chờ anh ta đằng nào cũng chết ( cô giang gọi)
-con bị điên rồi đúng không?có muốn gặp lại bố không mau lui đi ( sao bà ta biết ai báo vậy)
-đằng nào cũng chết con cần hỏi rõ ràng
-trc khi con hỏi thì tất cả sẽ chết kể cả ta sẽ bị ảnh hưởng nó giết cả bố con,con hiểu chưa đừng làm lệch ý nó ( tôi vội đứng dậy chạy ù ra sau)
-tại sao cô lại đưa con đến chỗ chết vậy
-Ta không phải mẹ ruột nó,nó định giết ta,ta đang cố lấy lòng nó hiểu chưa chỉ cần có thai và ta sẽ giữ đứa bé đó làm mối dây để nó không thể hại ta được
-cô tin rằng con làm được hay sao xin đừng ảnh hưởng đến bố con
-ta đang cố giữ vị trí cho bản thân,ta chỉ là mẹ kế của nó,tài sản mà nó nắm giữ của ông ngoại nó mẹ đẻ nó ,chỉ là ta nuôi nó từ bé nên nó chưa công khai giết ta mà thôi
-cô có thật sự đối với anh ta như 1 bà mẹ không,nếu có con tin anh ta sẽ không hại cô ( cô ta dập máy mình tin chắc cô ta đã làm gì anh ta nên mới lo sợ)…tôi đi thất thần ra bãi cỏ ngồi trên vai đeo ba lô ,muốn về cũng không được phải làm sao đây bà ta đang giữ bố thật sự cái gì cũng có giá của nó mình tin lầm người mất rồi,,,tôi đi vào thư viện cuốn sách lần trước mình làm bung không còn ở đây nữa ,nó đâu rồi nhỉ ở kẽ đó rơt ra 1 tờ giấy tôi mở ra
-Lặng lẽ ở bên anh là chuỗi ngày em lặng lẽ tổn thương anh phải vậy không? ….ô câu ngôn tình này hay quá mình giữ lại mới được ,tôi ngồi nhìn ra cửa sổ và nhớ tới vinh,tôi viết dưới câu đó
-xa anh tình yêu này cũng vẫn mãi sống bên anh ( tôi tì tay lên cửa sổ và cầm tờ giấy tuột tay bay xuống dưới)…tôi vội chạy ra tìm ở khu này mà nhỉ vừa rơi xuống theo nguyên lý gió bay hướng này mà sao không thấy nhỉ ,đâu mất rồi ( tôi thấy chú chó con vẫy đuôi) tìm hộ chị đi vừa bay ở đây thôi ,chú chó con vẫy đuôi chạy đi tôi chạy theo thì va đầu phải ai đó bật người lại ngã nhào ra sau
-xin lỗi tôi ( là anh ta a ta mặc áo xanh dương đậm dáng xuông không cổ quần đen) sao anh ở trong nhà này vậy ,à tôi quên anh quản lý thư viện ( nghĩ đến việc lúc sáng tôi đỏ mặt)…tôi đi trước đây ( thấy chú chó con cứ quấn chân anh ta tôi kéo) đi thôi sao ai em cũng làm quen vậy cẩn thận họ bắt em đi làm thịt đấy ( tôi quay đi rồi đứng lại hỏi) anh gì này ở nhà này cẩn thận đấy ông chủ ở đây ( tôi định nói rồi thôi)…thôi anh cẩn thận là được ( gớm bà lo thân bà chưa xong còn đi dặn dò) …tôi ngó ngó tìm tờ giấy không thấy đâu bực mình thật sao không thấy nhỉ…về phòng tôi sắp đồ rồi gào lên,mình có lòng tốt dặn hăn mà không 1 lời cám ơn đồ tinh tướng tinh vi sờ ti con lợn,đêm đến tôi thấy Helen gõ cửa phòng
-Xuân mau mở cửa cho chị (tôi ra mở cửa thì thấy Helen bơ phờ thấy tôi helen bám tay)
-chị sao vậy
-chị mệt quá chị sợ lắm
-chị ốm à sao vậy ?
-anh ta không đến anh ta cho 2 người đàn ông khác thay nhau hãm hiếp chị ,chị thật sự không muốn sống nữa ,chị đâu làm gì sai ( quản gia đứng ngay phía sau khiến tôi giật mình)
Quản gia: còn không mau cút đi ai cho cô vào phòng cô Xuân ( tôi k hiểu chuyện gì)
-chị quản gia chị k thấy helen đang sốc sao cùng phụ nữ với nhau mà sao chị k xót xa vậy ( Trinh đóng cửa phòng k sang tôi tin cô ta nghe thấy)
-Cô ta không xứng đáng để được ngủ cùng ông chủ
-tại sao?
-cô ta không còn đồng trinh nữa cái giá mà bố mẹ cô ta lừa dối người khác để con gái dc vào đây có rất nhiều các cô gái như vậy rồi họ săn sàng làm giả màng trinh
-vậy yêu cầu của anh ta phải là gái đồng trinh hay sao
-dĩ nhiên ông chủ của chúng tôi k lẽ phải ngủ với cô gái đã ăn nằm với người khác
-nhưng k có nghĩa là gọi người khác vao cưỡng hiếp thế này chị hiểu không
-im đi cô đi quá xa rồi đấy tự lo thân mình trước đi
Helen: anh ta thậm chí còn không đến,nhưng chuyện gì anh ta cũng biết và có cần đối xử với tôi thế không ,tôi chỉ vì gia đình mà thôi
Quản gia: có trách hãy trách bố cô tham vọng quá lớn kể cả bản thân cô cũng vậy ( helen vỗ vai tôi)
-Dù chị không biết mục đích của em là gì nhưng đừng để giống như chị ( chị ý quay đi buồn bã )tôi sợ hãi không nói nên lời …tôi làm sao có khả năng đến gần huống chi làm bản thân có thai được,,,quản gia quay ra bảo tôi
-chuẩn bị đi mặc chiếc váy này vào choàng áo vào nữa rồi theo tôi
-đi đâu vậy
-găp ông chủ như cô mong ước ,ông ý chọn cô rồi đấy ( vừa vụ helen nên tôi sợ hãi)…tôi nắm chặt tay đi thay đồ ,lẩm bẩm cố gắng lên Xuân mày làm được có gì không được,mục đích của mày đang ở gần đây rồi mày muốn gặp lại bố không ( tôi xoã tóc và đi theo quản gia)…đi thang máy lên trên mở ra là 1 khung cảnh hoàn toàn khác bên dưới ,cây cỏ hoa lá mọc như nơi tôi từng sống vậy căn phòng được bao bọc bởi 1 rừng cây nhân tạo thật đẹp)…thang máy đóng lại quản gia đi xuống tôi chưa kịp hỏi gì…tôi hít thở tập thể dục các thứ rồi thổi phù ,tôi gõ cửa
-tôi vào nhé
-vào đi ( giọng nói nghe quen quen) tôi bước vào thì không thấy ai ?ô rõ ràng có người bảo mình vào đi mà ( vừa nói thì đèn tắt do tôi từng mù nên tôi vội nhớ lại cảnh tượng ngày xưa,tôi ôm đầu)
-1 cô gái mù muốn gì ở tôi ( nghe tiếng nhưng không thấy người đâu)
-tôi không có ý gì cả chỉ là do tôi có hoàn cảnh riêng nen mới tới đây tôi thật tình không biết hay có ý gì với ảnh cả,anh thấy đấy lần đầu do anh nhặt hộ tôi cuộn len mà giờ tôi phải ở đây thế này đây nên
-bỏ đồ ra
-gì ( tôi sợ vã mồ hôi) …đang đứng thì có bàn tay kéo vào lòng ,tối đến nỗi không nhìn thấy nhau sao anh ta nhìn thấy mình nhỉ?( mùi hương của anh ta khiến tôi ngồi đơ 1 lúc)…tay anh ta đang vén tóc tôi ra sau ,tôi tóm tay
-bắt được rồi ,tôi sẽ đi thẳng vấn đề luôn nghe giang hồ nói anh sẽ giết bất cứ ai sau khi quan hệ đúng không ( a ta cười ) mà bật đèn lên đi kể cả anh k tự tin vào nhan sắc thì tôi cũng không chê anh đâu yên tâm ( tôi vỗ vai) …
-sống hay chết đó là do số mệnh trên đời nhưng đối với tôi ,tôi muốn ai chết thì nó tuyệt đối không được sống ( tôi vã mồ hôi rồi đứng dậy cúi đầu)
-dù không nhìn thấy anh nhưng tôi sợ rồi nên xin phép cho tôi về ( tôi nói tỉnh bơ nhưng lại nghĩ đến bố tôi lại ngồi vào lòng anh ta) thôi tôi chưa về bây giờ được còn bố và em tôi nữa ( nói hai vấn đề k liên quan) …tôi cần sinh con cho anh rồi mới được về ( a ta lặng im) tôi thấy mắt buồn ngủ dần lịm dần lịm dần trong tay anh ta tôi dựa má vào vai …nghe loáng thoáng anh ta nói gì đó như là
-Cô đã sai khi gặp tôi rồi ( a ta vuốt tóc tôi còn tôi lịm đi)…
Sáng tôi vùng dậy thấy đã nằm ở phòng rồi ,ô hôm qua sao mình buồn ngủ sớm vậy ,chắc anh ta đưa mình về phòng ( tôi sờ người quần áo vẫn nguyên không có gì xảy ra)
Tôi mặc đồng phục đánh răng rửa mặt rồi đi ra ngoài Trinh đã chờ sẵn ở cửa
-Nghe nói cậu gặp anh ta rồi
-uk ( tôi ấp úng)
-anh ta và cậu đã ( ý hỏi có qhe chưa)
-chưa hôm qua mình còn chưa thấy mặt nghe thấy giọng thôi
-vậy sao và cậu an toàn
-uk mình an toàn chắc không như cậu nghĩ đâu ( tôi vỗ vai Trinh cười đểu tôi gì đó thoáng qua)…ra xe Trinh bảo tôi
-Hôm nay mình cũng đi xe đạp cho thể thao
-uk ( tôi khó hiểu trên đường đi tôi hỏi) helen hôm qua đã ( Trinh ngắt lời)
-chúng ta không ai quen thân với cô ta nên không cần quá đau lòng,do cô ta trước khi vào đã chăp vá màng trinh nói dối họ trước và cậu không biết mỗi tối cô ta lại trốn đi gặp bạn trai có lẽ họ cho cô ta cơ hội rời đi rồi nhưng do cô ta tự chuốc lấy
-ơ cái này Helen làm vậy thật sao
-cậu biết anh ta gét cô ta ở điểm gì không?đó chính là có bạn trai rồi nhưng vẫn còn đến với anh ta ( tôi k nói câu gì nữa thiết nghĩ cuộc sống thật rối ren bon chen mà sống họ được gì khi đã giàu có) đến cổng trường tôi thấy Thầy giáo đi tới ( a ta kiêm lắm nghê thật)…Trinh đạp xe thật nhanh đến chỗ anh ta
-Thầy cũng đi xe đạp ạ,đi xe đạp thể dục rèn luyện luôn đúng không ạ ( anh ta cười nhẹ)…tôi đạp xe sau thì 1 chiếc ô tô ấn còi ,1 bạn gái thò đầu ra ( tôi thấy sao mai ngồi trong xe mặt buồn thiu)
-Tránh ra đi có cái cổng mà cứ đứng chắn thế ( tôi đứng tránh ra vây tay chào sao mai nhưng cậu ý nhìn tôi lắc đầu)…vào trong thấy đám đông đứng xem gì đó ,tôi thấy Phong đang đứng cầm chiếc gậy cùng mấy người nữa
Phong: thằng thầy chó má này mày đi làm thuê mà dám làm vai tao đau,bố tao lát sẽ tới đây kèm theo câu sẽ kiện mày biết chưa ( a ta bước đi không nói gì)…mấy thanh niên trong lớp đạp xe anh ta ,anh ta thay đổi sắc mặt nhìn
Phong: chúng mày sợ gì tao lo hết đánh nó cho tao ( mấy tên trong lớp xông tới anh ta cầm sách đập thẳng vào hầu họ rất nhanh chân thì đạp thẳng bụng,đá không thương tiếc ) Phong từ phía sau cầm chiếc gậy tiến tới ,tôi bất giác ôm chầm lấy anh ta ,Phong đánh 1 nhát rất mạnh vào lưng tôi,tôi nhăn mặt rồi thở mạnh,anh ta ngạc nhiên không nói nên lời Trinh lao tới kéo tôi ra rồi hỏi han
-Cậu không sao chứ
Phong: Sao em lại lao vào ( a ta đứng im nắm chặt tay,tôi đau nằm vật ra Phong bế tôi lên) tránh ra đi xe tới đây nhanh lên
-bỏ tôi xuống đi ( tôi đau nhăn mặt rồi thấy rát)
-Anh làm em đau anh sẽ chịu trách nhiệm ( a ta bế tôi ánh mắt dâm đãng khó tả)
-trách cái gì bỏ tôi xuống tôi đến phòng y tế xem sao? ( a ta đặt tôi lên xe ,còn thầy đứng im không nói câu gì,tôi thấy buồn trước thái độ dửng dưng của thầy)…
-Anh sẽ đưa em đi kiểm tra kĩ càng ,chắc đau lắm ( tôi nằm úp còn không ngồi được)
-không cần cho tôi về phòng y tế trường đi …( a ta lái xe đi tôi quát lên) anh cố tình à tôi đã nói k cần làm quá mà
-anh thích em rồi đấy ( a ta cười ngạo nghễ) em thích gì anh đưa em đi mua luôn bây giờ
-tôi không thích gì cả tôi không thiếu gì cả nên cho tôi quay lại ngay ( vết đau càng lúc càng đau)…xe đang đi phanh kít lại Phong quát ầm lên
-thằng kia mày điên à ( tôi nhổm dậy thấy Thầy đang quay ngang chiếc xe đạp mồ hôi nhễ nhại) sao mày đi được đến đây rồi à thì ra đi đường tắt à ,tránh ra
-Đưa cô gái đó ra đây?( phong xuông xe)
-thằng điên này mày biết mày đang chống lại ai không hả ( phong đạp vào xe thầy,anh ta mặt rất tức giận nhưng không nói gì đi thẳng ra xe ô tô mở cửa xe dơ bàn tay ra ( ý lại đây nhưng không nói chỉ biểu lộ bằng ánh mắt),tôi chìa tay ra thì phong kéo tay thầy đấm bộp vào thầy
-anh điên rồi à sao anh đánh cả thầy vậy ( a ta đóng cửa xe lại) tôi mở ra thấy Phong tóm áo thầy,tại sao thầy không phản kháng…( phong đấm mấy phát nữa vào thầy anh ta đứng im cho Phong đánh rồi cười đểu máu mồm anh ta chảy ra)
-thàng điên này mày cười đểu tao à ( tôi hét lên)
-anh thôi đi sao anh lại đánh cả thầy đã dậy dỗ mình như vậy ( phong nhổ nước bọt vào áo thầy)
-a khinh cái loại đi làm thuê như nó em hiểu không nó đi xe đạp em phải hiểu anh di nó chết lúc nào thằng chó này chết lúc ý lên mặt dậy đời tao à?( a ta gạt tay phong rồi tiến ra chỗ tôi kéo toii 1 ra sau lưng cõng tôi…và bước đi Phong chạy ra kéo tay tôi ) tao đố mày đưa em này đi được đấy tao đã thích không ai cản được hiểu chưa ( thầy đạp 1 phát vào chân Phong có vẻ rất mạnh a ta quỳ gập xuống không đứng được dậy hét ầm lên,còn thầy thản nhiên cõng tôi bước đi bước qua Phong 1 cách vô cảm) …đi ra đường tôi bảo thầy
-Thầy cho em về phong y tế đi là được ,xe đạp của thầy vẫn ở chỗ đó đấy ( tôi nhăn măt đau kêu nhẹ) anh ta vẫy xe ( ý cho đi nhờ..1 đôi vợ chồng già lái xe)
-Làm ơn cho chúng tôi đên bệnh viện cô gái này đang bị thương
-ồ được thôi ( họ cho chúng tôi đi nhờ lên xe tôi không ngồi nổi nằm úp mặt thì nằm trên lòng anh ta ( tôi ngại đỏ mặt vì người anh ta rất thơm) hai vk ck già hỏi anh ta) hai đứa là vợ ck sao rất hợp đôi
-Không thưa bà ( a ta trả lời lạnh tanh)
-vậy à xin lỗi hai cháu nhé
-không sao thưa bà ( a ta rất lịch sự ) …đến bệnh viện anh ta bế tôi vào nhưng khuôn mặt khi bế tôi ,không có chút nào lo lắng cả vậy sao còn quay lại đưa mình đi ( tôi lầm bầm)
Y tá Nam: cô bỏ áo ra để chúng tôi xem vết thương và tiến hành chụp ( a ta thay đổi sắc mặt)
-Tôi sẽ gọi y tá nữ ,cô ta chắc chắn bị chấn thương dây thàn kinh cột sống do va chạm với vật mạnh,xương sẽ không bị ảnh hưởng nếu ảnh hưởng đã có triệu chứng sốt và k thể cử động thân đươc nên chỉ cần tiến hành chụp và khám lâm sàng bên ngoài là được ( a ta quay đi gọi y tá nữ)
Y tá Nam: bạn trai cô làm bác sỹ à
-không phải bạn trai là thầy giáo tôi đấy ( a ta gãi đầu),,,y tá nữ đến thầy kéo rèm quay đi …họ bôi thuốc lau vết thương,kéo rèm ra tôi thấy mồm thầy chảy máu,thầy ngồi ngay cạnh tôi ,tôi với tay lau vết máu trên mồm thầy ,giây phút đó thầy nhìn tôi nhưng với ánh mắt u buồn ,đột nhiên cầm tay tôi ( tim tôi tự dưng đập nhanh) thầy gạt tay ra ( đùa mất cả hứng) rồi đứng dậy…
Y tá: da mỏng nên bầm tím hằn rõ cpi chụp …tôi đươc đẩy đi xét nghiệm xong xuôi thủ tục,tôi được tiêm rồi nằm nghỉ,,,tôi cứ ngó xung quanh không thấy thầy đâu,anh ta về rồi sao?( tôi đang nằm úp thì thấy 1 cốc nước cam đặt lên kệ ,là thầy tôi vội cười rồi chợt tắt nụ cười là chị quản gia không phải thầy rồi ,
Quản gia: em sao lại để bị thương vậy ( chị ý quát lên)
-chị có thấy thầy giáo em không người đưa em vào đây ý,sao chị biết em ở đây hay vậy ( tôi cười cười)
-còn sao gì nữa có gì mà chúng tôi không biết ,bác sỹ nói 1 tiếng nữa có thể xuất viện rồi
-chị ơi ông chủ có biết không ( chị ý không trả lời)…tôi cúi đầu ,tôi được đưa ra xe trở về lâu đài nhưng trong lòng lại nghĩ đến thầy,thầy cũng đau mà ,,,tôi về nằm trong phòng quản gia đốt hương thơm cho dễ ngủ nhưng khiến tôi mê man ngủ sâu hơn,,,ai đang bỏ áo mình ra vậy,rõ ràng biết nhưng không cử động được là ai vậy ,,,bàn tay sờ lên vết thương của tôi ,cảm nhận đau hơn rõ rệt ai đó đang làm gì vậy,tôi cố mở mắt ra nhưng không được…đến sáng thấy vai đỡ đau hơn hẳn ,tôi đứng dậy chỉ thấy nhói nhói,,,hôm qua mình lại mơ hay sao ý nhỉ ,tôi nhớ tới thầy rồi đánh răng rửa mặt vội vàng lao ra ngoài
Quản gia: cô không ăn sáng sao?
-không chị em uống 1 hộp sữa này là được rồi ( đạp xe được 1 đoạn tôi gặp thầy ,tôi đạp nhanh lên phía trước gọi với) thầy ơi đợi em với hôm qua thầy về lúc nào vậy ?( a ta không trả lời) à thầy có đến trông thư viện ở lâu đài kia vào những hôm nào vậy…( k giả nhời) à lại kiểu khinh khỉnh đây,,,đỗ xe vào tôi chạy theo thì thấy Mai đang đứng nước mắt ngắn dài ,tôi vội ra hỏi
-Cậu sao vậy có chuyện gì mà lại khóc vậy nói mình nghe đi
-người hôm qua đèo mình là chị gái cùng bố khác mẹ với mình
-bình tĩnh nào sao nào
-chị ta không học lớp đạo đức mà học tennis và gold
-uk thì sao nào
-chị ta nói nhìn thấy mình lúc nào cũng thấy gét ,hôm qua bạn trai chị ý có nhắn tin cho mình tán tỉnh mình từ chối nhiều rồi,anh ta nói chia tay chị và thích mình
-uk thì sao nào ( tôi hỏi ngáo ngơ)
-con sao gì nữa chị ý gét mình vừa nói là nếu mình không đi khỏi nhà ý thì chị ý sẽ đi
-ô cái này hơi éo le cuộc tình
-chị ta cầm điện thoại của mình rồi trong đó còn rất nhiều tin mình nói chuyện với anh ý và doạ sẽ đưa cho bố mình xem
-nội dung là gì có quan trọng không
-chỉ là chia sẻ về tình cảm nọ kia thôi nhưng ai k hiểu sẽ nghĩ bọn mình tán nhau ,bố mình sẽ lại trách móc mẹ mình mất
-vậy bây giờ quan trọng là lấy lại chiếc điện thoại đúng không?
-uk chị ta học gold và chắc chắn sẽ mang theo người?..
-Được rồi bây giờ chúng ta phải lên kế hoạch nhưng sắp vào tiết rồi vào lớp rồi bàn,,,hôm nay không thấy Trinh đi học ,cô ta đi đâu nhỉ helen vẫn tới đây như bình thường
Helen: chào Xuân
-vâng chào chị ( tôi ngại ngại)
-chị thấy học ở dây khá thú vị chị có mục tiêu đàn ông cho bản thân rồi ( chị ta tỉnh bơ như k có chuyện gì) e đừng suy nghĩ nhiều quá,quan hệ nam nữ ở đây là vc bình thường dù sao thì hai người đàn ông qua đêm với chị cũng khoẻ mạnh ( chị ta thật kinh khủng)
Chuyên mục tình tôi
Tình tôi một mình
-
Thơ tình buồn 4 câu E là người a yêu thương nhất. Cũng là người cất bước bỏ rơi a. Phải chăng a là người có lỗi? Đã yêu e bằng cả tr...
-
Trong mơ có lẽ cũng không thể nghĩ đến chuyện đang xảy ra trước mặt tôi…tôi lặng yên con tim như chết đứng… _Không phải đâu phải không ? t...
-
Bài hát " Câu chuyện tình tôi" do ca sỹ quang dũng thể hiện đang vang vọng trong tâm trí tôi! Ngày hôm qua .. không như là ...
-
Bức thư trở thành di sản để lại cho con trai trước lúc qua đời của một nhà kinh tế, chính khách nổi tiếng với lời nhắn rằng: “Những lời khuy...
-
ảnh sưu tập Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Nửa ấy ở đâu giữa bốn phương trời, Tôi tìm hoài, tìm mãi mà không thấy Nửa ấy như là th...
-
ảnh sưu tập Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Nhưng tìm mãi đến bây giờ chẳng thấy Nửa của tôi ơi! Anh là ai vây? Sao để tôi tìm... t...
Câu chuyện tình tôi
Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm chút nữa,
Hay hồn em phải gợn sóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm,
Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em.
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm chút nữa,
Hay hồn em phải gợn sóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm,
Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em.
Tôi Là Tôi
Yêu thơ là kẻ đa tình
Yêu nhạc là kẻ bắt đầu mộng mơ
Tôi yêu cả nhạc lẫn thơ
Nên là cô bé mộng mơ đa tình