Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2018

Thêm Sắc - Chap 10

Khoảnh khắc bình minh hôm nay có anh nằm bên cạnh ,tôi cảm thấy có lẽ điều kì diệu đã đến bên tôi người mà tôi yêu đang nằm ngay cạnh tôi,anh ngủ yên bình tóc rủ xuống khuôn mặt thật bình yên,tôi dậy đi xuống dưới nhà thấy Gấu đang chơi vơi chú cún con ngày nào giờ nó đã to lớn hơn xưa rất nhiều đã 3 năm rồi …

Quản gia: Gấu ngoan lắm nhưng cứ nhắc đến ông ngoại
_Thằng bé quấn ông ngoại lắm chị ạ
_Ít nữa ổn ổn em cả nhà lại về cậu chủ có chuyên cơ riêng đi lúc nào chẳng dc
_vâng em cũng tính ổn quay về đón mọi người …(tôi ra ôm gấu chạy ra ngoài chơi đùa giữa đàn chim bồ câu ở sân,thằng bé rất thích thú khi ở đây) gấu ơi con gì đây con
_con chim ( chúm chím)
_đúng rồi zai mẹ giỏi quá sau này con cũng sẽ như chú chim bay xa đi khắp mọi nơi …Minh đi ra hù tôi và Gấu
_Hai mẹ con làm gì vậy vào ăn sáng thôi ( gấu sợ khóc tu tu)
_anh làm con sợ rồi đấy ( thằng bé chạy ra ôm cổ bố) …chúng tôi nhìn nhau hạnh phúc rồi vào nhà ăn sáng,,,,Nhìn Minh đút cho con ăn tôi tự cúi đầu rồi cười 1 mình,,,
_Ăn xong anh sẽ đưa hai mẹ con đi mua sắm chúng ta sẽ đi chơi xa
_Đi đâu vậy ạ
_Bí mật,gấu cua bố thích đi chơi không con
_con có ( thằng bé chúm chím) …Chúng tôi dắt tay nhau đi mua sắm,Vệ sỹ và thư kí đều không được đi theo,trên xe Gấu hát ba thương con vì con giống mẹ ( ngọng ngíu ngọng ngô)
Thầy: Đúng vậy ba thương con vì con giống mẹ ( thầy sờ tay lên mặt tôi rồi nhìn gấu cười)…đến ttt mại gấu thích thú,thầy đi ra nắm tay gấu chúng tôi cùng dắt con đi vào trong hạnh phúc,thầy mua rất nhiều đồ cho gấu chỉ cần con chỉ thư gì anh đều làm,chúng tôi mua đồ đôi cả gia đình,đang đi có bàn tay kéo tay tôi
_Cậu phải không Xuân( là linda) đúng cậu rồi trời ơi bao lâu rồi
_Linda sao ( chúng tôi ôm nhau thầy và gấu rẽ vào quán mua giầy cho gấu còn tôi và linda đi cafe)
_Cậu lấy thầy à,trông hai người thật sự hạnh phúc kể từ sau khi cắm trại là không thấy cậu nữa và rồi thầy cũng vậy không nghĩ hai người lại lấy nhau
_mình và thầy chưa có kết hôn chỉ là có con rồi thôi
_Thầy chưa muốn lấy cậu sao
_cái đó mình cũng không rõ ( tôi kể với linda)
_Trơi ơi vậy là hai người xa cách lâu vậy sao
_uk nhưng hiện tại mình thấy hạnh phúc( điện thoại linda reo)
_mình lại bận công việc rồi cho mình số có gì ll nhé
_uk số mình đây…(tôi đi sang tiệm giầy trẻ con thấy thầy đang nghe điện thoại Gấu đang được các cô nhân viên thử …) chà bố chọn cho con nhiều vậy ạ
Nhân viên: bố bé đã chọn tất rồi ạ chỉ là đang đi thử sz cho bé thôi ạ
_Sao nhiều vậy ( thầy đi vào)
_Gói hết và chuyển về địa chỉ này cho tôi nhé
_anh mua nhiều vậy con không đi hết đâu
_Tiếc rằng gấu là con anh và anh là tỉ phú ( câu nói khiến tôi lặng im)…chúng tôi đi ăn tại 1 nhà hàng ven sông vừa ngồi xuống ghế chợt 1 cô gái vỗ vai thầy
_Anh tình cờ ghê ( là kelly cô ta bỏ kính)
_uk chào em ( thầy đứng lên nghe điện thoại)
_xuân lâu lắm rồi nhỉ cu con đây là…
_Là con trai mình cũng là con thầy ( tôi cười tươi)
_Thật sao vui ghê sao không thấy thầy nhắc gì nhỉ ( tôi thắc mắc) vì thi thoảng tôi vẫn gặp thầy mà ( cô ta nhìn tôi cười đểu)
_uk vì thầy là thầy mà chạm mặt học sinh là bình thường
_Ý mình nói theo kiểu nam nữ cơ ý ( tôi đổi sắc mặt cô ta nói nhỏ vào tai tôi) thầy mạnh mẽ khi trên giường lắm đúng không?( tôi nắm chặt tay) à chắc vì đứa bé này nên thầy mới phải đưa cậu về đây cậu trói thầy ( tôi hất cốc nước vào mặt Kelly đúng lúc thầy đi ra) trời ơi cậu điên à
Thầy: có chuyện gì vậy ( tôi lườm anh ta) anh hỏi em có chuyện gì
Kelly: cậu ta điên rồi em chỉ mới hỏi đứa bé là con thầy à cậu ta liền nổi điên( đồ dối trá)
_Chuyện là sao vậy Xuân ( tôi dắt Gấu đứng lên)
_Hai người ở lại mà nói chuyện đi mẹ con tôi ở đây làm kẻ thừa rồi ( tôi quay đi)
Thầy: đứng lại anh không hiểu?( tôi dắt gấu ra vẫy taxi) …thầy chạy theo đập cửa kính) xuống ngay đây
_chú cứ đi đi ( tôi báo chú taxi) …về lâu đài tôi ôm gấu về phòng chị quản gia chạy theo
_cậu chủ vừa gọi về bảo cho gấu ăn đưa gấu đây chị cho gấu ăn sao em giận vậy?
_Vâng chị cho gấu ăn hộ em nhé ( tôi cúi đầu) …lát sau thầy đi về gõ cửa phòng
_em ra đây chúng ta cần nói chuyện
_tôi không muốn nói chuyện với anh,a toàn lừa dối tôi ( vừa dứt câu thầy đạp liên tiếp vào cửa tôi bịt tai) a đập đi nhà anh nên anh đập gì thì đập ( tạch khoá cửa bật ra a ta lao tới tôi chùm chăn) đừng đến gần tôi ( thầy lật chăn bóp chặt mặt tôi)
_Tóm lại là cô bị làm sao ,tại sao cô thay đổi nhanh vậy?
_Anh hỏi bản thân anh đi đồ dối trá tôi chung thuỷ bao nhiêu thậm chí còn chưa bh nghĩ đến người đàn ông khác vậy mà anh ( đang nói thầy hôn chặt vào môi tôi,tôi đẩy rồi thở)
_Tóm lại hãy nói cho anh hiểu có việc gì em bình tĩnh lại đi kelly đã nói gì?
_còn nói gì nữa cô ta bảo anh rất mạnh mẽ trên giường ( tôi chảy nc mắt quay đi) còn bảo tôi sinh gấu để trói giữ anh ( thầy cười lớn)
_Lý do là như vậy thôi à
_Như vậy thôi à là sao ( tôi đứng dậy thầy kéo tay)
_Đi thôi dù sao tôi cũng đang thấy hào hứng chỉ vì em ( tôi k hiểu lời thầy ra đến sảnh thấy gấu đang đùa chơi vs chị quản gia thầy vuốt má gấu) con chơi rồi đi ngủ sớm nhé ( thằng bé ngoan cười tủm)
_A dắt tôi đi đâu ( thầy vẫy ng làm đi siêu xe ra thầy đẩy tôi lên)
_Chúng ta đi trải nghiệm thế nào là mạnh mẽ ( tôi k hiểu cả đoạn đường đi thầy cứ cười khiến tôi khó hiểu)
_A cười cái gì tôi buồn cười lắm à?…(xe thầy đỗ xuống nhân viên ở đó xúm ra mở xe ,thầy rút tiền boa luôn cho họ,đây là quán bar…)
_Vui chơi thôi ( thầy bước vào kéo tay tôi còn tôi thì như nhà quê lên tỉnh chưa bh vào những chỗ thế này) …vào tới nơi thầy ngồi kéo tôi ngồi rồi đưa rượu cho tôi) uống đi hôm nay phải say mới vui ( thầy vuốt tóc tôi gạt)
_tôi về với con đưa tôi về đi
_tiệc đã tàn đâu ( thấy bàn đối diện kelly đang ngồi cùng 1 người thầy vẫy) ô kelly chào em ( cô ta giật mình)
Kelly: chào ,,,chào anh ( ấp úng)
_Lại đây uống đi mời cả bạn trai em qua đây
_Đây không phải bạn trai em ( ng đàn ông ngồi cạnh kelly tức đứng dậy mời rượu Thầy)
_Tôi uống thay cho kelly bạn gái tôi
Kelly: anh đien à ai là bạn gái anh ( a ta giữ tay kelly như vẻ thể hiện ,thầy nhìn họ cười đểu rồi bỏ thuốc ra hút)
_Em nhận lời làm bạn gái anh từ khi anh mua cho em chiếc nhẫn kim cương tối qua giờ em chối là sao ( thể hiện giàu có)
_Anh thích tôi trả lại anh
_em đùa anh đấy à kp ai cũng mua dc cho em cũng chiều em như anh đâu ( thầy vỗ tay)
Thầy: kelly thật có phúc có bạn trai giàu có như vậy…
_Không phải bạn trai em mà ( bạn trai kelly rót tiếp rượu cho thầy)
_Bạn trai kelly: mời anh 1 chén anh uống đi hôm nay tôi bao cứ gọi những gì tốt nhất
_vậy sao vinh hạnh quá ( tôi gãi đầu không hiểu)
Kelly: sao anh dắt cả xuân đi vậy
_À tại anh nghe nói hai ngừoi lúc sáng khúc mắc chỉ muôn hỏi em xem khúc mắc gì vậy vì vợ anh không nói
_anh lấy vợ đâu sao anh gọi vợ ngọt vậy
_anh lấy lúc nào chẳng đươc bọn anh còn có con rồi cái đó đâu quan trọng ,quan trọng là người anh thích vui là đủ có phải không?( thầy cười)
_mới đầu hai người chỉ vì tiền cô ta đến với thầy chỉ vì tiền mà thôi em biết hết
_Vậy em biết đươc bao nhiêu phần trăm trong lòng tôi có ai nhớ ai hay yêu ai
_Cái đó ( kelly ấp úng)
_à quên anh chưa bao giờ muốn có con với ai ngoài xuân và anh chỉ mạnh mẽ trên giường với người anh thích mà thôi,cám ơn em đã nhắc nhở cho vợ anh ( thầy nói đểu người yêu xuân tức ,thầy cầm chiếc chuông trên bàn rung)
Quản lý quán: ôi có người rung chuông bao cả quán ( thầy cười rồi nâng ly vs ngy xuân)
_Cậu uống thoải mái đi nhé bao nhiêu cũng được anh chỉ thiếu tình chứ không thiếu tiền ( thầy cười ghê sợ kéo tôi đi)…ra ngoài thầy đưa tôi đến con phố đi bộ,tôi đi cạnh thầy ngại ngùng …
_Chúng ta đi đâu vậy ạ
_Đi dạo ….( thầy nói rồi nhìn lên trời và nắm lấy tay tôi đến 1 cửa hàng bán socola) tôi không chắc tôi có thể tặng em cả 1 trái tim hay không cái tôi chắc đó chính là tôi muốn em từ từ gặm nhấm trái tim này từ chính đôi môi em ( tôi ôm mồm hạnh phúc,thầy đưa miếng socola vào miệng tôi cắn,thầy mỉm cười) chúc mừng valentine day….( tôi ôm cổ thầy khóc)…
_Cám ơn thầy,à không cám ơn anh ( thầy ôm tôi rất chặt hít tóc tôi và chúng tôi quàng tay nhau đi trên phố đèn sặc sỡ cùng nhau ngồi bên công viên nghe nhạc 1 kỉ niệm cho ngày valentine …và trao nhau nụ hôn bên những vòi phun nước) …thầy cầm đàn ghita gẩy va hat những khúc tâm tình,còn tôi chưa bao giờ thấy mãn nguyện như lúc này…
“em đã biết bao ngày bên em,là anh đã có bấy nhiêu ngày yêu em,nhưng em vẫn ngây thơ kb tình anh,thầm yêu em nên tim đau ra rời,anh đã thấy bao người yêu em,tim anh đã nhức nhối thinh lặng bên em,nhìn e yêu tuy ngay đây nhưng rất xa xôi,vì tim em đã trót trao ai rồi,tình yêu giấu kín cho em đã bao ngày thầm lặng….mà tim anh đây vì yêu em nên đau rã rời….( tôi rơi nước mắt không hiểu tại sao lời bài hát này khiến tim tôi đau)…đám thanh niên bao quanh thầy ngày 1 đông đến nỗi tôi bị đẩy lùi lại …tôi đi vòng sang thì thấy thầy hớt hải thở vì vừa chen ra thầy gọi
_Xuân em ở đâu ( tôi cười vẫy tay)
_em ở đây này ( thầy nhìn tôi trừng trừng rồi ôm tôi vào lòng)
_Em phải ở trong tầm mắt tôi hiểu không,tôi sợ cảm giác khi lạc mất em (tôi ôm thầy hạnh phúc)…vừa đi đường về tôi vừa nghêu ngao hát với thầy vui vẻ …xe đến cổng thầy dắt tôi lên phòng bỏ vội vàng đồ rồi chúng tôi lại quấn lấy nhau trong hạnh phúc,,,Hôm sau tôi và thầy đi xuống dưới để chuẩn bị đi picnic cùng gấu …thang máy mở ra ở dưới sảnh có người phụ nữ đội mũ đỏ quay lại tôi ngạc nhiên đó là ruby Hân cô ta cười tươi
_Hello mọi người ( thầy ngạc nhiên)
Thầy: em tới từ bao giờ vậy
_Em mới tới thôi ,a Hoàng bận cv nên không sang được em xin mẹ địa chỉ không ngờ anh lại ở trong lâu đài cơ đấy…
_Em ăn gì chưa ngồi đi
_Em chưa chào Xuân nhé
_Vâng chào chị ( tôi ngại gấu chạy tới ôm cổ bố ,thầy cười tươi)
Thầy: con ngủ ngon không con?
_Không ( thằng bé không hiểu câu hỏi khiến tôi bật cười) …
Ruby: cu con yêu quá giống bố lắm
_Đẹp trai như bố đúng không ( thầy nói tự nhiên)….ăn xong ra sân uống trà thầy cho gấu lên xe oto điện rồi cho gấu lái ,chỉ còn tôi và Hân ngồi tôi nhìn bố con gấu cười Hân quay sang nhìn tôi
_Em thật có phúc ( tôi quay sang) chị cũng từng có ước muốn được như em,thật ra chị và anh Minh cũng từng yêu nhau
_Cái đó em biết
_Đừng hiểu lầm nhé giờ bọn chị chỉ có tình bạn mà thôi
_Vâng em hiểu mà em cũng không có ý kiến về quá khứ,quan trọng là hiện tại thôi ạ
_Chị thấy đáng tiếc vì lựa chọn sai lầm của mình,Hoàng thật ra đã có vợ mới bọn chị chỉ sống trên danh nghĩa để không phải chia tài sản sau khi chia tay mà thôi vì ngay từ đầu chị vốn không có tình cảm,chị quen Minh trong 1 lần ngồi cạnh trên xe buýt,chị cãi vã với gia đình khóc thút thít cạnh anh,anh rút khăn đưa cho chị nhưng lúc đó anh bị mù nhưng động tác không hề giống người mù,,,và rồi chị cứ đi theo anh về tận nhà khi anh rơi kính tôi thấy anh cúi xuống nhưng nhặt trượt và chị đã nhặt lên hộ chỉ vậy thôi ( giống làn đầu mình gặp thầy) rồi chị qua bên này học ngày đó mẹ ck chị cũng kiên quyết để tiền cho Hoàng đi du hoc và không phẫu thuật cho A Minh,anh ý đồng ý ,họ đối xử với anh Minh rất khắt khe mù nhưng anh vẫn dậy học vì anh bị mù kp bẩm sinh do tai nạn thôi ,rồi chị mua vé đưa thầy sang đây hàng ngày chị đưa tài liệu cho thầy làm chị đọc thầy dịch,thầy chờ chi ở 1 quán cafe cứ mỗi ngày như vậy cho tới khi số tiền thầy làm gom để phẫu thuật bà Giang đã lừa thầy rằng bố thầy bị ốm thầy sẵn sàng đưa tiền cho để điều trị và chị và thầy đã cãi nhau vì vc đó và đợt đó a Hoàng tán tỉnh không hiểu sao chị lại nhận lời ,,,thầy nghe chị chia tay không nói gì đứng lên và từ ngày đó k gặp lại,giá như ngày đó thầy giữ chị lại có lẽ sẽ ổn hơn ( chị ta cười )….thầy đi vào uống nước thở hổn hển…
_Em ra chơi với con đi anh mệt quá rồi ( thầy cười)….tôi chạy ra với gấu thấy thầy ngồi nói chuyện với Hân rồi hai người đứng lên lấy xe rồi đi qua tôi) anh đưa Hân ra đây lát anh quay lại rồi mình đi
_Vâng ( đầu cứ nghĩ họ là bạn bè thôi k sao)
Đến tối cũng không thấy anh gọi điện về tôi cứ cầm điện thoại,định gọi nhưng lại sợ Hân nghĩ tôi gen nên không gọi,tôi cho gấu đi ngủ rồi cứ ngồi chờ ở sảnh….Tôi ngủ gà ngủ gật cho đến 4h sáng tôi vẫn chưa thấy anh về,chắc anh đi công việc luôn rồi ( đầu nghĩ thế) …tin nhắn máy tôi reo lên ,tôi vui mừng gạt máy thì thấy ảnh thầy ngủ ngon trong vòng tay Hân và kèm dòng chữ bên dưới :”Anh xin lỗi” ….tôi đứng đơ rồi ngã khuỵ ,không anh không phải người thế này ,không đúng ….giây phút tình yêu mà tôi và anh đang vun đắp dường như đang vỡ vụn,từng mảnh từng mảnh như đâm sâu vào tim….
Tôi biết rằng tôi chưa chắc chắn về tình yêu mà Minh dành cho tôi,,,tôi đứng dậy lảo đảo rồi ngất ,,,mở mắt ra tôi thấy gấu ngồi cạnh tôi nhưng hình ảnh nhìn con rất mờ ,tôi lắc lắc đầu thì lại thấy rõ hơn,,,Gấu của mẹ ngoan lắm đi chơi đi con mẹ ốm sợ lây cho con đấy

Quản gia: thằng bé vừa hỏi em chị dắt vào đấy ,sao tự dưng lại để bị ngất vậy
_có lẽ do em tụt huyết áp,,,,
_em uống cốc nước cam này đi
_Vâng cám ơn chị ( tôi vừa cầm ly nc thì thầy đi vào)
_Em sao vậy
Quản gia: cô Xuân bị ngất
_Em không sao? ( tôi coi như không biết gì)
_Bị ngất mà còn nói không sao là thế nào,hôm qua anh bận nên ( thầy ấp úng )
_có sao đâu anh bận thì phải làm việc chứ ( tôi cố vui vẻ vì sợ thầy sẽ nói chia tay ngay lúc này)
_Anh sẽ xuống bây giờ chúng ta sẽ đi pic nic luôn à Hân sẽ đi cùng chúng ta không sao chứ?
_Không sao ( tôi nắm chặt tay vào chăn) …khi lên xe chị quản gia cũng đi cùng cả hân và tôi
Hân: chị đi cùng dc chứ em
_Được không sao chị thêm người thêm vui ( gấu cầm súng nước bắn trượt nên ướt áo tôi)
Quản gia: khăn đây lau đi em ( hình ảnh chiếc khăn mờ ảo dần dần khiến tôi tóm mãi không trúng) em sao vậy khăn đây mà ( lại nhìn rõ)
_Cám ơn chị em thấy rồi ( tôi cười nhạt)…Thầy đi ra xe và chúng tôi lên đường thầy đưa chúng tôi ra bãi biển ,,,xuống tới nơi tôi hít thở
Quản gia: đây là biệt thự riêng của cậu chủ nên mọi người hãy thoải mái nhé
Thầy: gấu đâu con bố con mình ra bãi biển thôi
Hân: em đi cùng nữa ( thầy nhìn tôi)
_Tất cả cùng đi thôi ( thầy bế con đi hân chạy theo sau,tôi đi sau Hân nhưng hình ảnh không rõ ràng mắt mình lại sao vậy nhỉ)…ra đến biển Thầy kéo tay tôi lao ra biển ,chúng tôi nô đùa nghich dưới nước còn Hân bơi,,,lên bờ tôi và gấu đắp cát lên người thầy,tôi thầm nghĩ chỉ cần thế này là đủ thầy sẽ không bỏ mình,mình tin là như vậy,,,đang nghĩ thầy kéo tay tôi nằm xuống bãi cát rồi cười…ôm gấu nằm giữa…thầy hôn tôi gấu sờ môi thầy
_Bố xấu ( chúng tôi bật cười)…tôi nhìn ra biển rồi kêu
_Hân đâu rồi nhỉ ( thầy bật dậy gọi)
_Hân em ở đâu vậy về thôi muộn rồi ( hân vẫy tay)
_Em bị chuột rút ( thầy nhẩy xuống cứu hân lên tôi và gấu đứng trên bờ sốt ruột) …bế hân lên bờ Hân sặc nước nằm im ( thầy hô hấp cho Hân tôi gàn)
_lúc này mà em còn gen được sao ( thầy hô hấp Vừa hôn Hân mở mắt rồi hôn thầy,thầy bật dậy nhìn tôi ( tôi bế gấu quay đi giả vờ như k thấy)
_Gấu chúng ta về thôi lạnh rồi con ( tôi đi thật nhanh về biệt thự tôi tắm cho con rồi sấy tóc cho con mà rơi nước mắt,mình gen quá rồi hay sao ý nhỉ nhưng còn bức ảnh)…đột nhiên mắt lại mờ không rõ ,gấu chạy đi tôi nhìn mờ thằng bé chạy đi ,gấu con chạy đi đâu vậy ( tôi tóm cánh cửa mạnh mắt lại rõ) …tôi xuống nấu cơm cho chị quản gia rồi hỏi
_Chị ơi huyết áp thấp sẽ bị mờ mắt đúng không nhi
_Đúng rồi căng thẳng quá cũng bị ( tôi thổi phù nhẹ nhàng) …nấu xong cũng là lúc thầy đi xuống cố tỏ ra vui vẻ như bt với tôi
_Thơm quá em nấu đúng không?
_không chị quản gia ( tôi quay đi thầy ôm)
_Sao vậy anh xl lúc nãy mắng em
_K sao em gen quá mức ( thầy cười)
_Yêu mới gen kp sao ( đang ôm nhau Hân đi xuống)
Hân: đói quá ăn thôi nhỉ,,,gấu được chị quản gia cho ăn rồi cho đi ngủ chỉ còn 3 chúng tôi ngồi ăn tối ngoài sân dưới ánh nến,,,Thầy cắt thịt từng miếng rồi đặt ngay ngắn để tôi ăn
_Em ăn đi ( Hân uống rất nhiều rượu)
Hân: hai người tính bao giờ cưới
_Cưới chỉ là thủ tục sống như vậy kp vui sao ( nghe thầy nói tôi buồn)
_nói vậy pnu 1 lần trong đời lên xe hoa a định để Xuân thiệt thòi ,a thật keo kiệt ( thầy cười)
_Chuyện đó quan trọng vậy sao( thầy cầm tay tôi)…đột nhiên Hân đổ ly rượu vào người
Hân: chét rồi
_Để em đi lấy khăn chị chờ chút ( tôi chạy vào lấy khăn khi ra thấy thầy và Hân đang đi bộ có vẻ như Hân đang nói gì đó ,thầy tránh k muốn cho tôi nghe sao,tôi tò mò đi theo roi nup sau goc cay) đến gần bờ biển thấy thầy cho hai tay vào túi rồi quay đi Hân kéo tay rồi nói
_Em xin lỗi anh vì tất cả em thật sự còn yêu anh rất nhiều ,đàn ông có thể quên nhanh vậy sao?
_Anh xin lỗi lựa chọn đã có số phận sắp xếp em đã chọn Hoàng giờ anh chỉ chúc phúc cho em được mà thôi,cũng đừng làm những động tác thái quá trước mặt Xuân anh thấy không tiện
_A quen em bao năm và cô gái đó chỉ mấy tháng mà anh đã yêu sâu đậm vậy sao?
_Đúng vậy dù chỉ là mấy tháng nhưng nhìn người đó cười dù chỉ là khoảnh khắc ngắn anh cũng thấy mình vui theo cô ý mọi lúc mọi nơi,lúc này anh thật sự hạnh phúc vì đã có 1 gia đình nhỏ đủ khiến anh cảm thấy trên đời này anh còn cần bảo vệ mẹ con Xuân đến hết cuộc đời …( Hân nhay lên hôn thầy,thầy đứng im còn Hân chủ động ánh mắt cử chỉ của thầy lạnh lùng như lần đầu tôi gặp vậy)…tôi bước ra đi tới Hân vội vàng lùi lại..
Hân: chị xin lỗi ( ấp úng )
_Nếu yêu nhau thì dù có là ai có vật cản thế nào cũng sẽ về bên nhau ( tôi chỉ nói vậy rồi quay đi)
Thầy: Chúng ta về thôi ( thầy quàng vai còn Hân đứng im ở đó) 1 nụ hôn có thể khiến em cảm nhận được rõ tình cảm của anh rồi ( thầy buông lời vô cảm vs Hân)
_Em nói lúc nãy cứng rắn lắm đúng không?
_Đúng vậy ( tôi nhẩy lên lưng thầy cõng tôi trên bãi biển) con đường tình duyên của chúng ta có vẻ lận đận ( thầy cười lớn)
_Sao anh nghĩ vậy do anh đê lạc em đấy chứ ( tôi nhẩy xuống chạy ,thầy cười đuổi theo) quay lại sau tôi thấy hình ảnh lại mờ dần nụ cười của thầy tiến đến gần ,thầy thở
_Sao đơ ra vậy ( toi lăc lắc đàu lại rõ) …thầy hôn tôi dưới con gió ánh trăng trên bãi biển đầy thơ mộng này,,,Hôm sau về lâu đài Hân nhìn tôi ngại rồi bảo tôi
_Chị đã sai khi nghĩ còn cứu vớt dc chút tình cảm ,em gét chị lắm đúng không xin lỗi vì hình ảnh ( tôi ngắt lời)
_Em biết em tin ở thầy
_Đó là hình ảnh ngày trước khi còn yêu nhau đêm trước chị sốt cao và nói thầy chăm sóc chị,thầy ngại em hiểu lầm nên chắc k nói với em hôm qua nụ hôn đó thật lạnh nhạt ( chị ta rơi nc mắt rồi gạt đi) vậy chị đi đây khi nào cưới chị sẽ tới dự …
_Vâng nhất định nhé hôm nay thầy bận nên
_không sao thầy cố ý tránh đấy ( tôi cuòi nhạt) …
Quản gia: uống nước sâm này đi Xuân tốt lắm ( chị ý đưa ly trà mà tôi cầm trượt do mờ mắt ,ly trà nóng đổ vào chân) em k sao chứ
_Nóng chút thôi do em bất cẩn …cứ thế nhưng ngày khi thầy đi công tác tôi càng lúc mắt càng mờ dần,,,hôm nay tôi quyết định tới viện kiểm tra…
Bác sỹ: mắt cô đã từng phẫu thuật nhưng khả năng mù lại do chấn thương tinh thể của cô lại tái phát và lần này sẽ không thể sáng mắt được ( cầm kết quả ra đến bên ngoài tôi không dám tin vào kết quả mà tôi đang cầm,tôi khóc lấy tay bịt mồm nấc lên từng hồi) …hạnh phúc của tôi giờ mới chỉ bắt đầu tại sao lại bị thế này,tại sao tôi còn muốn được nhìn thấy con Lớn,muốn sinh thêm con cho anh cùng nhau làm việc nuôi con lớn cơ mà tại sao ông trời tại sao lại đối xử với con như vậy,tại sao ( tôi gào lên) …về tới lâu đài Anh đã về từ bao giờ rồi nhìn tôi cười tươi ,anh đang chơi cùng con,,,nhìn bố con gấu tôi gạt nước mắt cố vui vẻ …
_Em đi đâu vậy sao k bảo lái xe đưa đi
_Em đi loanh quanh cho thoải mái thôi
_Vào nhà thôi ( vừa bước vào nhà đèn tắt hết…tôi sợ hãi ôm đầu) …từ trong nhà bố con gấu đi ra bê thứ gì đó có ánh nến rồi hát chúc mừng sinh nhật )…chúc mừng sinh nhật em ( thày cười vỗ tay ,đến sn tôi bản thân tôi cũng không nhớ)…
_Cám ơn hai bố con ,,,( tôi hứng tay cầm bánh và lại k thấy rõ tôi rơi trượt chiếc bánh tuột khỏi tay giây phút đó thầy kéo ôm tôi)
_Không sao đâu anh sẽ lấy cái khác ….Đèn bật lên tôi luống cuống dọn
_Em bất cẩn quá mắt sáng mà lại như mù thế này xin lỗi anh ( tôi rơi nước mắt vơ vơ bánh kem,thầy cầm tay tôi)
_em sao vậy bẩn hết áo rồi ( tôi ôm gấu rồi nhìn con kĩ càng)
_Gấu mẹ sau này lớn lên có đẹp như bây giờ không nhỉ …quản gia ra dọn dẹp gấu ôm bố ngủ ngay sau đó,tôi cố giả vờ ngủ rồi bật dậy suy nghĩ cả đêm về những gì sắp xảy đến,hôm sau thầy và tôi cho con tới trường,tôi tóm mãi k trúng nút mở cửa xe ( cạch thầy ra mở)
_Nút ở đây mà
_Do em đang mải nghĩ đến việc khác…đến trường đeo ba lô cho con tôi đeo ngược,thầy lại chỉnh lại,đi ăn trưa tôi nhìn nhầm số bàn
_Hôm nay em lạ lắm em mệt hay sao anh thấy em k ổn đâu ( bồi bàn mang nước ra tôi cầm cốc đặt vào phía chéo chỗ anh ngồi)
_Anh uống nước đi ( thày cầm tay tôi)
_Anh ngồi đây mà
_Em đùa thôi mà
_Anh đưa em đi khám
_không em ổn ( phản ứng lạ)
_em càng nói a càng muốn đi
_em chỉ cần đeo kính thôi mắt em cận thì phải
_Vậy đi đo kính ( ăn xong thầy dắt tôi đi đo kính nhưng khi đo mắt người đó gọi thầy ra ngoài,tôi kéo tay thầy)
_Đừng đi anh đi đâu vậy
_Anh này là bạn anh chắc có vc thôi
_Đừng đi em xin anh ( thầy gạt tay tôi quay đi)…lúc xong kính vẫn chưa thấy thầy quay lại…tôi đi ra ngoài thấy thầy đi từ nhà vệ sinh ra mắt có vẻ sưng
_Anh xl xong chưa có con gì đó bay vào mắt nên anh phải đi lấy ra
_vâng xong rồi ( tôi đeo kính vào hiện tượng đó lại bắt đầu)…thầy đi cả đoạn đường không nói gì đến 1 quán cafe bằng kính ,thầy mở cửa vào dường như không có ai ở đây
_Em ngồi đi quán này là nơi anh hay đến sau giờ làm việc ngồi đây có thể nhìn thấy thung lũng hoa bên dưới,hôm nay họ chỉ tiếp anh thôi
_Tại sao vậy ,hôm nay ngày gì sao ( tôi cười tươi) …
_Không anh chỉ muốn cùng em ngắm hoa mà thôi ( trà dc mang ra) nào uống thử đi ngon lắm ( tôi thấy thầy nhăn mặt như sắp khóc ,tôi nhìn thầy lại cười rồi đứng lên,thầy đang cố kiềm chế nỗi buồn gì đó) anh ra ngoài gọi điện, thấy lâu vào tôi đứng dậy đi loanh quanh vào bên trong thấy bên ngoài tấm kính thầy đang ngồi ,tôi định chạy vòng ra thì nghe thấy tiếng thầy đang khóc,thầy đập tay vào tim ,giọt nước mắt thầy đang khóc tại sao vậy?( tôi ngồi quay lại tưa lưng lại bên trong khoảng cách chúng tôi bh chỉ dc ngăn bằng tấm kính nhưng sao trong lòng lại thấy như đang xa)…em sắp không còn được nhìn thấy bố con anh rồi,Hãy cho em nhìn a 1 lần,hãy để con tim em nơi anh dù chỉ là 1 chút,điều em muốn chỉ có 1 mà thôi,bởi với em anh là cả thiên đường ,có lẽ thiên đường là nơi tốt nhất cho em….lúc này hai chúng tôi đang dựa vào lưng nhau mà khóc thật đau lòng cho cuộc tình của chúng tôi,tôi đứng dậy đi vào gạt nước mắt,thầy đi vào nhìn tôi rồi nói
_Mai em hãy đi điều trị đi ,anh tin sẽ được
_Tỉ lệ thành công sau khi phẫu thuật của em rất thấp và hoàn toàn không có khả năng
_Có người hiến mắt là được mà
_Ngoài người thân bị bệnh hoặc tự nguyện sau khi chet k thì k ai được mà a biết luật rồi mà,em chỉ cần ở bên anh và con như vậy là đủ rồi em chỉ có hoa k lẽ em bảo em gái hiến mắt cho mình ( thầy đấm tay vào kính choang máu chảy …về tới lâu đài máu tay thầy chảy quản gia hét lên)
_cậu chủ sao vậy ? ( thầy lầm lỳ đi thẳng lên) …Đêm đó tôi ngồi phòng gấu còn anh ngồi ở phòng anh,tôi ôm con hôn rồi thở dài
_Mẹ là người tồi không thể nhìn gấu của mẹ lớn lên rồi ,con nhất định phải kiên cường hơn bố con đấy,bố con chắc đang khóc ở đâu đó rồi ( nói xong tôi ôm mặt khóc)…Đi dạo ra bên ngoài tôi thấy cánh cửa sân băng lại mở ra ,tôi đứng nhìn thầy đang nằm ngửa mặt nhìn lên trần…tôi bước tới thầy nói
_Em đừng tới đây,về ngủ đi
_Anh sẽ bị cảm lạnh đấy
_Em đã từng nghe câu thể xác lạnh thì tim sẽ không lạnh chưa,tôi là tỉ phú tôi sẽ cứu được em không có gì trên đơi này mà tiền không làm được ( thầy che tay lên mắt rơi nước mắt)
_Đừng vì em mà khiến ai đó không còn thấy ánh sáng hoặc ai đó không còn nguyên vẹn và đó sẽ là nỗi ám ảnh lớn nhất đời em,em chỉ có hoa là người thân …
_Anh không cần biết anh nhất định sẽ làm ( tôi tiến tới lau nước mắt cho anh rồi hôn lên trán)
_em đi ngủ đây ngủ ngon ( tôi về viết lại giấy dặn dò chị quản gia và hôn con,viết đên đâu rơi nước mắt đến đó)…tôi đã quyết định ra đi ,ở lại làm gánh nặng và anh chưa biết 1 điều rằng nếu tôi k phẫu thuật tôi sẽ chết …ra đi trong đêm tôi bắt xe đến trại trẻ mồ côi mà tôi tưng nương náu thấy các sơ tôi như thấy mẹ của mình vậy
_Chào mừng con quay về nhà ( tôi ôm sơ khóc lớn như chưa bao giờ dc khóc)
_Con đã mất tất cả rồi chỉ xin sơ cho con nương náu nốt quãng đơi còn lại
_Ta hiểu con cứ ở lại đây ,sống chết do ý trời hãy vững tâm niềm tin luôn chiến thắng ….1 tháng sau khi xa con mắt tôi đã mù hẳn không còn thấy gì nhưng tôi vẫn làm việc giúp trại trẻ,hôm nay đang ngồi tôi chảy thứ gì đó ra từ đôi mắt
Sơ; con đang bị chảy máu mắt rồi kìa
_Có lẽ con k sống dc bao lâu nữa rồi
_mạnh mẽ lên con chết không phải là mất tất cả chết giúp chúng ta đến 1 nơi yên tĩnh hơn k có mất mát k có đau thương đó là thiên đường
_cám ơn sơ đã dậy bảo ,con chỉ cần người con yêu và con của con ở nơi đó đang yên bình và quên đi con là con mãn nguyên rồi ( tôi cười)….cô bé ngày nào mù bẩm sinh dc tôi nhặt giờ cũng đã 3 tuổi và đến khi lớn sẽ được phẫu thuật do 1 nhà hảo tâm nào đó tài trợ…hôm nay trơi có đẹp k sơ
_Đẹp lắm trời nắng lại có gió nhè nhẹ ( lũ trẻ lại gọi)
_chị xuân ơi ra kể chuyện cho bọn em nghe đi
_Zôzep đâu rồi qua đây ngồi nào ( thằng bé ở trại trẻ chỉ bằng tuổi con tôi,chạy ra khỏi lòng tôi đứng dậy rồi mò) bắt được con rồi nhé ( k đúng đây là người lớn tôi sờ tay lên mặt người này đang rơi nước mắt) ….rồi ôm chầm lấy tôi k lẽ đó là
_Là anh ,anh tới rồi ( lúc đó tôi sờ lên mặt anh rồi rơi nước mắt)
_Con thế nào rồi ( thầy gạt nc mắt cho tôi)
_đều ổn em đang chảy máu chứ kp là nước mắt nữa rồi ( tôi lau lau)
_anh về đi đừng đến đây nữa,em xin anh hãy quên đi hãy lấy ai đó và bảo họ chăm sóc cho gấu dùm em
_Tại sao em lại tàn nhẫn bảo anh đi lấy người khác được ,còn con em lại sẵn sàng bỏ lại
_Không phải em ,em k thể nữa ( tôi ấp úng thầy đeo vào tay tôi 1 chiếc nhẫn)
_Lấy anh nhé ( lời câu hôn của thầy dưới gốc cây trong cơn gió khiến tim tôi quặn đau) dù chỉ là phút giây nhỏ hãy ở lại bên bố con anh được không?( sơ và mọi người vỗ tay Gấu từ đâu chạy tới gọi Mẹ,mẹ ơi)…3 chúng tôi ôm nhau khóc vỡ oà …ngay hôm sau hôn lễ được tổ chức ,
Quản gia: hnay em xinh lắm ,vì muốn giữ vc của em nên k mời bố hay em gái em chỉ có mấy người thôi ks chứ
_Vâng tất nhiên ks rồi mọi người làm vậy là đúng …hôm nay ở lễ đường tôi bước vào người đưa tôi vào là chú lái xe,lễ cưới đơn giản,thầy nắm tay tôi ,,,sơ và mọi người đều nói những lời chúc phúc cho tôi …
Sơ nói vs thầy : con có đồng ý ở bên cô gái này đến trọn đời hay không đồng cam cộng khổ mãi mãi không rời ( thầy nắm tay tôi nói to)
_Con đồng ý
_còn con con có đồng ý ở bên chàng trai này đến trọn đời đồng cam cộng khổ hay không ( tôi rơi nước mắt)
_con đồng ý ( rồi bám tay thầy vì sắp khuỵ ,tôi ngã vào lòng thầy) nhưng con chưa thể húa sẽ ở bên người con yêu đến hết đời được ( thầy quát ầm lên)
_không tỉnh lại đi em ,anh nhất định sẽ để em sống con và anh cần em ( xe cấp cứu tới tôi dc đưa vào viện)….lát sau tôi tỉnh ( thầy nắm tay tôi) em tỉnh rồi em có đau ở đâu không?
_em không con đâu rồi anh
_con được chị quản gia trông rồi em đừng lo
_A đưa em ra ngoài hít thở đi ở đây ngột ngạt quá…( thầy có lẽ đưa tôi ra cv của bệnh viện)em có 1 ước mơ đó chính là được nhìn thấy anh và con ,còn anh ( thầy k nói gì)
_anh có lẽ sẽ phải đi công tac em ở nhà ngoan ngoãn nghe lời nhé ,sẽ có chương trình mổ mắt anh sẽ đăng kí cho em hứa với anh em sẽ tham gia…
_Thật sao anh?
_Anh đi hỏi thêm đã ,em ở nhà nếu dki dc phải phẫu thuật hiểu không con còn nhỏ ,thằng bé k thể thiếu em được,anh từng mất mẹ anh hiểu cảm giác đừng khiến gấu của chúng ta lớn lên cô đơn giống như anh…
_vâng tôi ôm anh ( ngay sau đó Thầy nói đi công tác )
Quản gia: cậu chủ nói đã dki dc cho em em cpi phẫu thuật đi
_Vậy người hiến mắt cho em là ai vậy…
_Là 1 người đã mất họ đồng ý cống hiến cho y học …( tôi thầm cám ơn và hồi hộp sắp dc nhìn thấy thầy và con)…sau nhiều giờ phẫu thuật ,,,tôi dc đưa ra phòng hồi sức…
_chị ơi anh Minh bh về vậy
_cậu chủ chắc chưa về luôn đươc đâu
_a ý có gọi về cho em không ạ
_có khi em đang phẫu thuật ( 3 hôm sau tôi dc tháo băng) …mở mắt ra tôi thấy Bố nuôi và hoa cùng con trai đứng cầm bó hoa….( họ ôm lấy tôi)
Quản gia: em nhìn thấy rồi chứ
Bác sỹ: chắc chắn là thấy rồi khối u đã dc loại bỏ …
_A minh vẫn k gọi về ạ
_cậu chủ có lẽ bận …( chị ấp úng) …trở về lâu đài 6 tháng trôi qua tôi k hề nhận được 1 cuộc điện thoại nào từ thầy,câu trl luôn là thầy bận và chị quản gia còn khuyên tôi trở về Việt Nam nhưng tôi nhất quyết ở lại chờ thầy…tôi đi lên phòng nơi chúng tôi ôm nhau ân ái,mọi thứ vẫn vậy chỉ có thầy là không còn ở đây,thầy đang ở đâu tại sao lại không liên lạc với em,,,,qua thư viện tôi ngồi ở chỗ thầy hay ngồi rút quyển sách mà thầy hay đọc…từng trang thầy đều ghi cảm nhận sau khi đọc,
“Ánh mắt em hồn nhiên khi nhìn tôi đó là cảm nhận lần đầu tiên khi tôi gặp em”…tôi lật trang tiếp theo “Vì sao anh không thể gặp em sớm hơn”….”ước mơ của anh chính là được sống bên em và con”tôi gập quyển sách gục đầu xuống bàn,…vậy thì anh đang ở đâu nói cho em nghe đi ,em nhớ anh anh không nhớ mẹ con em sao?…tôi đạp xe đạp đi đến con đường mà chúng tôi thường hay qua,tới gốc cây mà tôi và thầy gặp nhau,tôi sờ lên bãi cỏ chỗ thầy hay nằm từng giọt nước mắt rơi lã chã xuống từng ngọn cỏ,giá như có thể khóc em sẽ khóc thật lâu tại sao khi em sống lại không thể gặp anh tại sao anh k cần đến em nữa hay sao,anh có biết tim em đang đau thế nào không,giá như có thể sống thiếu anh trong đời em không làm được anh ở đâu ( tôi gào lên)….những tán lá cây đỏ rơi xuống như phủ lấp đi nỗi buồn trong tôi…dưới gốc cây có hàng chữ “ước mơ của tôi chính là được thấy em sáng mắt,tôi sẽ làm tất cả vì em”…tôi sờ lên đó gào lên rồi lấy tay đập vào tim mình,anh giết em đi còn hơn…tôi quay về nhà trong đờ đẫn…
Quản gia: em nghỉ ngơi đi thấy em hốc hác lắm
_Chị chăm gấu dùm em,em cần đến 1 nơi
_Đâu vậy em
_chị hãy nhắn với thầy hãy tìm em,em biến mất cho thầy xem chi nhắn hộ em đi ( tôi hoảng loanh chị ý khóc)
_Được chị sẽ nhắn ( tôi quay đi)
_Em sẽ về sớm bảo gấu chăm ngoan dùm em nhé ( tôi gạt nước mắt)…tôi bắt xe đi về căn nhà mà thầy đưa tôi đến ,đến cổng lá đỏ vẫn rơi nhưng dường như lá ở đây có chút buồn vương vấn hơn….mở cửa bước vào hình ảnh ngày nào tôi ốm thầy chăm tôi đang hiện ra trước mắt nụ hôn ngọt ngào trên giường tất cả dường như đang tan biến,,,ngoài sân nơi tôi giặt tất cả khiến tôi ôm tim ngã khuỵ,,,tôi đi sâu vào hàng cây lá đỏ ,bước chân tới đâu lá rơi đầy tới đó ,chợt có tiếng huýt sáo…tôi đi dần nhìn qua hàng cây phía bên kia ghế trong rừng dưới tán lá cây này ….quả bóng ném tới chỗ tôi,tôi nhặt rồi cầm tới ,người đó đứng lên quay lại đó là thầy giây phút này tôi ngạc nhiên không nói nên lời…tất cả như muốn vỡ oà, chú chó ngày nào chạy tới chân thầy,thầy cúi đầu xuống xoa đầu chú chó
_Memory ( kí ức) mày đi đâu vậy quả bóng đâu ( thầy không nhìn thấy tôi ,tôi sợ hãi lùi lại memory k sủa tôi vì quen nó vẫy đuôi,thầy nhận ra có người đứng) ai vậy ( tôi cầm tay thầy đăt quả bóng vào)cám ơn rất nhiều ( tôi quay người chạy 1 mach đi) ….không thể nào ,không thể em sai rồi em không cần nhìn thấy anh,tại sao anh lại để em nhìn thấy anh như thế này,tôi gọi về cho chị quản gia
_Mau nói cho em điều gì đã xảy ra hôm đó em gặp thầy rồi chị định giấu em đến bao giờ vậy
_chị xl ngay sau khi em đi cậu chủ biết nơi cô đến và sắp xếp lại cv trong 1 tháng rồi tới đó chính là muốn nhường mắt cho cô ,tất cả cậu chủ đã làm vì cô đó cô Xuân à
_không chị nói dối đó là có người hiến tặng mà hãy nói là chị nói dối đi
_không ai có thể hiến được trừ người thân cậu chủ là chồng cô hợp pháp
_không nói dối ( tôi cúp máy chạy vào tolet nhìn đôi mắt trong gương)….tại sao anh lại làm vậy tại sao,em đáng chết mà do em số đen đủi ám anh em đáng chết,xin anh tha thứ cho em ( tôi ôm đôi mắt gào lên lăn lộn trong đau đớn nỗi đau như không gì có thể miêu tả)…tất cả hãy cứ để những đám lá cây những cơn gió tan biến đi hết được không ai đó hãy giúp tôi,giúp tôi với tình yêu của tôi ….