Bên ánh trăng nhẹ nhàng huyết rắn đôi mắt đỏ nhìn ánh trăng…nhìn ngôi sao mang vận mệnh của Hương…thứ ông ta lo lắng đã xuất hiện…xuất hiện 1 vệt đen ngang ngôi sao…ta muốn đi cùng em đi hết đoạn đường đời…1 nơi yên bình nhất để bên em…ta muốn cất em ở 1 nơi mà không ai biết được nhưng có lẽ đã quá muộn…! Hôm sau,tôi vùng dậy chạy ra sảnh thấy Vua đang uống trà nhẹ nhàng
Vua: Việc gì mà vội vậy ( tôi vs áo chạy)
_Em quên mất Hoa Đán…( tôi chạy ù đi)…đến cửa phòng của Triệu Tây cung nữ cản
Cung nữ: To gan làm phiền công chúa đang ngủ…
_Tôi…tôi chỉ muốn ( cửa mở ra thấy Triệu Tây đi ra cô ta nhìn tôi)
Triệu Tây: Chắc ngươi là kẻ sinh con cho điện hạ,dc điện hạ rủ lòng thương đưa về cung…
_Tôi xin phép ( tôi quay đi)
_Hỗn láo bổn công chúa chưa nói xong mà dám đi ( Hoa Đán chui ra dám cung nữ hét lên)
cung nữ: Thích khách có kẻ định ám hại công chúa ( Cô ta dùng thuật trói Hoa Đán lại )
Hoa Đán: Buông ta ra ta kp người trong cung ngươi k có quyền
_kp người trong cung lại dám ở gậm giường của ta để chờ hành thích
Tôi: Cô nghe tôi nói đi Hoa Đán chỉ vì say rượu nên mới ngủ ở đó ,thật sự k có ý gì đâu …
_Im miệng ai cho ngươi lên tiếng,tưởng sinh con xong thì muốn làm gì thì làm sao …
Hoa Đán: Kệ con điên này đi em cứ về trc đi Hương
_Ồ hoá ra quen nhau vậy cùng 1 ruộc …người đâu bắt ả tên Hương lại cho ta …mau đi mời Phu Nhân đến …ám hại bổn cung tội chết…
Hoa Đán: Này liên quan gì đến Hương đừng có suy bụng ta ra bụng người nhé …( Triệu Tây tát bốp vào mồm Hoa Đán chảy máu mồm)…
Tôi: Cô quá đáng vừa thôi
_Lôi chúng đi ( Sang bên Phủ Phu Nhân cô ta khóc lóc vẻ yếu ớt)
Tây: Phu nhân nhất định phải làm chủ cho con …suýt chút nữa con mất mạng rồi,ở đây đáng sợ lắm …
Phu Nhân: Ngươi tại sao lại ngủ dưới gầm giường của công chúa
Hoa Đán: Do tiểu thần say rượu chuyện k liên quan đến Hương…vc nhỏ cô ta tự xé ra to…chưa dc sắc phong mà đã hống hách vậy thì sau này sẽ ra sao…phu nhân nên nhớ nếu để điện hạ biết chỉ có chuyện này mà trói Hương thì người tự biết hậu quả …( Phu nhân ấp úng)
Phu nhân: Ta thấy tnay Hoa Đán là tiểu tinh k có gan hại công chúa,mà nếu hại thì sao lại cả đêm k hại chứ…ta thấy tnay nên dĩ hoà vy quý đừng để trước khi vào cung có nhiều dị nghị rằng con khó tính…
Tây: Con đâu có khó tính
_Dc ròi chuyện này dừng ở đây ta đưa con đi thưởng hoa mẫu đơn…hoa đó ở đây rất đẹp
_Con muốn ngắm rừng tử đằng tím của điện hạ cơ…
_Cái đo tuyệt đối k dc bh con dc người sủng hạnh và dc phép ra đó thì mới dc …con yên tâm sủng hạnh rồi ra vườn lúc nào chẳng dc phòng của điện hạ nằm giữa vườn tử đằng mà…
_Dạ con xin nghe phu nhân ( họ cởi trói tôi k nói lời nào)
Phu nhân: Trần Hương từ nay về sau đã sống trong cung thì phải nghe quy tắc ở đây ,nếu k hoạ từ chính ngươi tạo ra điện hạ lại trách ta k dậy bảo ngươi…thì lúc đo ngươi tự chịu…(tôi k nói gì đi thẳng ra ngoài vì tôi vẫn hận chính bà ta sai hắc xà đi giết tôi nên mẹ tôi mới chết)…
Hoa Đán: Con nhỏ đó xấu tính nhìn mặt điêu ngoa ghét thế
_Sau này chị cũng phải cẩn thận,cô ta có lẽ rất ghét em
_Có ai mà là nữ nhân của điện hạ mà k ghét em chứ ,em sinh dc hoàng tử lại còn dc điện hạ thương nữa …
_Em kb thương dc đến bh ,em sợ đến ngày hết thương thì em kb phải ra sao…
_Đừng nghĩ vậy nghĩ vui lên đi… ( tôi đi qua bế con rồi ra rừng tử đằng ngồi)…
_Bảo bối à mẹ kb tại sao mẹ lại buồn tnay nữa ,,,mẹ nhớ bà ngoại…nếu k vì mẹ có lẽ bà sẽ k mất…tất cả do mẹ con ạ…( tôi cúi đầu bên nôi con rồi khóc) mẹ nhớ bà ngoại của con…
(N): Vua trên triều đang cố gắng kiềm nén
Bô lão: Việc cô gái đó sinh ra Hoàng Tử là vc quá tốt nhưng cô ta là người phàm trần…để dc bên điện hạ cô ta phải gia nhập tộc Xà…người k nên chậm trễ…
Thanh Xà: Cô ấy mới sinh con sao có thể chịu đựng được…có biết phải chịu 49 tia lửa và 57 loài rắn cắn không???
_Nhưng hằng năm vc gia nhập tộc xà chỉ có thời gian này…k thể làm trái quy luật được…
Thanh Xà: Nhưng cô ấy…
Vua: Im miệng hết đi ( mn im lặng) cứ theo luật mà làm bãi triều…( Vua đứng dậy đi ra sau ông ta nhắm mắt)
Thanh Xà: Điện hạ nếu vậy sẽ rất nguy hiểm
_Ta còn có cách nào khác sao ???nếu bỏ lỡ gia nhập thì cô ấy sẽ mãi mãi bị tách khỏi ta…( Vua biến mất đến rừng tử đằng ông ta vuốt tóc Hương)
Vua: Sống ở đây bên ta có vui không?
_Không vui lắm ( tôi cười)
_Vậy nếu làm con người thời gian sống rất ngắn ngủi em k muốn ở bên ta hay sao???
_Cái này em chưa nghĩ tới ( cười cười) anh xem hnay con cười nhiều lắm ( Vua tóm tay tôi)
_Hôm nay là nhật thực là ngày con người gia nhập tộc xà…và ta…em đến lúc gia nhập rồi (tôi lùi lại)
_Em chưa nghĩ đến …để sau đi ( Ông ta kéo tay rồi ghé sát cổ tôi)
_Không còn nhiều thời gian đâu ( Vua biến thành đầu rắn cắn mạnh vào cổ tôi)…tôi đau ngã quỵ máu ở cổ chảy ra…) đưa tiểu chủ đi thi hành …( cung nữ vào kéo tôi)
_Phạm Khang anh làm gì vậy… tôi còn anh trai tôi k thể sống nhìn anh mình chết đi được…tôi vẫn chưa nghĩ kĩ…( tôi hét lên) sao anh cứ áp đặt ý anh vào tôi vậy…Phạm Khang…
_Đưa Hoàng tử đi nghỉ đi ( Vua biến mất)…
Họ đưa tôi ra nơi rất nóng…
Thanh xà: Có lẽ cô dc điện hạ ban rồi ( ý vết cắn) bây giờ là 49 tia lửa cô hãy cố chịu nhé ( bach xà chạy tới)
Bạch xà: K dc cô ấy k chịu dc
Thanh Xà: Vậy để 100 năm sau khi cô ta chết mới được hay sao ,100 năm mới có lệnh nhập tục 1 lần điện hạ cũng hết cách rồi…
Bạch Xà: Chẳng phải Trần Huyền cũng dc ở lại sao
_Cô ta dc con người cống nạp sớm muộn sẽ chết còn Hương bắt buộc muốn ở lại k còn cách nào
_Nhưng cô ấy mới sinh rất yếu k thể được đâu …( Thành xà đẩy tôi vào bên trong rất nóng có những tia lửa vụt qua…tôi sợ quay lại đập cửa)
Tôi: Nóng lắm mau mở cửa cho tôi đi
Thanh Xà: Điện hạ đa cắn cô rồi nên cô sẽ k chết vì nóng đâu …cô k còn là con người nữa..
_tôi mặc kệ mau thả tôi ra …nóng lắm…tôi khó chịu…( tôi gào lên Thanh Xà k trl nữa tia lửa trong cái lò này ngày càng nhiều xoẹt qua tôi nhát nào như 1 con dao cứa qua thịt 1 cách ngọt lịm vậy)…thả tôi ra đi tôi đau lắm ( tôi lết vì chân và tay đều bị cửa chi chít…tiếng lắc tay rung lên) mau thả tôi ra với làm ơn …tôi đau lắm…
(N): Bên ngoài bạch xà đếm
_47 tia rồi cô ấy k chịu dc nữa rồi mau mở đi thanh xà
_Đủ 49 đó là quy luật …
Vua ngồi trên cao nhìn xuyên vào bên trong lắc tay của ông ta cũng rung lên…Vua cắn răng …nhắm chặt mắt…tay ông ta nắm chiếc lắc để nó k rung…
49 tia lửa như 49 nhát dao cánh cửa mở ra Bạch xà lao vào …
Bạch Xà: Hương ơi…trời ơi …tôi đã bảo cô ấy còn yếu mà ( máu me đầy người quần áo rách hết còn k đi dc mắt xưng húp đầy máu)
Thanh Xà: Mau đưa đến động rắn
Bạch xà: Anh điên à anh định để cô ấy chết hay sao
_Đó là luật …đưa cô ấy đi ( Bach xà tuột bàn tay khỏi tay Hương)
_Tôi phải đi tìm điện hạ…( đến cổng huyết cung bạch xà gọi lớn bị lính chặn) điện hạ cô ấy sao có thể chịu được.. xin hãy dừng lại đi ( Vua xuất hiện)
Vua: Ngươi muốn cô ta sống chỉ dc 60 năm và bỏ lại hoàng tử
_Thần…nhưng cô ấy mới sinh điện hạ có thể giảm nhẹ thi hành được mà
_Ta là vua đã là vua thì càng k dc phá vỡ quy tắc chỉ vì lý do cô ta mới sinh lui đi …( Vua quát lên gằn giọng)…
Họ vứt tôi vào 1 hang động…tôi thấy tiếng khè khè những đôi mắt sáng trong hang tối…tôi lết lùi lại vs 1 thân thể đầy máu kích thích…từ hai bên rắn bò tới…tôi xua tay…Đừng cắn tôi …xin đừng cắn tôi mà…tôi sợ lắm …xin đừng cắn tôi…( 1 co hổ mang ngóc đầu đang nhìn vào tôi nó há mồm)… không….
(N): Vua thấy lắc tay ông ta rung liên tục…ông ta nhăn mặt…
Thanh Xà: Điện hạ người k sao chứ
_Xong chưa vậy
_Tiểu thàn nghĩ có lẽ xong rồi ạ ( Vua vội biến mất)… ông ta bước tới hang động cửa hang mở ra bước tới đâu rắn lùi lại cúi gập người tới đó…ông ta nhìn xung quanh rồi thấy Hương người đầy máu thân thể k còn chỗ nào đàng hoàng…ông ta lại gần… Tôi khẽ cười…
Vua: Ta đến đưa em về ( tôi cứ cười như kẻ điên)…ta đến rồi ta sẽ đưa em về …từ giờ em sẽ mãi mãi dc sống cùng ta …
_Sống cùng…( tôi nói mồm đầy máu tóc rũ rươi) tại sao kp là ông từ bỏ cuộc sống của mình để ở bên tôi …đã bao giờ ông thương tôi dù chỉ 1 lần…hoặc là ông đã từng bao giờ khóc vì tôi chưa…tôi muốn sống ở nơi yên bình …ông có thể giả vờ thương tôi có dc k? ( Bạch xà chạy vào)
Bạch xà: Hương…Cô k sao chứ
Tôi: K sao …đã qua rồi giờ tôi có thể sống 1 cuộc sống ăn sung mặc sướng…sống mãi mãi k chết dc rồi ( tôi cười mỉa mai cuộc đời rồi Bach xà đỡ tôi đứng dậy đi qua ông ta)…
(N): Vua thở mạnh khi Hương đi qua…ông ta mắt đỏ lên như cố k chảy nc mắt…( ông ta rút kiếm chém liên tiếp vào đám rắn trong hang) tại sao…tại sao khi tao thích 1 người nào đó luôn là tổn thương…tại sao …tại sao …( vua cười rồi nhăn mặt ông ta rơi nhẹ nc mắt lên máu của Hương trong hang) ta xin lỗi…ta xin lỗi …ta k còn cách nào khác…
5 tháng trôi qua Bạch xà đã cắn anh tôi và đưa lên tộc xà sinh sống …
Bạch xà: Hương anh Huy đã ổn thoả chị sẽ dùng máu mình để duy trì chờ 100 năm sau giúp anh Huy gia nhập…nếu cho máu sớm sau này sẽ k bị đau đớn
Hoa Đán: K hiểu điện hạ nghi gì đột xuất cho Hương đi thi hành …thế khác nào giết nó ( bach xà huých tay)
_Vì thời gian gấp quá mà thời gian trc thì Hương mang thai nên k thể….
Hoa Đán : Mà sao 3 tháng điện hạ k đến thăm cô ấy 1 lần vậy ( Bach xà vỗ trán Hoa Đán)
_Ăn chuối và ngậm miệng lại đi …
Tôi cười khi thấy họ cãi nhau nhìn ra bên ngoài hoa Tử Đằng bay vào bàn tay…tôi nhìn buồn bã rồi thả cánh hoa bay lơ lửng …Bay đi đừng như tao sống 1 cuộc đời luôn để người khác sắp sếp…dù có cố cũng chẳng thể thay đổi vì đến chính tao còn kb ông ta đối vs tao là gì …
(N): Vua đang ngồi đọc sách ông ta dơ tay đỡ cánh hoa mà Hương vừa thả rồi thở dài
Thanh Xà: Bạch xà đã đưa anh trai cô Hương lên đây rồi ạ ,hiện đang sống bên ngoài cung…
_Được rồi lui đi
_Điện hạ tiểu thần xin người giúp thân 1 chuyện
_Giúp…? ngươi nói đi
_Tiểu thần muốn …muốn nhờ điện hạ đi hỏi vợ cho thần ( vua ngẩn người quá sốc)…
Tôi thấy Hoa Đán cứ đi ra đi vào …
_Này sao chị đi lại mãi vậy em chóng mặt quá
_À đang nghĩ xem hnay em còn đau k ( lảng)
_Em hết lâu rồi nói đi xem có chuyện gì …khi nào chị tnay là có chuyện…
_Chị…chị…kb nói tnao nữa nhưng…có khi chị sắp xuất giá ( tôi phụt nc trong miệng)
_Xuất giá…( tôi ôm bụng cười)
_Tên điên nào lấy bà già như chị chứ
Bạch xà: Có đấy quên à ( tôi chợt nhớ ra) chỉ là kb khi nào ngta hỏi
Hoa Đán: Tao có bầu rồi các mày ạ ( tôi ôm đầu)
Bạch xà: Hoan hô nhưng mày k nói tao cũng biết
_Sao biết
_Thì cái kiểu nôn oẹ đó ( vừa nói xong thấy Bạch Xà chạy ra oẹ)
Tôi: Chị trúng gió à
_Uk …uk có lẽ vậy ( ấp úng)
(N): Trên triều bố của Thanh Xà là bô lão
Bô lão: K dc bố k đồng ý con nhỏ đó chỉ là tiểu hoa tinh lấy làm thiếp thì dc
_k dc con chỉ yêu cô ấy làm chính k bh lấy ai khác
_mày…đừng để trc mặt điện hạ lại để tao đánh cho đấy
_Con nhất quyết lấy cô ấy ( ăn vả …Vua thở dài)
Vua: Nếu đã có ý chung nhân rồi thì chúng ta nên tác thành đừng để ảnh hưởng đến bọn trẻ…
Bô lão: Nhưng thần đã có ý cho nó vs con nhà rắn hổ …
_Bãi triều ( Thanh xà cười tủm)…
Tôi và Bạch Xà tất bật cho việc hôn sự của Hoa Đán…Nơi Hoa Đán muốn tổ chức là ở Phủ Sinh Tử…đến nơi này tôi thấy lòng lại bồi hồi nhìn xuống mặt nước nơi Khải đang ôm Hà tôi buồn thiu….
Bạch xà: Sao vậy lại buồn sao
_K có tết xong hoa chưa
_Xong rồi
_Nơi này cũng toàn là hoa Tử Đằng dường như họ có điểm chung
_Có chứ và điểm chung là yêu cùng 1 người chỉ khác là tiền kiếp và hậu kiếp
_K đúng tôi và Hà khác nhau cô ấy dc yêu còn tôi thì không ( bạch xà ấp úng)…đi thôi ra sắp đồ thôi nhà trai sắp đến rồi..Hoa Đán trong chiếc váy đỏ trông rất gợi cảm…
Bạch xà: èo quen bao lâu mọi ngày thấy luộm thuộm mà hnay ngon gớm
Hoa Đán: Chuyện ngta bản chất xinh đẹp có tiếng
Tôi: Tiếng …tiếng ở đâu nơi nào vậy
Hoa Đán: Thôi dẹp đi kp mỉa mai nhau nhá ( tôi đặt lên đầu Hoa Đán 1 vòng hoa)
_Cám ơn chị vì tất cả ( Hoa Đán khóc vs tay ôm tôi…rồi vẫy Bach Xà 3 chúng tôi ôm nhau) …
_Chị thật sự yêu Thanh Xà ( khóc lớn chúng tôi thở dài)
Bạch xà: Cái ý ai chả biết zời ạ …nhà gái chúng ta chỉ có 3 người nếu hai người k chê ,chúng ta kết nghĩa chị em mãi mãi sống chết có nhau…
Tôi: Em đồng ý ( chúng tôi cúi lạy thiên địa mãi mãi là chị em)…cánh cổng mở ra tôi thấy Thanh xà rạng rỡ trong bộ vest xanh …chỉ có bạn bè còn bố mẹ anh ta k tới…có lẽ họ vẫn chưa chấp nhận Hoa Đán…Bạch xà đưa Hoa Đán ra Thanh Xà và Hoa Đán nhìn nhau cười rạng ngời…Hoa Đán nắm tay Thanh Xà đến trc mặt hồ
Hoa Đán: Vương Khải đây là người hiện tại em yêu ,em mãi mãi k bh quên anh sẽ giữ anh trong tim mình ,anh cho phép em giữ hình bóng người này trong tim chứ Thanh Xà
Thanh Xà: Để dành 1 chỗ cho anh là được ( Hoa Đán ôm Thanh Xà khóc mà chúng tôi cũng khóc theo)…
(N): Vua đứng ngay sau Bạch Xà …
Hương: Chị còn tờ giấy nào không em chùi phát nước mũi đẫm áo rồi ( Thấy đưa khăn Hương xì mũi vẫn khóc) em chưa dc cưới nhưng nếu có ngày đó có khi cũng khóc tnay …khóc vì hạnh phúc …( Hương quay lại thấy Vua đang đứng lù lù)
Vua: Sao không nói tiếp ( H lùi lại rồi trượt ùm xuống hồ Vua nhẩy xuống ôm)…dưới hồ Tôi và Vua cùng nhìn thấy Khải đang ôm Hà…bàn tay siết chặt bàn tay…bọn họ thật sự có 1 tình yêu đẹp…( Vua xé mặt nước đẩy tôi lên)…
Bạch Xà: Chúng ta ăn chứ ạ ( Vua k nói gì tóm Hương rồi biến mất)…tôi k nói gì nhìn ông ta …về huyết cung ông ta thay đồ rồi vẫy tôi lại gần…
_Lại đây!
_Không …tôi mệt rồi tôi về đi ngủ ( Tôi vừa bc ra cửa cánh cửa đóng sầm lại tôi giật mình quay lại thấy ông ta chống tay vào cửa tôi đứng gọn trong vòng tay)…
_Càng ngày cô càng thích chống đối ta phải không?
_Tôi đâu có chống đối chỉ là về đi ngủ thôi
_Đây chẳng phải là phòng cô hay sao
_À vậy à….tôi quên mất ( tôi chạy ù ra chùm chăn)…ông ta lên giường tôi nhắm chặt mắt…ông ta k làm gì cả …tôi thấy kì lạ…quay lại thấy ông ta đang nhìn tôi đính kéo chăn chùm thì ông ta chùm cả hai…
_Thích chùm chăn đến vậy à…mỗi lần trốn tránh ta em đều chùm chăn…
_Đâu có …trốn…trốn đâu ( tôi ấp úng trên người anh ta có mùi hoa Tử Đằng quen thuộc)
_Vậy ngủ đi
_Vâng…ngủ …(tôi nhắm mắt …ông ta sờ lên môi tôi)
_Ta đã từng yêu và mỗi lần ta yêu ai đó ta sợ sẽ làm tổn thương họ nên 300 năm qua ta chưa hề yêu ai,cho đến ngày găp em …em đưa bàn tay ra nắm lấy tay ta khi đó ta đã hứa sẽ bảo vệ em cả cuộc đời …em đau ta cũng thấy khó chịu …( Vua hôn lên trán tôi…cứ nghĩ tôi đã ngủ…trong chiếc chăn nhỏ này khoảng cách gần như vậy nhưng tại sao tôi vẫn cảm thấy giữa chúng tôi có gì đó rất xa)…
(N): Triệu Tây đang khóc lóc vs Phu Nhân
Phu Nhân: Việc nhập cung vào huyết cung rất khó còn về vc cưới hỏi thì ta đã định ngày con sẽ dc mặc áo cưới yên tâm …
_Nhưng điện hạ từ ngày con vào cung đến giờ mới gặp dc 2 lần mà lần nào cũng lạnh nhạt con buồn lắm
_Tính điện hạ vậy rồi k thể thay đổi dc chỉ cần dc ân sủng thì vc điện hạ yêu con sẽ có thể xảy ra…
_Dạ vâng con nghe người …hy vọng lễ thành hôn này sẽ khiến điên hạ có cái nhìn khác về tộc ngưu chúng con…
_Cái đó con nên nói vs điện hạ ( Triệu Tây ra về tức giận)
Triệu Tây: Mụ già khốn kiếp giọng khinh khỉnh vs ta …để xem ta sinh dc hoàng tử thì vc ta làm đầu tiên là tống bà ra khỏi cung ( Thấy Trần Huyền đang sách giỏ Hoa Triệu Tây đi qua lườm) còn k mau tránh đường ( Trần huyền cúi đầu)…
Tôi mở mắt thấy đang gác chân lên vua …tôi vội rụt lại Vua giữ
Vua: Để yên ( ô hay nhỉ có người thích bị gác)…
_Sợ nặng ( Vua vẫn giữ rồi quay sang ôm tôi mắt vẫn nhắm)
_Mai ta đưa em đi chơi nhé…
_Chơi gì vậy…ở đâu ( sốt sắng)…
_Vi hành ( tôi bật dậy)
_Vậy phải cải trang nam giới à hay là ( Vua thở dài)…
_Em cứ tnay là dc rồi ( tôi vẫn hỏi dồn dập )
_Vậy đi những đâu ,bao giờ đi à khi nào về ( ông ta cáu kéo chăn chùm lên mặt)…tôi sướng vì dc ra ngoài…hôm sau tôi hát vang khi cho hoàng tử ăn…
Bạch xà: Có gì vui à
_Em cpi dc đi chơi đấy
_Đi đâu vậy
_Vi hành vậy là em dc gặp anh Huy rồi
_Vậy chị đi báo anh ý cpi ( nói cái biến mất)
_Ơ này có gì phải cpi…( tôi đẩy con đi quanh cung thấy người làm treo đèn tấp nập như khi ông ta cưới vậy)…về phòng thay quần áo tôi ra gốc Tử Đằng chờ lòng rạo rực…tay xoay xoay chiếc lắc rồi cười…
(N): Các quan quỳ xuống xin
_Xin điện hạ suy nghĩ Vua Ngưu đang ở đây chờ dự hôn lễ k thể rời ngày dc ạ
Phu Nhân: Trc sau gì cũng phải lấy vì chính con đồng ý rồi nếu k ta nào dám tổ chức
Thanh Xà: Đúng là hôm đó điện hạ đồng ý ạ ( Vua nhìn lên trời bối rối)…
Vua: Bỏ qua thủ tục rườm rà ngắn gọn thôi..
Phu Nhân: Tuân lệnh…
Thanh Xà: Điện hạ k đi thay đồ sao ( Vua phẩy tay ý k cần)…
Phu nhân: Mời điện hạ ra cửa đón công chúa ( Vua lầm lỳ bc xuống ra cửa nắm lấy dải lụa đỏ đầu bên kia cô dâu cầm)…ông ta giật mạnh khiến Triệu Tây suýt ngã…
Thanh Xà: Điện hạ xin nhẹ nhàng…( bc vào cửa các quan hô tụng)
Quan: Chúc mừng điện hạ có thêm quý phi …( Vua lạnh tanh k nhìn cô dâu 1 lần nào)…
Tôi cứ đứng mãi k thấy ông ta đâu…ông ta quên hay sao nhỉ…tôi đi ra bên Hoa Viên gặp Trần Huyền
Huyền: Đi đâu vậy Hương
_À đi dạo thôi đang chờ điện hạ
_Hnay điện hạ nạp phi mà có lẽ giờ này đang động phòng rồi
_Chắc kp đâu ( tôi nhớ ra thấy cung nữ kết đèn vội chạy sang chính cung)…mn đang ăn uống tôi k thấy Vua đâu bất chợt phu nhân bước ra
Phu Nhân: Ta đang định qua chỗ Hoàng Tử
_Điện hạ đâu rồi ạ
_Điện hạ…hnay là ngày hỉ điện hạ đang động phòng vs công chúa Triệu Tây…
_K thể nào người nói dối ( tôi chạy đi)
_Con bé đó sao thế nhỉ ta nói gì sai???
Tôi chạy đên cửa cung Tay rồi vấp ngã…k đâu ông k thể đối vs tôi như vậy được…
(N): Vua tắm xong Triệu Tây chờ sẵn trên bờ…..cô ta chuẩn bị sẵn khăn tắm…
Triệu Tây: Điện hạ em chờ lâu quá nên mạn phép xuống tắm cùng điện hạ dc k?
_Đừng đến gần ta ( Vua biến mất rồi tự choàng áo)
_Điện hạ chúng ta còn chưa…
_Đây là thủ tục ta chỉ làm đúng thủ tục của Tộc Xà …cứ an phận 1 thời gian nữa ta sẽ ban hôn cho ngươi đến 1 tướng quân tử tế…và ngươi đừng mong bất cứ hồi âm nào từ ta…( Vua biến mất Triệu Tây ngồi bịch xuống nền gào hét)…
Thanh Xà: Điện hạ hình như hnay người có hẹn vs Trần Hương ( vua sực nhớ rồi thấy Hương đứng nhìn vào cung Tây)…
Vua: Giờ chúng ta đi nhé ta có nhiều vc nên k nhớ ra
_Tránh xa tôi ra ( tôi quay đầu chạy về huyết cung lên giương chùm chăn rồi khóc)… mình cứ nghĩ ông ta đối vs mình khác họ nhưng có lẽ mình nhầm thật rồi…( ông ta mở chăn ra thấy tôi khóc liền thở dài) tôi nói tránh xa tôi ra mà…tôi đã nói gì …
_Dc rồi em nói nếu có ng khác em sẽ quay đầu đi ngay ta k quên nên k cần nhắc lại
_Vậy…vậy sao ông còn ( tôi chỉ chỉ)
_Cưới là thủ tục điều đó k nói lên điều gì ở tộc xà của ta cả…ta là vua vc gì làm vẫn phải làm…( tôi quay mặt vào tường k nói gì) giờ chúng ta đi vi hành thôi
_K đi ( Vua cười) tôi chờ mãi hoá ra ông đi lấy vk …vậy ông coi tôi là gì ???( Vua búng tay tôi đã thấy đang nằm trên thuyền bên ngoài cung …) thành phố đang tưng bừng đón lễ hội …tôi ngồi dậy nhìn họ múa rất hay rồi cười… Vua đi gần tôi ngồi lùi…ông ta lại tới gần tôi lại lùi…
Vua: Ta coi em là 1 thứ gì đó muốn giữ nhưng đôi lúc lại muốn buông
_Vậy là ý gì ?
_Ta và cô ta chưa có gì
_K cần giải thích ( tôi quay mặt đi Vua tựa vai thở dài)
_Ta muốn dc thế này mãi mãi …vô lo …vô nghĩ…vô ưu sầu…( tôi thấy quan lính bắt 1 đôi trai gái)…
Linh: Dám đưa ngươi trần lên đây lại còn yeu đương con rắn hồng kia ngươi muốn chết hay sao…
Rắn Hồng: Đây là ng tôi yêu anh ấy k có tội xin tha cho anh ấy
_Luật nhà vua ban yêu người phàm tội chết ( tôi đưng dậy vua giữ tay)
Vua: Vc gì kp của mình k nên quản
_Nhưng yêu ng phàm thì sao lại tội chết ví dụ anh yêu tôi là ng phàm sao k chết
_Em k còn là ng phàm…và đừng ví ta vs những kẻ khác…( ông ta ném tay tôi mạnh)…
_K dc k thể có cái luật độc ác vậy được…( tôi quay lại đã thấy Lính chém chết hai người họ) ôi không…( tôi ôm mồm chớp mắt thấy đang đứng trong nhà anh trai…nc mắt vẫn rơi)
Huy: Sao thế lần nào thấy cũng ngấn lệ là sao ( Anh sờ lên má tôi)…
Vua: Bỏ tay ra đi
Huy: À vâng …
Tôi: Ở đây a k có quyền gì hết đồ độc ác tàn bạo vô nhân đạo…( tôi quát vào mặt r chạy vào phòng đi qua bạch xà)
Huy: Điện hạ đừng chấp nó
_Gọi là Khang dc rồi đừng khách sáo quá …
Bạch xà: Hương sao vậy…chạy ù như siêu nhân…có ăn k đấy
_Không mấy ng ăn đi ( nói vọng xuống)…
Vua: Chúng ta ăn đi đừng để nguội…
ăn xong vua lên phòng gõ cửa Hương k mở…ông ta tự biến vào trong…thấy Hương ngồi nhìn ra ngoài lầm lỳ…
Hương: Từ bỏ đi …anh nói yêu em mà phải không…vậy anh từ bỏ địa vị của anh để sống vs em 1 cuộc sống bt không???
_Ta k thể …đất nc vẫn còn chiến tranh…còn nhiều nơi vẫn chưa…
_Dc rồi k cần nói nữa …em chỉ muốn sống ở 1 nơi k có chết chóc…k có oán hận …vậy là đủ rồi…( vua ôm từ sau)
_Hãy cho ta thêm thời gian …dc k??? ( Vua hôn lên trán tôi rồi bế tôi lên giường)…hnay dc chưa???
_Chưa…
_Ta xem sách rồi đừng nói dối ( tôi cười)
_Người là vua em k trách chỉ mong sao hãy là 1 vị vua yêu dân đứng bên dân đừng vì mấy tập tục cổ hủ đó mà đàn áp lên những ng đang yêu…khi yêu k có lỗi ( Vua k trl )…bên ánh đèn ở xứ sở loài rắn…tôi đang nằm trong vòng tay ông vua của loài rắn …tay trong tay…môi kề môi…chỉ mong sao đây là sự thật kp giấc mơ…
Hoa Đán đi lật đật vào cung vs cái bụng to …thấy Tây đang thì thầm…
Tây: Khi nào đến cung nó thì rót cái này vào rồi vu vạ cho nó đầu độc ta hiểu k
_Dạ nô tì hiểu ( thấy Hoa đán đứng nghe thấy Tây ấp úng)
Tây: Cô đứng đó bh vậy sao k báo
_Tôi đến cung của em gái chơi có báo thì báo vs nó sao phải báo vs cô…mà đứng đây âm mưu mà còn nói to…ngu là có thật…( Tây cầm chén nước tu ực rồi hô)…
Tây: Cứu Hoa Đán đầu độc vì ganh ghét thay cho em gái…cứu với …
Hoa Đán: Này này…ăn nói cẩn thận ( Linh bắt Hoa Đán)…
Tây: Bức cung nó bắt nó nhận tội cho ta
Lính: Vâng…
Tôi dậy nhìn vua ngủ trong ánh nắng ban mai…gương mặt đến lúc ngủ cũng thật đau khổ…nhăn nhó đến khó ưa…( Tôi vuốt từ mũi xuống đến môi Vua cầm tay)
Vua: Dậy sớm vậy
_Em k ngủ dc
_Sao thế hay chưa thoả mãn
_Không có…k có …sao a hay nói thẳng vậy ( tôi ngại đỏ mặt)…tiếng cửa đập
Thanh Xà: Điện hạ thứ lỗi cho thần vì có vc gấp ( Vua dậy choàng áo đi ra)
_Có chuyện gì vậy
_Vc này liên quan đến vk thần cô ấy bị …bị giam vì tội đầu đôc thứ phi ( tôi nghe thấy vội vùng dậy chạy ra)
Tôi: Là sao Thanh Xà nói rõ ra…nhanh lên Hoa Đán đang có thai đấy
Thanh Xà: Nhưng đó là luật
_Luật…luật các người cứ giữ luật lại đi ( tôi chạy xuống gọi bạch xà)
Bach xà: Sao cơ ( rơi đĩa trên tay)…đi thôi ( Bach xà nắm tay tôi biến mất đến ngục)…Bạch Xà đánh từng tên một
Tôi: Tránh đường
Lính: Tiểu chủ xin thứ tội xin hãy thứ tội cho tiểu thần …do đầu độc thứ Phi nên sẽ bị giam giữ chờ xét xử…
_K bh có chuyện đó tránh ra ( Bach xà đẩy ra tôi vào ngục thấy Hoa Đán đang bầu bị đánh thâm tím hết …máu chảy ròng trên miệng)…
Bạch xà: Hoa…Hoa Đán..( Tôi tháo vội vàng dây trói)…
Hoa Đán: Cô ta định hại Hương nhưng bị tôi phát hiện
Tôi: Đừng nói nữa …đi khỏi đây thôi…chị đã bảo vệ em giờ đến em bảo vệ chị…em k sợ ai hết …Hoa Đán ( tôi sờ lên vết thương trên tay) chị đau không
_Không…k sao …( tôi và Bạch xà dìu Hoa Đán lên)…
Triệu Tây: To gan dám cướp ngục cơ đấy còn k mau bắt chúng lại ( Lính k ai dám bắt tôi)…tôi đi tới tát bốp vào mặt Triệu Tây
_Đồ hèn hạ ( cô ta định tát lại tôi giư tay rồi tát bốp nhát nữa) loại người như cô sẽ phải trả giá …độc ác đến vậy thì 10 hay 1000 năm điện hạ sẽ k bh để ý đến cô đâu …có giỏi hãy hại tôi đi quý phi còn k bằng 1 đứa k danh phận như tôi thì sao có thể ngóc đầu dc phải không.???
_Mày…mày…sao mày dám
(N): Phu nhân đên cửa huyết cung Vua đeo tai nghe lên
Phu nhan: Cô gái đó đa tát quý phi điện hạ người phải giải quyết sao đi ạ ( Vua bơ coi như điéc)…điện hạ người k thể chiều chuộng cô ta đến vậy dc
Thanh Xà : Vc hậu cung điện hạ k tham gia nhưng phu nhân nên nhớ nếu động vào Trần Hương…thì tất cả kết thúc đấy …
_Ta biết rồi kp nói dóng nữa ( Thanh Xa cười quay đi)…
Tôi đưa Hoa Đán ra khỏi ngục mà tôi và Bạch Xà nhìn nhau cười
Tôi: Èo rát tay quá mặt cô ta cứng như đá vậy
Bạch xà: Mặt trơ thì đúng hơn ( Thanh xà đen bế Hoa Đán)
Thanh xà: Cám ơn hai người vc này sẽ làm loạn triều kb hai người sẽ ra sao???
_Đưa chị ấy về đi sẽ k sao đâu…chúng tôi k làm sai…
(N): Vua lên triều …mn ầm lên vì vụ vc Trần Hương đưa Hoa Đán ra khỏi ngục…
Vua: Nếu bô lão tộc Thanh Xà k lên tiếng ta nghĩ chúng ta nên bàn vc khác…nếu nhỡ may cô gái đó có làm sao các ngươi bảo ta ăn nói sao vs tộc thanh xà…đang mang thai nữa chứ …
Thanh Xà: Tội lỗi thần xin chịu ( mn lắng xuống )
Vua: Bắt đầu vc triều chính đi…
Tôi về cho con ăn rồi nói chuyện vs con…
_Trai mẹ lớn nhanh lên nhé…lớn nhanh còn xem thế giới này đẹp đến nhường nào …mẹ phải đi nấu cái gì nịnh bố con đây mẹ lại gây chuyện rồi …vú ơi đưa Hoàng tử về phòng đi ạ…( tôi sắn ống tay áo lên làm món ăn vui vẻ)…
(N): Triệu tây đập bàn ghế đập cốc chén …
_Công chúa …ta là công chúa mà để con tiện nhân ý tát…mau …mau bắt Hoàng Tử về đây…
Cung nữ: Tội chết đó nương nương
_lại đây ta có cách bắt dc Hoàng tử mà k bị tội…
Tôi bày biện ra bàn ăn …tháy Vua tới tôi cười tươi từ cửa
Vua: Làm gì sai hay sao mà khác khác vậy
_Em oánh Quý Phi ( Vua nín cười)
_Chết rồi biết đấy là tội gì không??? tội ý đáng chết đấy
_Vậy giờ sao giờ em oánh cô ta hẳn hai cái
_Vậy mau đi xl cô ta đi
_K còn lâu chết cũng không???
_Vậy Hoa Đán sẽ bị phạt
_K dc cô ấy k có tội…cô ấy chỉ tình cờ nghe thấy Triệu Tây định gán tội cho em …thật k ngờ cô gái đó còn trẻ vậy mà độc ác vậy
_Cô ta 300 tuổi đấy
_Già vậy rồi sao ( tôi gãi gãi đầu Vua ngồi xuống ăn) vậy là k bị tội gì đúng k ah…
_Mau ăn đi …ăn sẽ k bị …con đâu rồi
_Em bảo vú đưa về ngủ rồi ( Vú chạy vào)
Vú: Tiểu chủ điện hạ…tiểu thần bị đánh ngất rồi có kẻ đã bế mất hoàng tử đi rồi ạ ( tôi rơi đũa buông thõng tay)…
Tôi: Con của tôi ( tôi chạy vội đi Vua nhắm mắt)
Vua: Ăn đi k sao đâu
_Sao có thể ăn được ( vua xoa tay lên kính Phu nhân hiện lên)
Phu nhân: Mẹ nghe rồi con
_Cháu trai mẹ mất tích
_Cái gì ( nói lớn tôi phải bịt tai) ai kẻ nào dám…
_Kẻ đó đi về phía Tây…
_Phía Tây …k lẽ…
_Mẹ tự lo đi đến muộn phút nào cháu mẹ nguy hiểm phút đó
_Người đâu….nhanh đến Tây cung
Vua: ăn đi
_Con bị bắt đi sao ăn dc đây
_Kẻ bắt cóc hơi ngu xuẩn nó quên rằng đó là con ai …thằng bé dc phong ấn sẽ có hào quang bảo vệ…và để cho Phu Nhân đi gặp kẻ mà Phu Nhân cho rằng ngoan ngoãn …ăn đi …
_Thật k sao k
_K sao ta hứa vs em con trai em hoàn toàn dc bảo vệ…tu vi của con em còn cao hơn anh …
_Nói con em cứ như nó là con của riêng em ý
_Vậy phải nói thế nào ??? à ta tính em ăn nhanh lên
_Làm gì vậy
_Ta tính năm nay sinh thêm 2 ,3 rắn con nữa
_Không em k sinh con nữa đâu ( Vua vuốt má)
_Cái đó k do em quyết định ( tôi đỏ mặt)…Thanh Xà có con gái rồi ta thích con gái ( tôi cười trc lời ngây ngô của vị vua này)… chỉ mong mãi mãi dc bên nhau cùng ăn 1 bữa cơm …cùng nhau bàn vc con cái liệu điều đó có quá lớn lao không???
Tan
Hoa rơi bên khung cửa len vào bàn ăn …Phạm Khang cầm tay tôi bắt lấy cánh hoa…tôi cười tươi…Vua tựa đầu vào trán tôi…
Vua: Tử Đằng sẽ là loài hoa mãi bên em dù sau này em ở đâu chỉ cần em nhớ hương vị tử đằng thì ta nhất định sẽ thấy em …
_Hoa này hiếm mà với lại ở phủ sinh tử hoa k thơm như ở đây
_Vì chủ nhân của cây hoa đó đã chết cánh hoa nơi đó chỉ như 1 cái xác k có hồn…( tôi lặng yên)…
(N): Phu nhân đến cổng Tây Cung mặt lầm lỳ
_Mau mở cửa
cung nữ: Dạ vâng ( sợ sệt Triệu Tây chạy ra)…
Triệu Tây: Tham kiến nương nương
_Hoàng Tử đâu
_Dạ hoàng tử nào ạ …
_Còn chối cãi ngươi cả gan bắt hoàng tử …
_Tiểu thần k có phu nhân ( Phu nhân nhìn ánh hào quang của con vua bên trong liền đẩy Triệu tây ra đi vào )
_Vậy đây là gì ???
_Tiểu thần định đưa hoàng tử đến để bế ăm nhưng đã trả vú nuôi rồi mà …( cô ta ấp úng)
_Người đâu bắt cô ta lại…bất kì kẻ nào ám hại hoàng thất đều tội chết uổng công ta nghĩ ngươi ngoan ngoãn…
_Tiểu thần k có bắt hoàng tử mà xin phu nhân làm chứng thật sự k có bắt mà…k hiểu tại sao hoàng tử lại nằm ở đây…
Tôi chạy tới Triệu Tây bò ra chân tôi…bám vào chân…
_Tôi k có bắt hoàng tử mới đầu tôi định bắt hoàng tử nhưng sau đó tôi nghĩ lại nên thôi…thật sự kp tôi có kẻ đã ám hại tôi Trần Hương cô phải tin tôi…
_Cái này…phu nhân xin đièu tra thêm con cũng nghĩ k dại gì mà Triệu Tây bế Hoàng Tử về để bị lộ cả
_Đúng vậy kp tôi chắc chắn có kẻ đổ vạ cho tôi…
Phu Nhân: Bắt cô ta lại sai hay đúng chờ xét xử sẽ rõ …ta đưa hoàng tử về đâu cháu ta hoảng sợ rồi…( đột nhiên cung nữ của Tây cung lao vào đâm tôi thì …phập…Trần Huyền đỡ hộ tôi nhát dao )…máu chảy xuống chân
Huyền: Mau đi đi
Phu nhân: Bắt nó lại
Tây: K đúng cô ta là mới tới kp ngươi của tôi
Phu nhân: Ám sát nữ nhân của điện hạ ngươi đáng muôn chết…
Tây: Kp con mà phu nhân…
Tôi đỡ Huyền…máu đầy tay tôi…
Tôi: Ai đó làm ơn giúp cô ấy đi ( Vua xuất hiện bế Huyền lên) cô ấy đã đỡ dao cho em…
Vua: K sao đâu nín đi ( Vua dùng pháp lực của mình trị vết thương cho huyền vì là con người nên có thể dễ dàng điều trị)…
Huyền: Cám ơn điện hạ ( yếu ớt )
Tôi: Cám ơn cậu đã che giúp mình cậu thật sự là 1 cô gái tốt…
Thanh Xà: Điện hạ Triệu Tây luôn mồm nói k làm gì cả cô ta kêu bị oan …
Điện Hạ: Hành hình bh cô ta nhận tội thì thôi ( vua tức giận)
Tôi: Điện hạ càn điều tra thêm
Huyền: Cô ta suýt đâm chết cậu vậy còn bảo vệ cô ta nữa sao dc
Vua: Truyền lệnh hành hình…
3 tháng trôi qua để tỏ lòng biết ơn của mình tôi đã để Trần Huyền lại trong huyết cung để chăm sóc…
Huyền: Mình khỏi rồi cậu k cần chăm sóc vậy đâu
_K sao cậu có ơn mà…hơn nữa thân thể cậu là con người sao có thể chịu đựng được chứ…ở đây linh khí tốt hơn bên ngoài mà
_Hoa tử đằng thật đẹp …
_Đúng vậy rất đẹp ( Tiếng gọi bên dưới)
Vua: Trần Hương…( tôi thò đầu xuống) xuống đây
_Em nhẩy nhé ( vua gật tôi trèo ra nhẩy xuống Vua đứng bên dưới đỡ tôi xoay 1 vòng bên cánh hoa )
_Nặng quá ( tôi đấm vào ngực)
_Hỏng hết cả lãn mạn…có chuyện gì vậy ạ
_Cô gái đó khoẻ rồi đấy sao em cứ giữ lại làm 3 tháng ta k dc gần em rồi
_Xì mới thế đã lầm bầm rồi để em tặng người 1 khúc nhạc nhé
_Được ( vua cười tươi hoa rơi xuống tôi kéo đàn rồi nhìn vua) này bài gì loạn nhịp vậy …( vua đứng dậy ghé má Hương cầm tay cùng kéo đàn)…
(N): Bên trên Trần huyền nhìn rồi buồn bã nắm chặt tay…
Tối hôm đó khi tôi và Trần Huyền cùng ngủ cô ấy bảo tôi
_Mai nấu canh gà nhé mình thèm quá …mai mời cả điện hạ đến ăn cho vui …vì mình ở đây nên có lẽ người ít tới…
_Uk mai mình nấu nhé ( tôi vừa nói vừa nhắm mắt…) Hôm sau tôi nấu canh gà rồi mời điện hạ…điện hạ vừa ngồi xuống bàn ngửi thấy canh gà liền thấy khó chịu….
Vua: Em kb cái này kị vs ta hay sao ( đúng lúc phu nhân bế Hoàng Tử qua)
Phu Nhân: Sao vậy trời ơi canh gà ( phu nhân hất đổ bát canh) ngươi rốt cuộc muốn hại chết điện hạ hay sao…có biết dòng họ huyết kị nhất là canh gà không???
Vua: K sao đâu chỉ vì 1 bát canh mà khiến ta chết dc người nói quá r ( vua bịt mồm chạy đi )…
Phu nhân: Đúng là cô k dc điêm gì đến ck mình kị cái gì cũng kb nữa …ấu trĩ…ngu dốt… ( tôi cúi đầu nhặt mảnh vỡ trên nền)
Huyền: Tại mình thích ăn canh gà…phu nhân lại nặng lời rồi…
_K sao do mình dung là mình kb người kị cái gì…mình cũng chưa bh hỏi người muốn ăn gì…
Chiều xuống tôi ngồi buồn dưới gốc tử đằng Vua biến ra trước mặt
Vua: Sao buồn vậy mẹ ta lại nói gì ???
_K có đúng là em kb anh kị vs món gì k nghĩ kén ăn vậy
_Ta k kén ăn mà tộc rắn chúng ta kị nhất là gà…nên ngửi mùi thôi ta cũng buồn nôn rồi…ngửi lâu khéo sẽ nguy hiểm
_Thật ạ ( vua vuốt má)
_Ta đùa thôi em cứ nấu gì em thích như khi dưới trần là ta sẽ ăn …gì cũng dc trừ gà…
_Món đó ngon mà ( Vua cười)
_Ta chờ em ở tẩm cung đêm nay nhé ( tôi đấm vào ngực vua nhăn mặt)
_Đau ạ em xl k cố ý
_Ta đùa đấy sao đau được…ta đi nhé ( Vua biến mất tôi quay lại thấy Huyền đang đứng khóc)
_Cậu sao vậy
_Mình …mình muốn dc như cậu có 1 danh phận để k ai coi thường mình…
_K đâu k ai có thể coi thường cậu được
_Cậu có thể trả ơn mình cứu cậu dc k
_Dc cậu nói đi mình sẽ làm
_Hãy giúp điện hạ sủng hạnh mình chỉ 1 lần thôi ( tôi ấp úng) mình xin cậu nếu k dc thì mìn sẽ bị giết sớm hay muộn thôi
_k đâu sẽ k sao đâu mình sẽ xin cho cậu
_Thời gian của mình k còn nhiều chỉ cần điện hạ cắn mình thì mình đủ mãn nguyện rồi…cậu có thể mà m xin cậu …mình k tranh giành hay gì cả mình xin thề …mình nói sai sẽ ( rút con dao) mình sẽ tự mổ bụng mình…( tôi thở mạnh) mình k còn chỗ để vè cha mẹ đã mất hết …ở nơi này bị ghẻ lạnh…mình thật sự hết cách ( huyền ngồi bịch xuống chân tôi…nc mắt tôi rơi vì bối rối…tôi gật)
_Chỉ cần người cắn cậu thôi là dc phải k
_Đúng vậy chỉ cần điện hạ làm vậy thôi rồi mình có thể tìm dc 1 ng để yêu ở nơi này sống 1 cuộc sống trọn vẹn mãi mãi rồi…
_Cậu chuẩn bị đi ở tẩm cung của điện hạ đêm nay…
_Cám ơn cậu ( tôi đi lảo đảo nhìn huyền ăn mặc đẹp người thơm phức)…
_Dc chưa xl đã làm cậu buồn
_Mình chỉ trả ơn đã cứu mình mà thôi …cậu đi đi …( Huyền quay đi đóng cửa tôi đứng dậy nuối tiếc rồi ôm đầu)…mình làm vậy là sai hay đúng …điện hạ sẽ thế nào
(N): Vua thấy 1 bóng cô gái choàng áo đứng bên ngoài cửa ông ta cười rồi nhận ra kp Hương…
Vua: Ngươi là ai ( đứng bên trong cửa)
_Em là Trần Huyền …đêm nay đến đây hầu hạ người theo lời dặn của Trần Hương…
_Lời dặn …( Vua nhăn mặt biến mất đến huyết cung thấy Hương đang ôm đầu)
Vua: Rốt cuộc chuyện đó là tnao
_Hãy giúp cô ấy em muốn trả ơn cô ấy
_Vậy thì lquan gì đén chuyện qua đêm vs ta
_Cô ấy là con người chỉ cần điện hạ sủng hạnh 1 đêm cô ấy có thể sống dc lâu thêm…
_Em điên rồi …em chấp nhận trao đổi ta để trả ơn vậy em coi ta là gì???
_Chỉ 1 đêm thôi
_1 đêm cùng người pnu khác vậy em k ghen k tức nếu ta ở bên người pnu khác hay sao…???
_Em thật sự hết cách đó là cô ấy muốn
_Đủ rồi im đi …ta đã hiểu ta trong lòng em chẳng là gì …có chăng chỉ là bố của con em mà thôi …( tôi khóc lắc đầu Vua biến mất tôi ôm nhưng chỉ còn những cánh hoa)…
_Em yêu anh và k muốn san sẻ …em k muốn nhưng em đã sai rồi…em xl …cô ấy nói chỉ 1 đêm thôi mà ( Vua đứng bên ngoài cắn răng ông ta bước đi lảo đảo mất hồn)…
(N): Về đến tẩm cung thấy Huyền vẫn đang ngồi bên ngoài xoa xoa tay vì lạnh
Huyền: Người về rồi ( cười Vua quay sang nhìn rồi thấy nụ cười giống Hương ông ta bế lên ) điện hạ em chỉ muốn ở bên người 1 đêm cho trọn vẹn thôi dc k ( Vua k trl bế vào trong)…
Tôi gạt nc mắt chạy ra ngoài chạy tới tẩm cung thấy nến đã tắt…tôi ngồi bịch xuống hiên…Điện Hạ…em đây mà…em sai rồi…em ở đây mà …người có nghe thấy em nói không ( lắc tay rung lên hoa vẫn rơi)…tôi ngồi ôm mặt khóc giọt nc mắt muộn mang…em ở đây cơ mà điện hạ… Trở về cung tôi như kẻ mất hồn…
Bạch xà: Sao đi đâu vậy anh Huy nói làm món này mang đến cho em này
_Bạch Xà…em sai rồi…em sai rồi
_Sao vậy… kìa sao khóc vậy có chuyện gì…em nói chị nghe xem nào…Trần Hương ( tôi ngất ngã gục trên sàn)… Dã 3 tháng nữa trôi qua hnay trời phủ đầy tuyết điện hạ kể từ ngày đó cũng không đến chỗ tôi nữa…
Hoa Đán: Đùa nghĩ đi nghĩ lại sao em dốt vậy chị nghĩ đi nghĩ lại có gì đó khúc mắc mà mãi k nghĩ ra được…con bé Trần Huyền đó k đơn giản đâu…
Bạch xà: Bh cô ta cũng đóng cửa trong phòng k ra ngoài…thật kb là ly do tại sao…
Cung nữ: Mn nói đêm nào cô ấy cũng tới tẩm cung hầu hạ điện hạ ( Bạch xà nháy mắt )
Tôi cúi đầu cười…lỗi do em mà…em muốn đi thăm 1 người
Hoa Đán: Ai vậy
_Triệu tây
_Này sao tự dưng đi thăm cô ta… này…
Tôi sách làn hoa quả cùng chút đồ ăn xuống dưới ngục… triệu tây bị nhốt dưới bể nước tay bị xích…
Tây: Trần Hương… tôi vô tội mà xin hãy tin tôi
_Cởi trói cho cô ấy đi tôi đâu ta sẽ chịu ( Tây ngồi khóc ròng) ăn đi chắc cô đói rồi ( Tây vs bánh ăn như chết đói)
_Tôi thật sự k có làm mà…thật sự k có làm Trần Huyền chính cô ta đã hãm hại tôi…cô ta để tôi bị tội
_Tại sao cô lại nhắc trần huyền ở đây
_Cô ta chính là kẻ đưa Hoàng Tử vào cung của tôi…tôi ngửi thấy mùi của cô ta và cũng chính cô ta đã đưa cung nữ đâm cô đến giờ tôi nhớ ra có lần thấy cung nữ đó nc vs cô ta
_Chắc kp đâu cô nhầm rồi ( tôi hoang mang đứng dậy)
_Trần Hương cô phải tin tôi nhất định phải tin tôi…cô ta kp người tốt đâu chính cô ta đã ám hại tôi…cô ta đã loại được tôi rồi đừng để cô ta đến gần điện hạ…( tôi bc lên trên mà thấy tim đau nhói)… k thể nào mình k thể nào bị lừa nvay đc …cô ấy kp là người như vậy …( tôi đi ra hoa viên rồi thấy hoa mắt ngất…)
(N): Vua đang nc vs các quan từ bên kia bờ ông ta vụt biến mất khi thấy Hương ngất…
Vua: Em sao vậy Trần Hương mở mắt nhìn ta mau ( Vua vội vàng bế vào cung)…
Y: Chúc mừng điện hạ tiểu chủ đang có thai rồi ạ ( Vua vuốt má Hương)
_Tăng 10 hộp kim cương
_Tạ ơn điện hạ…
Vua: Người đâu sao tiểu chủ gầy vậy…các người k chăm sóc tốt chủ nhân của mình hay sao?( cung nữ run sợ)
_Dạ tiểu chủ ăn rất ít có hôm còn bỏ bữa và đêm …
_Đêm làm sao nói…
_Đêm hay khóc ạ ( Vua nhắm mắt)
_Dc rồi lui đi …( Thấy Hương mở mắt ông ta quay đi Hương nắm tay) em có thai rồi
_Điên hạ em sai rồi …em sai rồi
_Sai đúng giơ cũng đã quá muộn rồi ( Phu nhân đi vào)
Phu nhân: Điện hạ chúc mừng điện hạ Trần Huyền cô ta có thai rồi ( tôi vội buông tay vua)…
Vua: Ta…
_Người đi đi …
Phu nhân: Có chuyện gì vậy Trần Hương sao vậy con
Thanh Xà: Cô ấy cũng có thai phu nhân báo chả tế nhị gì
_Ta nao biết …cái này Trần Hương con có thai lâu chưa ( Vua biến mất tôi cúi đầu khóc) ô sao ta hỏi lại khóc…
(N): Vua đấm tay vào cây cổ thụ ngàn năm
_Chết tiệt…ta và cô ta chỉ 1 lần tại sao cô ta lại có thai được
Thanh Xà: Thần thấy dc linh khi trong bụng cô ta rồi điện hạ…việc này là vc rất bt của vua thôi ạ…
_Ngươi k hiểu dc …mãi mãi k hiểu dc nỗi lo lắng trong lòng ta…ta sợ sẽ mất cô ấy…
Tôi đi dạo trong hoa viên cùng hoàng tử thì gặp Trần Huyền…
Huyền: Cậu khoẻ không
_Mình khoẻ còn cậu
_Mình đang nghén nên k khoẻ cho lắm
_Vậy à mình đang định đi thăm triệu Tây cậu có muốn đi cùng k ( cô ta ấp úng)
_Tại sao mình lại phải đi thăm 1 kẻ điên như cô ta…
_Đúng vậy cô ta điên đến mức cứ luôn kêu bị oan rồi còn nhắc đến tên cậu ( Huyền lảo đảo)
_Mình xin phép đi trước …( cô ta đi qua tôi đổi sắc mặt)
_Cung nữ đi điều tra xem Trần Huyền có quen biết gì vs cung nữ định đâm ta hay không? phải làm thật nhanh gọn…ta muốn biết càng sớm càng tốt
_Vâng tiểu thần hiểu…
Tôi đứng nhìn cánh hoa rơi rồi nghe cung nữ xì xào…
Cung nữ: Nghe nói điện hạ bh chiều Trần Huyền lắm tối nào cũng nấu đồ ăn cho cô ta…( tôi cười nhẹ)
_Đúng vậy nấu ăn sở thích của người …
(N): Trần Huyền về đi đi lại lại
_Nếu cô ta nói cho điện hạ biết chắc chắn điện hạ sẽ hỏi Triệu Tây khi đó tất cả sẽ bại lộ
Cung nữ: Nghe nói cô ta cũng đang có thai r ạ
_Để ta tính…giờ chỉ còn cách 1 là ta sống hai là cô ta…Trần Hương nếu mày biết yên phận 1 chút thì tao vẫn sẽ để cho mày sống nhưng do mày ép tao…Thời gian cứ trôi qua hôm nào tôi cũng kéo đàn cho con trai mình nghe và cho cả đứa nhỏ trong bụng… bên rừng Tử Đằng… Hoa vẫn rơi …người vẫn đợi…tôi cười buồn bã…
(N): Vua đứng phía xa nhìn ông ta định bc tới rồi lại thôi …
Thanh Xà: Điện hạ sao người k bc tới cứ cố chấp nvay e rằng sẽ làm nhau thêm tổn thương…
_Bây giờ có đứng trc mặt nhau cũng kb nói gì thà cứ để thời gian xoá nhoà đi sẽ tốt hơn ( Vua nói mắt đỏ lên)…
Cung nữ báo cho tôi về Tràn Huyền…
_K có bất kì thông tin nào về cung nữ ý chỉ biết cô ta từng có 1 đêm ngủ chung phòng vs Trần Huyền khi cô ta còn ở khu hay giặt giũ…
_Chỉ 1 đêm
_Đúng vậy tiểu chủ ngay sau khi đâm trúng Trần Huyền cô ta đã tự cắn lưỡi chết…( cung nữ bên cung Trần Huyền sang mời)
Cung nữ: Nghe nói tiểu chủ cũng mang thai mà điện hạ lại đích thân làm canh cho tiểu chủ bên tiểu thần nên có ý mời người sang cùng thưởng thức…
_Được ta sẽ sang ( tôi đứng dậy đi sang cung Trần Huyền thấy cô ta ngồi sẵn chờ)
Huyền: Đến rồi sao cậu ngồi đi
_Cậu cũng ngồi đi k cần khách sáo…
_Điện hạ hnao cũng nấu nhiều canh quá nên tôi k ăn hết cậu qua ăn cùng mình vui lắm
_Trần Huyền này cô gái đi cùng cậu khi cậu làm tạp dịch hình như là cô gái đâm mình thì phải ( Huyền rơi bát canh)
_Cậu nhìn làm rồi mình đâu có quen cô ta k có quen
_Mình đâu có nói cậu quen chỉ nói cậu đi cùng thôi mà…sao phải sợ hãi vậy
_Đâu có k có …( tôi đúng dậy nhặt mảnh vỡ cùng)
_Mình đang định mời điện hạ tới hỏi Triệu Tây cô ta cứ khăng khăng là ngửi thấy mùi của cậu trong cung của cô ta hôm ấy…vú nuôi có nói bóng người bế hoàng tử đi lại rất giống cậu vậy là thế nào???( cô ta đứng dậy)
_Phải thì sao …giờ cậu định làm gì tôi…cậu và Triệu Tây đều ngáng đường tôi…nhất là cậu tôi k nghĩ điện hạ lại thích cậu đến mức ấy…tôi đâu có xấu hơn cậu…k thua cậu ở điểm gì nhưng tôi chắc chắn tôi thích điện hạ hơn cậu…
_Bỉ ổi
_Đúng tôi bỉ ổi 5p sau tôi sẽ ngã ra và sẽ bị xảy thai cậu nghĩ xem lỗi này là do ai…để có dc trái tim điẹn hạ tôi sẽ làm tất cả… mọi thứ ( cô ta ngã lăn ra mồm chảy máu) cứu…cứu với có ai không ( cung nữ chạy vào )
cung nữ: Trần Hương định hại chết Trần Huyền mau có ai đến cứu chủ nhân tôi vs ( tôi lùi lại)
_Sẽ k ai tin cô đâu ( Phu nhân chạy tới)
Phu nhân: Sao vậy trời ơi máu ( quần Huyền ra máu cô ta sẵn sàng chấp nhận mất con để hại tôi)
Cung nữ: Canh này tiểu chủ Huyền muốn mời tiểu chủ Hương qua ăn nhưng do ganh ghét nên tiểu chủ Hương đa bỏ nọc rắn vào
Phu Nhân: Trần Huyền vẫn là con người mà…sao có thể chịu đựng dc đây …điện hạ người ở đâu ( Vua xuất hiện thấy cảnh này ông ta nhìn tôi)
Tôi: Em k có làm gì cô ta hết k có
Vua: Mau về cung đóng cửa k dc bc ra nửa bc cho ta ( tôi tóm tay vua)
_Em k có làm mà anh phải tin em ( Vua gạt tay)
Huyền: Điện hạ đừng trách cô ấy chỉ vì em nói canh này điện hạ làm cho em ăn nên cô ấy giận quá nên …
_Cô nói dối tôi k có làm gì Trần Huyền sao cô độc ác vậy
Vua: Đưa Trần Hương về cung ( quát lên)…k cho bất cứ ai đến gần cả Hoa Đán và Bạch Xà trái lệnh giết…
Tôi về cung nhìn cánh hoa rơi rồi khóc như bị điên…mình k có làm gì cô ta cả…thật sự k có làm gì cô ta cả…tại sao anh k tin tôi …
(N): Vua đứng lặng yên nhắm mắt
Phu Nhân: Cái Thai đã mất Trần Hương tại sao lại dại dột vậy tội này sẽ bị chết dù cô ta có là mẹ Hoàng Tử đi nữa…( Huyền gào khóc bên trong phòng Vua ông ta cảm thấy quá bối rối)…
Thanh Xà: Đến giờ lên điện rồi thưa điện ha…
Vua lên triều bô lão đã làm ầm lên
Bô lão: Cô gái tên Trần Hương đó quá độc ác điện hạ k thể để cô gái ấy sống dc …nvay khác nào giết người …
Thanh Xà: Vc hậu cung mn k nên bàn thêm
_Nhưng đây là lquan đến huyết thống của đế vương…nếu k khiển trách e rằng
Vua: Vậy ý các ngươi muốn tn
_Theo luật là giết thưa điện hạ ( Vua nắm chặt tay)
Phu Nhân: Cái này…( nhìn vua rồi cúi đầu)
Bô lão: Nếu k xử nghiêm e rằng các nước k phục khi nghĩ bệ hạ thiên vị ưu ái 1 tiểu nữ …ngay cả công chúa tộc Ngưu còn xử tội thì cô gái đó đâu là gì…
Phu nhân: Im đi các ngươi biết gì mà nói vụ vc còn đang điều tra
_Vụ vc đã rõ ràng phu nhân nên liêm chính để sau này các phi tần k ai dám làm vậy nữa…cô ta đầu độc đủ thấy sự tàn ác ( Vua cắn răng Huyền yếu ớt đi vào)
Huyền: Đừng điện hạ đừng hại Hương lỗi do thần …
Bô lão: cô gái này thật nhân hậu…
_Đừng giết cô ấy …hay là như vậy đi nếu em đã mất đi đứa con thì cô ấy cũng chỉ càn mất đi đứa con là dc …k cần mất mạng xin hãy tha cho cô ấy (Vua đỏ mắt cúi đầu gồng lên)
Bô lão: Điện hạ nếu cô ấy đã nói vậy thì người còn chần chừ gì nữa …( các quan đồng thanh) xin điện hạ hãy vì đại cục …
Vua: Ta sẽ tự thi hành
Thanh Xà: Điện hạ xin người đừng
_K cần nói thêm Trần Hương làm nên đáng bị tội …bãi triều ( Vua quay đi vào bên trong ông ta ngã quỵ)
Thanh Xà: Điện hạ…tại sao lại nvay
_Chỉ có cách ấy cô ấy mới có thể sống dc …ta sẽ tự đi thi hành
_Điện hạ ơi làm vậy người sẽ mất cô ấy mãi mãi…người biết cô ấy kp người như vậy mà…
_Ta biết thì đâu có ích gì …ta là vua …k thể khác được…( Vua biến mất)…
Tôi nhìn cánh cửa mở ra Vua bc vào
_Em k có làm gì cô ấy hết ( Vua gật gật rồi mắt như sắp khóc) em thật sự k có làm…
_Ta có chuyện muốn nói vs em…
_Chuyện gì vậy
_Cô ấy đã mất con ( tôi buông tay) và cái giá em phải đổi chính là con của em ( tôi đi lùi lại)
_Đừng qua đây …đừng qua đây …đừng đến gần em ( Vua khóc)
_Hãy tha lỗi cho ta…sau này chúng ta sẽ sinh thật nhiều con dc k …
_Không đừng qua đây …con là của em kp của người ( tôi chạy rồi vấp ngã tôi gào lên) con của em kp của người nên anh k có quyền…( Vua rơi lã chã nc mắt)
_Ta k còn cách nào khác …ta sẽ có thêm những đứa trẻ đáng yêu khác ( tôi lắc đâu)
_Điện hạ em xin người van xin người tha cho con của em ( tôi xoa tay cúi dập đầu Vua và tôi cùng khóc)
_Ta xin lỗi con…( Vua cắn môi ông ta nấc lên)
_Con đang lớn rồi xin đừng …điện hạ yêu em phải không??? nếu yêu em sẽ không hại con chúng ta phải không ( Vua bật khóc thành tiếng)…
_Ta thật sự xin lỗi….
Vậy là bên rừng hoa tử đằng Vua đã tự tay hại đi đứa con trong bụng của Hương… Hoa Đán và Bạch Xà gào khóc cũng k thấy Hương nói lên nửa lời…cũng k bước ra khỏi phòng nửa bước…
Hoa Đán: Đã 1 tuần rồi sao em k nói gì vậy Hương em làm bọn chị lo đấy
Bạch Xà: Anh Huy nấu món em thích đây chị đang bầu rồi em xem …em nhìn này em săp có cháu rồi …( tôi sờ lên bụng Bạch Xà)
_Con có đau không…ở nơi đó có buồn không… con là con gái phải không…con có trách bố của con không…
Hoa Đán: Hương …em đừng nvay nữa mà rồi sẽ có những đứa trẻ khác…điện hạ chỉ muốn giữ mạng cho em…
_Em vì bản thân mà hại con …chỉ vì em mà con em phải chết và chỉ vì em mẹ cũng phải chết…tại sao …( tôi gào lăn lộn )… Vua đứng bên ngoài cửa tay bê canh đưa cho cung nữ
Vua: Nhớ để tiểu chủ dùng khi còn nóng…( ông ta buồn bã quay đi)… Đén đêm khi Hương đang ngủ ông ta đi tới ngồi cạnh …Hương mở mắt rồi bật dậy lùi lại
_Đừng đến gần …
_Mỗi lần ta đến em đều như vậy…em k muốn thấy ta nữa thật sao???
_Tôi mệt rồi tôi đi ngủ ( Luống cuống chùm chăn rồi khóc) …
_Vậy em ngủ đi …ngủ ngon ( Toi cắn chặt ngón tay cố k khóc ra tiếng)…
Hôm sau tôi ra hoa viên ngồi…
Cung nữ: Để em đi lấy nước cho tiểu chủ ( tôi gật)…Huyền cung đi dạo…
Huyền: Cậu ổn chứ ( tôi k trl) ồ cậu nên cám ơn vì tôi và con cậu cùng giữ mạng cho cậu…à quên mai là ngày tôi và điện hạ thanh hôn…để trả giá cho việc ngu dốt của cậu khi đã động đén tôi…à quên nếu tôi là cậu tôi sẽ k sống nữa đâu vì điện hạ đang dần chán ghét cậu rồi…( tôi nhếch mồm vẫn k nói gì thêm)…
Tôi ngồi nhìn xuống tẩm cung chăng hoa đèn…nhìn qua gương thấy anh trai đang hạnh phúc bên bạch xà và Hoa Đán đang bế con còn Thanh Xà đang cho ăn… bọn họ đều đã dc hạnh phúc…tôi nhìn Hoàng Tử nằm trong nôi…tôi cười nhẹ…
_Mai sau con lớn lên sẽ có cô bạch xà và cô Hoa Đán bảo vệ con…và cha của con ông ta nhất định sẽ bảo vệ con cả phu nhân nữa…dù phu nhân ác miệng nhưng đối vs con cháu lại luôn hết mực…con phải nghe lời nhé …
(N): Vua ngồi nhìn lên ánh đèn phía huyết cung… em đang làm gì ??? có còn nhớ đến ta không???…ta rất nhớ em…tại sao chúng ta lại đến thế này…ta sẽ đưa em đi đến nơi nào đó thật xa để em quên hết mọi chuyện ở đây…có dc k???
Sáng hôm sau …tôi bảo cung nữ bế Hoàng Tử đi tắm nắng…
_Bế Hoàng Tử đi tắm nắng đi ( tôi hôn con rồi cắn răng)…bước đi ra ngoài cung nữ cúi chào …ở đây tôi dc cung phụng…nhưng tất cả chỉ là phù phiếm là giả dối…Tôi bước đi qua rừng Tử Đằng đứng lại nhìn lúc tôi và Vua cùng chơi đàn…tôi khắc nhẹ tên Phạm Khang và Trần Hương lên cái cây này…rồi bước qua… tôi bước đi tháo chiếc lắc tay ra rồi rung lên…Phạm Khang…anh nghe thấy em nói không…chúng ta đã quen nhau như thế nào nhỉ…( tôi bc dưới tán cây hoa lá rơi xào xạc nhớ lại khi tôi đưa bàn tay nắm lấy anh ta) đó là 1 ngày rất đẹp… nơi đó Hoa Tử Đằng cũng rơi khắp nơi…hoa Tử Đằng trắng minh chứng cho làn gặp đầu tiên của em và anh…
(N): Vua mặc đồ cưới đang đứng lắc tay của ông ta rung lên… tiếng của Hương vang lên…
_Phạm Khang nếu được quay lại 1 lần nữa em nhất định sẽ không yêu anh …yêu người là sai lầm…bên người là âm thầm…âm thầm đau …âm thầm chịu đựng…âm thầm nhẫn …( Vua vội vàng nhìn ra ngoài)…
_Em đang ở đâu vậy…( ông ta chạy ra ngoài mặc cho nghi lễ sắp bắt đầu)
_Phạm Khang…khi ở trên xe buýt cám ơn anh đã luôn che ánh nắng cho em …bàn tay khi đó dù nhỏ nhưng rất ấm áp…( Vua rơi nc mắt)
_Em đang ở đâu ta hỏi em mà…( lắc tay vẫn rung lên)…
_Phạm Khang…chúng ta đã hết duyên rồi…anh k còn là người mà em có thể yêu được nữa…chúng ta vốn dĩ là hai thế giới…niệm tình k thể xảy ra vs chúng ta vì anh vốn dĩ k có yêu em…( Vua bật khóc lắc đầu)
_Ta sẽ đưa em đi khỏi đây ngay bây giờ dc k …
Tôi cười rơi nước mắt …
_Phạm Khang…em phải đi rồi …hôm nay hoa rơi nhiều lắm rơi rụng như sương vậy…( Vua chạy tới rừng Tử đằng rồi thấy chữ Khắc trên cây vua ôm tim tựa đầu vào chữ)
_Ta yêu em Trần Hương…( tôi gật khi nghe câu đó)
_Trách hoa rơi vô tình rơi xuống nhân gian làm tổn thương tình ta…oán hận vì yêu đến cả ngàn năm em sẽ trả tất cả…chúng ta hãy buông tay nhau đi…hãy chăm sóc cho con thay em …( tôi bước tới cái giếng buông chiếc lắc tay Vua vụt đến)
Vua: Không….( tôi cười rồi nhẩy xuống)..
Thanh xà đứng chặn miệng giếng
_Điện Hạ k thể nhẩy theo dc điện hạ hãy vì hoàng tử và bách tính …chiến tranh cận kề vua nước ngưu đang dấy binh chiến tranh…
_Ta k quan tâm tránh ra ( Vua hét lên Thanh Xà bắn ra Phu nhân từ phía sau làm ngất Vua)
Thanh Xà: Phu nhân sao người
_K còn cách nào khác…con bé Hương tại sao …tại sao lại dại đến vậy …nhẩy xuống đó là chết ( Hoa Đán chạy tới)
Hoa Đán: Trần Huyền chính nó nói nhẩy xuông sẽ dc về làm con người quên hết mọi chuyện…tao phải giết mày …( Hoa Đán lao đi Thanh Xà ngăn cản)…
100 năm sau…mọi người hô lớn…
_Điện Hạ đại thắng trở về …( Vua lẳng lặng dắt tay Hoàng Tử ra vườn Tử Đằng)…
Hoàng Tử: Mẹ đi đến bh về vs con vậy ạ ( Vua xoa đầu k trl)
Phu nhân: Hoàng Tử lại đây…để cho cha con yên tĩnh…vì con chính là động lực để cha con sống…( Vua cười nhẹ biến ra chiếc lắc tay ông ta hôn nhẹ lên nó)…
_Em có nhớ ta không???100 năm rồi em có nhớ ta không…ta rất nhớ em…đến bh ta vẫn k tin rằng ta đã mất em…nếu k có hoàng tử chắc ta đã chết theo em rồi…tại sao em k thương ta dù chỉ 1 lần…( Vua rơi nc mắt) em nhẫn tâm bỏ ta lại…( Vua đi tới cái giếng tuyết rơi xuống) ta lạnh lắm …ta sợ lắm khi đông lạnh về em hãy giả vờ như quay về bên ta có được không ( Vừa nói các cánh hoa rơi vào tay Vua ông ta ôm vào ngực rồi khóc)…hãy về bên ta…em đang ở đâu???….ta cầu xin em …ta sẽ từ bỏ hết mọi thứ…ta chỉ cần em…
Hoa lại vẫn rơi …và người lại vẫn đợi…đợi đến bao giờ???
Blog câu chuyện tình tôi được xây dựng là nơi chia sẻ những câu chuyện về tình yêu, chuyện về cuộc sống, bài học từ cuộc sống!
Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018
Vòng Xoáy Nước Mắt - Chap 11 - Nhập Môn
Posted on 23:09 by Anh Mai Đỗ