Hoa là 1 thứ gì đó nhẹ nhàng thanh thoát và mỏng manh nhưng cũng có thể khiến bạn nhiễm độc bất cứ lúc nào và tôi có lẽ đang bị nhiễm độc trong chính những cánh hoa đang bay này…Cảm giác ai đó hất nước vào tôi
_Con tiện tì tỉnh lại đi ( tôi mở mắt hai tay đang bị trói treo lên,ở dưới là tổng quản cung nữ)
_Tôi đang ở đâu đây ( máu chảy ròng trên người tôi)
_Ai cho ngươi đến gần Chúa Thượng
_ông ta vẫn không nhận ra tôi thật sao?
_Hỗn xược ( bà ta vung roi quật tôi) ngươi có biết vì ngươi mà chúng ta đang nhận hình phạt gì không?(họ đánh cho đến khi tôi lả đi) nói ngay ai sai ngươi đến đây…
_Tôi tự đến chỉ vậy thôi…
(N):Chúa thượng lúc này đang ở cung Tâm Hoa đóng cửa và ông ta thấy nhói tim…ngồi trong phòng nhắm mắt suy nghĩ ( quỷ bóng ở ngoài nói vào)
_Cô ta sẽ bị xử phạt đúng với luật lệ thưa người
_Cô ta là ai cô ta biết tên của ta điều mà đến ngay cả ngươi cũng không biết đúng không?
_Chúa thượng người đừng tin cô ta
_Vậy ta có nên tin ngươi không Quỷ bóng ngươi nói cô ta là ai và đã xoá kí ức rồi cơ mà ( cánh cửa mở ra quỷ bóng bị nhấc lên rồi như ai đó bóp nghẹn ở cổ)
_Thần đã tắc trách thưa người
_Trần Cung Ngân ( nói đến tên Ngân ông ta ôm đầu) ta đau đầu khi nghĩ tới cô ta và thấy cô ta nước mắt của ta
_Người nghỉ ngơi đi ạ ,cô gái đó theo tổng quản báo lại thần kinh không được bình thường cô ta có lẽ hâm mộ người quá cho nên
_ngươi thấy cô ta giống hâm mộ ta sao hàm hồ ( quỷ chúa đỏ mắt)
_Đêm nay là đêm người cho Hậu nhập cung thần sẽ đi lo việc này và người sao có thể có con với con người được đúng k ạ cô ta là con người
_Vậy sao có thể vào được đây nơi mà các ngươi k thể vào được nếu k dc ta chấp thuận
_Cái này thần sẽ đi điều tra ( biến mất)
_Trần Cung Ngân ,nó gợi cho ta điều gì đây …
Tôi k còn chút sức lực nào thì quỷ bóng xuất hiện
_Tất cả ra ngoài đi cô ta sẽ do ta đích thân xét hỏi
_Dạ vâng …( quỷ bóng hạ trói cho tôi đặt tôi ngồi)
_Ngân ơi là Ngân tại sao cô lại dại dột hết lần này tới lần khác ,cô đã nói k tìm đến người nữa cơ mà cô quên kí ức hôm đó rồi sao
_Tôi không quên nhưng k còn cách nào khác ,cái thái tôi thật sự có con với ông ta ( quỷ bóng lặng người)
_Cô mất trí rồi sao không phải hôm đó đã giải quyết rồi sao?
_Đúng vậy tôi kb tại sao cái thai k bị mất đi ( quỷ bóng bám vào ghế vì k vững nữa) sau khi cứu tôi khỏi địa ngục tôi về nhà và vẫn có thai
_Tôi tính toán sai rồi,tại sao tôi quên rằng dù cô có là con người thì cái thai vẫn mang dòng máu của người ,tôi nghĩ giải quyết theo cách của con người là xong ai ngờ vậy giờ đứa bé ở đâu,cô vẫn sống khi sinh con sao?
_Tôi đã cố họ nói tôi phải bỏ đi thì mới sống dc nhưng tôi đã cố giữ cho tới khi sinh có 1 quỷ bà đã phong ấn nó cho tới hôm qua sinh nhật thằng bé 1 người phụ nữ mà họ gọi là cung phi đã dắt nó đi
_Chết rồi sao giờ cô mới nói kí ức của người trong 3 tháng gặp cô đã bị phong ấn,người k còn nhớ gì về cô cả
_Tôi chỉ cần con của tôi thôi làm ơn hãy trả thằng bé lại cho tôi đi ( tôi với tay đầy máu với ra chỗ quỷ bóng)
_Hiện tại qua đó xem cô ta giấu thằng bé ở đâu cô ta có thể dựa vào sức lực của thằng bé để tồn tại vì Hoàng Hậu mới lên có thể hại cô ta bất cứ lúc nào
_Vậy phải làm sao phải bảo vệ con của tôi xin ông đấy quỷ bóng hãy thương tình làm ơn
_Vậy đi thôi tôi sẽ đưa cô qua đó tìm con và sẽ phong ấn thằng bé cho cô,hãy rời đi ngay khi người còn chưa nhớ ra hiểu ý tôi k
_Vâng cám ơn ông nhiều ,cám ơn ( chớp mắt đến cung của Cung Phi)
_Ta cần gặp Cung Phi
_Người đã nghỉ ngơi rồi ạ
_Nói ta cần gặp gấp nhanh
_Cái này ( tôi và quỷ bóng đang đứng thì thấy cung phi hét ầm lên và bị văng ra ngoài)…
Cung Phi: Mau gọi bô lão và chúa thượng nó k kiểm soát được năng lực rồi ( quỷ bóng và tôi chạy vào ánh sáng vụt lên mái nhà văng tung toé ,quỷ bóng giăng ma kết che cho tôi)…từ trong nhà Bằng đi ra với đôi mắt đỏ lừ giọng nói ồm ồm
_Ông ta đang ở đâu ( tôi k chạy ra dc khỏi ma kết thấy tôi thằng bé chợt trở lại dần vs khuôn mặt của trẻ con) mẹ…
_Mẹ đây con mẹ sẽ đưa con về mẹ con mình sẽ lại đi thăm ong bà lại nấu cơm cho bạn Mán ăn nhé ( thằng bé với tay ra chỗ tôi quỷ bóng giăng phong ân quanh thằng bé ,đôi mắt nó lại đỏ lên đáng sợ)
Quỷ bóng: Ta Quỷ Bóng của thế giới ma phong ấn ngươi vĩnh viễn ( thằng bé gào lên)
_Sẽ k đau qua nhanh thôi con ơi con của mẹ ( nổ đoàng quỷ bóng bị văng ra xa rồi ộc máu ra ,thằng bé trở lại thành con quỷ máu me đáng sợ ) Bằng nhìn mẹ này con đừng biến đổi con ơi
Quỷ bóng: Phong ấn ngay lúc này ( Bằng đau đớn nhưng đang cố chạy tới giết quỷ bóng)…quỷ bóng ngồi dậy nhắm mắt…Cung Phi sợ hãi bám chặt lấy tôi…Băng lao tới
_Đừng hại ông ý con Bằng mẹ xin con ( chợt những cánh hoa rơi lả tả trong sân ,tôi ngẩng lên ông ta xuất hiện cho hai tay ra sau và bay dần từ trên xuống nhìn Bằng)
Quỷ Bóng: Chúa Thượng xin người tránh ra ạ ( ông ta đáp đất nhìn chỉ thẳng vào Bằng)
_Ngươi là ai lại dám làm loạn ở đây ( Bằng nhìn ông ta trong hình dáng con quỷ)
Cung Phi: Chúa thượng nó là con quỷ con không kiểm soát được phải giết để phòng hậu hoạ
_Vậy sao lại đây nào ( ông ta vẫy bằng,thằng bé lao tới ghê sợ ,tôi gào lên)
_Đừng tới con chạy đi con ( ông ta dẫm chân xuống đất những cánh hoa chuyển sang đỏ đang hướng vào thằng bé)
Quỷ bóng: Chúa thượng người đừng để đó cho thần
_Năng lực của ngươi dạo này k chịu tu luyện phải không quỷ bóng,ngay cả 1 con quỷ nhỏ để nó làm bị thương ng k thấy xấu hổ sao?( tôi ngồi trong ma kết k làm dc gì chỉ biết khóc xót con )
_Con của tôi thằng bé vô tội
Quỷ bóng: Hãy phong ấn rồi tính dc k chúa thượng
_Ta k có lòng thương xót đừng nói hàm hồ giết ( ông ta bay lên những cánh hoa bay thẳng vào Bằng thằng bé ngã quỵ trong đau đớn)
_Không….( tôi gào lên) đừng hại con của tôi mà
Quỷ bóng: Chúa thượng thần cầu xin người ( ông ta đang lơ lửng trên cao nhìn xuống vs đôi mắt đỏ lừ ghê sợ)
_Ta chúa tể của thể giới ma cho ngươi vạn kiếp k luân hồi mãi mãi k thể tái sinh ( ông ta đang nguyền lên thằng bé)
_Quỷ bóng gỡ ma kết cho tôi nhanh lên ( quỷ bóng sợ hãi bỏ ma kết)…tôi chạy ra ôm con thằng bé dẫy dụa trong đống máu) mẹ xin lỗi con trai ơi ( tôi ôm thằng bé trở lại là 1 đứa bé với đầy nhũng vết thương trên người)…
_Lại là cô ( tôi ôm con khóc tu tu )
_Dù ông có thể quên tôi nhưng tại sao ông lại định đi giết chính con trai của mình ( quỷ bóng ôm đầu thở dài) đây là con trai của tôi
_Tránh ra nếu không ta sẽ giết cả hai
_Vậy thì ông làm đi,tại sao ông k tin đây là con mình tôi đã làm gì sai để ông đối xử với tôi thế này,ông đã giết chết con của mình đấy ông biết không
_Ta …ta chưa có con và càng k quen cô tránh ra ( cánh hoa bay lên tôi bị văng những cánh hoa đang chĩa vào thằng bé,,,)
Quỷ bóng: Chúa thượng thần cầu xin người đừng làm vậy ,thằng bé đúng là con của người
_Hàm hồ câm mồm lại ( ông ta nhìn xuống những cánh hoa bay tới tôi chạy ra ôm con…phập những cánh hoa đâm vào tôi)…
_Con à mẹ xin lỗi không bảo vệ được con ( tôi quay lại nhìn ông ta rồi ộc máu mồm)
_Làm ơn hãy giúp tôi đừng giết thằng bé ,quỷ bóng hãy đưa con tôi về nhà giúp tôi ( tách…ông ta ngã quỵ)
_Rốt cuộc cô là ai
_Được nghe ông nói là tôi vui rồi,nhưng tôi k hy vọng ông tàn sát con của tôi của hai chúng ta ,tôi đã từng nói 1 mình kb bn lần nếu có gặp lại ông điều đầu tiên tôi muốn nói là :”Dù chúng ta có phải là định mệnh hay không phải định mệnh ,tôi vẫn yêu ông trọn trái tim mình “…nc mắt lại hoà máu…tách…nhìn nhau trong khoảnh khắc hoa bay ông ta rơi nước mắt …tách…chúng tôi luôn phải đối diện với nhau trong máu và nước mắt….( quỷ bóng đứng lên phong ấn thằng bé và rồi tôi ngất lịm)…Đến khi mở mắt tôi thấy đã nằm ở nhà vết thương trên người cũng không còn
Trinh: Tỉnh rồi à ngủ 3 ngày rồi đấy
_Thật sao Bằng đâu rồi
_Thằng bé đi học vs Mán rồi mệt thì cứ nghỉ ngơi đi
_Tại sao tao lại về đây vậy
_Có 1 bà cụ đưa bằng và mày về thằng bé k nói gì còn mày thì bất tỉnh 3 hôm rồi
_Vậy sao ( tôi gãi đầu)…
(N): Bên kia thế giới ma chúa thượng dốt mình trong phòng 2 ngày
_Thần quỷ bóng đây ạ người nên ăn gì đi ạ
_Nếu như ngươi nói nó đúng là con ta vậy ta đã suýt chút nữa giết đi con của mình
_Dạ cái này do người không biết nên
_Vậy cô ta là ai tại sao ta k có chút hoài niệm nào chỉ khi đứng trc mặt cô ta ,ta cảm giác ánh mắt đó như trách móc oán hận ta chăng
_Thì cô gái đó sinh ra thằng bé là mẹ thằng bé ( cố lảng)
_im ngay cái đó ai chẳng biét ta và cô ta gặp nhau khi nào
_Bô lão đã biết người có con và đang muốn họp để đón hoàng tử con của người
_Ta vẫn k tin nó là con ta
_Người nhìn năng lực của cậu bé rồi đấy chỉ có dòng tộc Tiết Hoa mới có thể nvay thôi ạ
_Dẹp đi ta đau đầu lắm rồi
_Thần đau có kém đâu ( ăn cả tách trà vào người ,,,,biến mất)
_Quỷ k gian và thời gian triệu tập
_Dạ chúng thần có mặt thưa chúa thượng
_7 năm trước khoảng thời gian hãy tua lại thật kĩ kí ức của ta k bỏ xót để ta xem…ta đã làm cả trăm lần rồi đều k thấy gì
_thưa vâng…( kí ức tua lại k thấy có gì có Ngân trong đó chỉ có đoạn nắm tay 1 cô gái dưới tháp eiffel k thấy mặt…
_Tua kĩ lại đoạn đó ( ông ta nhìn chăm chú và rồi giật mình khi thấy ông ta hôn lên môi ai đó mà k thấy mặt)…tại sao ta lại k thể thấy
_có thể người đã cố cất giấu kí ức đó nên k thê thấy dc cô gái đó là ai?
_Được rồi lui đi
_Rốt cuộc cô là ai
Tôi đang nấu đồ ăn cùng Trinh thấy Bằng và Mán đi về thấy hai con tôi cười tươi còn Bằng vãn vậy mặt lầm lỳ
_Ra ăn luôn nhé con
_Vâng ( k thấy biểu hiẹn gì)…
Đang ăn cơm tự dưng mẹ con Mán và Trinh dừng hình chỉ còn tôi và Bằng là vẫn bt ,thằng bé vẫn ăn bình thương) mẹ có khách đấy ( quỷ bóng bc vào)
_Chào hai mẹ con cho tôi 1 bát được chứ
_À vâng chú ngồi đi ( bằng vẫn ăn bt)
_Chuyện mấy hôm trc chắc cháu k quên chứ nhóc ( hoá ra nhớ moii vc)
_Vâng cháu k quên
_Vậy chú dc lệnh đến đón cháu nhập cung
Tôi: Gì vậy chu đã nói để mẹ con tôi yên mà
_năng lực của cậu bé càng lớn càng nguy hiểm nếu k dậy dỗ sẽ khó bảo toàn sinh mạng (tôi chua kịp nói thằng bé trả lời)
_Cháu đồng ý
_tốt quả là con của người khí chất đầy mình
_Ơ này con hỏi mẹ chưa con biết gì mà đồng ý ( tôi gào lên)
_Con thấy bố của con rồi,con cũng đang thắc mắc sao bố lại đi yêu mẹ trong khi bố với mẹ 1 trời 1 vưc
_Con nói linh tinh gì vậy ( thằng bé vào trong sắp đồ) cháu k đồng ý
_Bây giờ quyết định k còn ở cô nữa,khi nào nhớ con thì chi bằng theo thằng bé chăm sóc cho nó
_Tôi là con người sao sống dc ở đó
_Vậy sao cô k biến thành quỷ để dc ở bên con mãi mãi
_Bằng cách nào
_Nhờ người cắn 1 cái là đươc mà
_Thôi chú đừng trêu cháu nghiêm túc đấy
_Tôi cũng nghiêm túc hãy đến dự lễ nhâp cung của thằng bé,đó mới là nơi của thằng bé nó k thể sống cùng loài người được…
_Tôi k thể xa thằng bé đươc
_Vậy cô suy nghĩ đi tôi và Bằng sẽ về cung để cpi cho nghi lễ
_Ông ta đã công nhận thằng bé chưa
_chưa đây là ý của bô lão thôi
_tên khốn ( tôi nói rồi nhìn quỷ bóng cười nhạt) vậy tôi đến bằng cách nào?
_Sẽ có người tới đón cô đừng lo và thằng bé thích thì vẫn có thể về đây đi học đi chơi như bình thường…
_Vậy ạ ( ngó vào thấy con đang mặt vui vẻ thằng bé dường như rất thần tượng bố nó)…Bằng này con k nhớ mẹ sao mẹ tôn trọng quyết định của con nhưng mẹ sợ ai đó làm hại con
_Mẹ yên tâm ngoài bố ra k ai hại dc con và từ bây giờ con có bố rồi ( thằng bé cười lần đầu thấy con cười tươi tim tôi nghẹn lại)
_Mẹ hiểu roi mẹ k giữ con nữa ,mẹ sẽ thăm con thương xuyên con cũng về thăm mẹ nhé con
_Mẹ k đi cùng con sao
_Mẹ là con người k sống ở đó dc mẹ sẽ thăm con thường xuyên
_Con sẽ nghĩ cách để đón mẹ tới đó
_Ngoan lắm giữ gìn nhé con
_Mẹ lo cho mẹ đi ý à có chú Quân gì đó tán thì mẹ cứ yêu đi con ủng hộ
_Sao k phải ủng hộ mẹ với bố
_Mẹ xấu hơn mấy bà hoàng hậu và cung phi nhiều k có cửa rồi ( tôi phì cười)
_Dc rồi đi đi con ( tôi đi ra cổng tiễn con mà khoc nức nở thằng bé nắm tay quỷ bóng nhìn tôi cười rồi biến mất)…chợt bà bà xuất hiện
_Cuối cùng cũng phải quay về nơi nó vốn tồn tại rồi
_ôi giật mình,bà đên từ bao giờ vậy
_Vừa đến ta cũng đến để chào cô
_Bà đi đâu vậy
_Ta về thăm quê ( ma giới) đi bn năm rồi muốn về đó ở đây ta thấy cô đon quá
_Vậy có dịp cháu sẽ tới thăm bà
_Nhất định đấy
_Vâng nhất định…( bà bà biến mất)…
Hôm sau Trinh hỏi tôi Bằng đi đâu
_Đêm qua bố nó cho người đón rồi
_Sao mày lại trả anh ta nuôi lớn rồi lại trả là sao
_Mấy hôm sẽ về đây 1 làn thằng bé hạnh phúc khi có bố
_Con may tính sao
_Chả tính gì cả đi làm đây …đi làm Quân nhắn tin cho tôi
_Tan làm anh mời em đi dùng cơm nhé
_Em bận rồi hẹn anh khi khác ( Tan làm có 1 người phu nữ đến đón tôi)
_Tôi là tổng quản xin mời cô theo tôi
_À vâng ( nghĩ đến con tôi cười vui hạnh phúc)…chớp mắt tới ma giới …trong cung đang náo nhiệt cpi cho nghi lễ của Bằng…họ đưa tôi đi thay đồ …trong chiếc váy trắng áo choàng trắng dài …tôi vui vẻ sang chỗ con thấy mặt buồn thiu
_Mẹ tới rồi sao
_Sao thế sao thấy mẹ k vui vậy con
_Bố k đến thăm con
_Ngoan nào con người lớn lắm mà bố bận việc mà
Quỷ bóng: Mời Hoàng Tử ra ngoài sảnh Cung Tâm để làm lễ
_Đi thôi con ( tôi đi sau con nhưng thằng bé rất cứng rắn trong bộ vest và áo choàng y như bố nó vậy)…ra tới đại điện ông ta ngồi oai nghiêm Bằng tiến tới hôn áo ông ta rồi nói
_Người mãi trường tồn
_ta chưa chấp thuận cho ngươi làm con của ta ( mn ồ lên xì xào?bô lão lên tiếng)
_Chúa thượng đây đúng là con của người ( thằng bé đứng im buồn rũ rượi)
_Ai chứng minh đó là con của ta chỉ vì khả năng và cùng dòng máu sao nực cười ,bãi triêu giữ nó lại trong cung dậy dỗ khi nào cảm thấy thích hợp ta sẽ suy nghĩ lại về vc chấp nhận nó…( tôi nắm chặt tay chạy lên ôm con)
_Con à do bố
_K sao con sẽ chờ bố chấp nhận con sẽ học tập tốt …tôi chạy theo ông ta đến cung ông ta thì k thấy ông ta nữa ( tôi ngó nghiêng)…
_Ông ở đâu tôi muốn nói chuyện với ông ( ngó xuống dòng nước tự dưng có con rắn nhẩy chồm lên tôi sợ lùi lại ngã ngửa ra sau thì ông ta đỡ …nhìn nhau trong yên lăng chợt quản gia lên tiếng
_Điện hạ Hoàng Hậu ngự giá ( tôi bật dậy thấy Hoàng Hậu của ông ta đang nhìn)
Hoàng Hậu: Người mãi trường tồn
_Có việc gì ( lạnh nhạt)
_Về việc thái tử hôm nay em nghĩ rằng nên suy tính thêm ạ
_Đến lượt cô tham gia sao ( cô ta ngại đỏ mặt)
_Đó chỉ là quan điểm của thần thiếp thôi ạ ( ông ta k trl) và em có điều muốn nói hơi riêng tư nên ( tôi biết ý cúi chào rồi chạy vội đi)…
Tôi chạy về thấy Bằng đang hăng say luyện tập,nhìn con đang nỗ lực cố găng ,tên khốn kia sao ông dám k nhận thằng bé …
(N): quỷ chúa k nghe Hoàng Hậu nói và biến mất…ông ta đang nhớ tới đôi môi của Ngân hình ảnh ông ta hôn ai đó dưới tháp khiến ông ta đau đầu…
_Không ổn rồi ta phải hỏi cô ta đưa cô ta đến đây
_Thưa Điện hạ cô ý đã xuất cung trở về trần giới rồi ạ ( quỷ chúa biến mất)
Tôi về nhà 1 mình nau ăn,hnay Trinh về nhà ăn dỗ ngó quanh ngôi nhà chỉ còn 1 mình ,chợt điẹn thoại làm tôi giật mình
_Anh Quân đây a đang đứng trc cổng có mấy món ngon anh muốn tặng em ( tôi ra mở cổng)
_Anh vào đi
_Bằng đâu rồi em
_Thằng bé qua chỗ bố nó rồi
_Vậy sao đột xuất vậy
_Sẽ đi lại giữa em và bố nó mà anh ngồi đi anh uống cafe nhé
_Uk cho anh 1 ly cafe
(N): bên Ngoài quỷ chúa đang đứng nhìn Ngân cười nói với Quân bên trong căn nhà
_Cô ta mà từng là ng đàn bà của mình sao nực cười
_Chả có gì là nực cười ( tiếng quỷ bóng khiên quỷ chúa giật mình)
_Ngươi dám đi theo ta đấy à
_Đâu có thần đang đi lo mấy việc trên nay thấy người nên tới thôi,làm gì mà thập thò thế ạ
_ta mà phải thập thò
_kí ức của người thần k muốn nhăc lại vì k ai có thể phá bỏ dc kí ức ngoài người có thể cô ta là bạn gái cũng co thể k đó còn tuỳ vào người quyết định,,,thần k muốn cô gái đó lại gần Người
_Triết lý ư
_Chuyện thần mà nị ( ăn phát vả)…
Tôi pha cafe chợt nhớ ra nhà k còn ai cảm giác thấy ngại nhưng vẫn cố cười bình thường vs Quân…đặt tách cafe xuống Quân cầm tay tôi …tôi ngại giạt lại nhưng k dc ( bóng đèn chợp choạng )
_Anh thích em làm bạn gái anh nhé Ngân
_Em có con rồi
_Điều đó k qtrong anh k qtam đến điều đó anh thích em bằng cảm xúc chân thành ( sâm đoàng chợt Quân có điện thoại) mẹ sao vậy con về ngay đây,anh phải về đây mẹ anh đang mất chìa k có khoá vào nhà
_À vâng anh về đi k sắp mưa rồi
_Uk đóng cửa cẩn thận nhé
_Vâng …tiễn anh ta tôi thổi phù …đi ngủ thôi kb Bằng của mình đang làm gì nhỉ,lại ôn luyện kb mệt mỏi sao con ( tôi sang phòng con sờ lên ảnh con rồi buồn bã)…Về phòng đi ngủ đến nửa đêm thấy trên người ấm ấm …tôi mở mắt ông ta đang nằm trên người tôi…tôi với tay bật đèn ông ta giữ tay
_Sao thấy tôi lại hoảng hốt chẳng phải tôi là bố của con cô sao
_Ông làm gì vậy
_Đưa đàn ông lạ vào nhà thì thích hơn bố của con mình phải không nào
_Ông nói gì vậy bỏ tay ra đi tôi đau đấy
_Cô đến paris bao giờ chưa ( chớp mắt tôi và ông ta đang đứng dưới tháp Eiffel)
_Tới rồi ngay tại đây đúng chỗ này
_Với ai
_Với ông cũng như lúc này chỉ có điều
_Điêu gì ( định nói khi ấy hôn nhau rồi thòi)
_thôi k có gì tôi muốn về tôi ngủ mai còn đi làm nữa ( đang nói ông ta hôn thẳng lên môi tôi…kí ức của 7 năm trc vẫn còn trong tôi đang lắng đọng lai ngay lúc này)
_Tôi vẫn k có cảm giác ( tôi vả ông ta)
_Bởi vì ông vốn đã quên mất tôi rồi ,đồ khốn ( chớp mắt lại về phòng) tại sao ông lại k công nhận con của tôi ,tại sao ông lại làm nó buồn
_Ta không tin rằng ta lại từng yêu cô
_Thế thì thế nào mới tin ( tôi nhìn thẳng vào ông ta)
_Tối mai nếu cô chịu làm thiếp cho tôi thì tôi sẽ công nhận thằng bé
_Cái gì ông coi tôi là gì vầy đồ khốn ( tôi định tát ông ta giữ tay)
_Cái quan trọng tôi k có cảm giác với cô vì nếu thật sự chúng ta từng yêu nhau thì để làm thiếp của tôi hiện tại cô cũng k xứng đáng đâu ( ông ta biến mất)…Đồ khốn sao ông lại đối xử với mẹ con tôi như vậy…kí ức lãng quên tại sao ông k nhớ ra rằng ở đâu đó trong trái tim ông hình bóng của tôi ẩn nấp ở đâu đó kp sao hay là ông cố tình giấu đi vậy…
Chúng ta giờ đây chỉ tựa như cơn gió lướt qua nhau mà thôi,,,tôi không dám đến gần người vì điều đó sẽ khiến kí ức lặp lại 1 lần nữa máu và nước mắt đã hoà lẫn vào nhau 1 kí ức k đẹp,vậy nhưng còn Bằng của tôi thằng bé chính là kết quả cho mối tình con người và quỷ và giờ đây ông ta không nhận nó…tôi phải làm sao đây…tình yêu của tôi…
Hôm sau tôi đi làm đờ đẫn ngồi nhìn ảnh con trai trên máy tính,,,mẹ phải thế nào mới được đây con,mẹ nhớ con rất nhiều…tôi gục đầu xuống bàn nhìn ngắm ảnh con trong buồn bã…tan làm đi xuống dưới Quân đứng chờ sẵn,anh ta đi tới chỗ tôi chợt Quỷ Bóng xuất hiện đứng trước mặt tôi cười tươi
_Hello cô xong việc rồi chứ?
_Vâng tôi tan làm rồi
_Tôi có thể mời cô tách cafe không,đừng câu nệ hãy tỏ ra bình thường
_À vâng ( Tôi cúi chào Quân rồi đi cùng quỷ bóng lướt qua) …tách trà dc đặt trc mặt tôi và quỷ bóng
_Cô gái tôi uống trà sữa còn Ngân cô uống gì
_À gì cũng được ạ
_Vậy cho chúng tôi hai tách trà sữa
_Vậy có việc gì vậy ạ,hay Bằng có chuyện gì hay thằng bé nhớ ( quỷ bóng cười)
_Đừng vội vàng cô dùng trà đi ,không có gì chỉ là tôi muốn gặp cô nói chuyện 1 chút thôi không thoải mái sao
_À không tại thấy ông dùng kính ngữ tôi k quen lắm
_cô nên học dần đi,tôi thật sự không thể ngờ ông trời vẫn là ông trời định mệnh mãi là định mệnh hai người vẫn gặp lại nhau,chỉ có điều kí ức mà chúng tôi phong ấn cho người ngoài chúa thượng ra không ai có thể tự giải được cả
_Có lẽ ông ta không còn muốn nhớ về tôi nữa
_Vậy cô tính sao với lời đề nghị làm thiếp của người
_Sao ông biết vậy?
_Tôi là người của người bao nhiêu năm rồi chẳng lẽ đến tính cách của người tôi còn k hiểu rõ,tiếc rằng người lại đem lòng yêu 1 con người như cô và dù có tránh né ra sao cô vẫn xuất hiện bên cạnh người chi bằng để cô lại bên người để đón nhận vận mệnh sẽ tốt hơn
_Tôi k hiểu ý ông?
_Cô nghĩ người đã quên cô,vậy còn cảm nhận về cô có lẽ người vẫn đang ngồi ở đâu đó tự hỏi bản thân rằng có thật sự đã từng quen cô hay chưa,cô có muốn được ở bên người 1 lần nữa hay không?
_Không ( trl dứt khoát) ông biết đấy tôi là nghiệt duyên ( ông ta ngắt lời)
_Đúng và điều đó sẽ k kết thúc trừ khi cô chết
_Vậy hãy giúp tôi chết 1 lần nữa
_Cô k nghĩ cho con mình sao,nếu vì chúa thượng tôi đã giết cô rồi nhưng bh người đã biết sự tồn tại của cô và còn thái tử cô đinh sẽ làm thế nào vứt bỏ thằng bé lại giữa chốn thâm cung ghê sợ đó
_Ông ta sẽ bảo vệ nó tôi tin là như vậy
_Hãy nhìn vào tách trà đi ( hình ảnh Bằng đang ngồi học bài u buồn,đánh đàn rồi nó chợt hỏi cung nữ)
_Tại sao bố vẫn chưa đến thăm ta ( nghe câu con hỏi tôi tim như bóp nghẹn…hình ảnh biến mât)
_Cô thấy đấy người sẽ không chấp nhận nó với tính cách của người tôi có thể khẳng định
_Vậy phải làm sao đây,con của tôi nó rất muốn được gọi bố dù chỉ 1 lần
_Thằng bé rất thông minh nhưng thông minh cũng k lại được với những thứ hiểm ác xung quanh,phải mau dc công nhận làm thái tử nếu k cung phi và Hậu mới sẽ tìm cách khử thằng bé
_Vậy tôi sẽ đi đón con về ngay bây giờ hãy giúp tôi
_Thằng bé k muốn về và nơi đó mới là nơi dành cho nó,đó là con của quỷ xin cô hãy ghi nhớ cho
_Vậy phải thế nào đây?
_Hãy lấy lòng của người đó là việc cô làm vì con mình lúc này,đã từng có tình cảm nhưng người vốn kp là người mà cô từng quen như 7 năm trước,người rất tàn bạo và rất ít khi giải quyết bằng lời nói hãy suy nghĩ đi cơ hội lập thiếp chỉ có vào ngày mai trươc khi người đổi ý,tôi tin cô sẽ biết điều gì là tốt ngay lúc này
_Nhưng tôi ở cạnh ông ta sẽ
_tôi đã nói gì nào nghiệt duyên dù có chia cách hai người vẫn sẽ gặp nhau nên có lẽ tốt nhất là đối mặt với nó
_Nhưng tôi thì k dám,tôi k dám 1 lần nào nữa
_Cái đó còn tuỳ ở cô vì dù cô lựa chọn điều nào cũng sẽ là quyết định cuối cùng cho tất cả ( ông ta biến mất) tạm biệt…tôi chỉ biết ngồi rơi nước mắt đã cố chôn chặt những giọt lệ trong tim rồi nhưng tại sao lại cứ thế này muốn đến gần nhưng k thể và điều qtrong mình phải bảo vệ con của mình,,,định mệnh thật trớ trêu…Cả đêm tôi ngồi suy nghĩ đờ đẫn…
(N):Quỷ bóng đang đi chợt thấy quỷ chúa đứng phía trước đang thổi sáo,quỷ bóng tiến lại cúi chào
_Người đang có tâm sự sao ạ
_Ngươi đang làm gì vậy quỷ bóng ta còn đang hiếu kì xem ngươi tự dưng k thấy ở ma giới nữa,hoá ra là lên trần giới vui đùa và còn biết mời phụ nữ cafe nữa
_Thần làm tất cả vì người thưa chúa thượng
_Ta đâu trách ngươi chỉ có điều ta không tin ta từng yêu cô ta ngươi biết tại sao ta muốn cô ta làm thiếp không?
_Hạ thần ngu muội k hiểu thưa người
_Vì ta muốn để cô ta biết ta tuyệt đối k bao giờ yêu loài người như cô ta ( ông ta biến mất quỷ bóng thở dài)
_Người cứ cố chấp như vậy đến khi người nhớ lại hồi ức đó thì có lẽ sẽ là điều người hối hận mà thôi….
Sáng hôm sau khi ánh nắng chiếu qua ô cửa sổ,rèm cửa bay lên tôi nhìn ra bầu trời bên ngoài rồi dơ tay che ánh nắng để ánh nắng chiếu rọi lên đôi tay tôi,mày có đúng là con người không Ngân,tại sao mày có thể sống dc đến bây giờ có lẽ là vì con của mày vậy thì tại sao không vì con của mày mà tiếp tục làm mọi thứ để cho con có được niềm vui trọn vẹn,,,,Đi vào bàn chải tóc soi gương rồi để lại 1 tờ giấy trên bàn và đi qua cơ quan nộp lên bàn sếp 1 tờ giấy xin thôi việc…đi bộ trên con đường về lòng xáo trộn …chợt phía trước 1 người phụ nữ trong bộ vest đen đứng cúi chào tôi cổ đeo nơ đỏ
_Chào tiểu thư tôi là người của ngài Quỷ Bóng đến đón cô
_Ông ý biết tôi đồng ý sao
_Tôi chỉ biết báo lại thôi thưa tiểu thư
_Vậy đi thôi ( nắm tay tôi rồi bién mất)…đến nơi tôi được dẫn vào trước 1 người phụ nữ
_Đây là thượng cung mau cúi chào đi ( toi vội vàng cúi chào,thượng cung ý chỉ tổng quản cung nữ)
_Chào thượng cung tôi là Trần Cung Ngân
_Được rồi xin tiểu thư đừng dùng kính ngữ sau đêm nay cô sẽ là người của chúa thượng nên sẽ chỉ phải cúi chao bây giờ thôi
_À vâng ( tôi gãi đầu) mong thượng cung chỉ bảo ( tôi cười tươi,thượng cung nhìn tôi thở dài)
_Bây giờ mong tiểu thư hợp tác
_Dạ ( tôi đang đứng họ lột đồ)
_Làm người của chúa thượng thì người không được có sẹo hay bất kì vết tích nào,nếu có sẽ bị loại
_À vâng …
_Tiếp sau đây là trinh tiết ( tôi tròn mắt)
_Cái đó tôi không còn đâu ạ ( thượng cung ngạc nhiên)
_Vậy ai cho cô được vào đây ( quỷ bóng xuất hiện sau bức rèm)
_Đây là mẹ của thái tử tương lai nên bước này có thể bỏ qua đi
_Kìa quỷ bóng sao tôi có thể làm ngơ chứ
_Cô gái này đã sinh con cho chúa thượng thì theo ngươi có nên khám phần này không
_Tôi chưa gặp trường hợp này bao giờ cho nên nếu có gì sẽ rất khó xử cho tôi và nếu là mẹ của thái tử tương lai thì tại sao chúa thượng k nhận cô ta chứ
_Chẳng phải người đang nhận sao hãy cứ nhắm mắt mà làm đi đây là lệnh của ta
_Kia quỷ bóng ông đang làm khó tôi đấy thân làm thượng cung tôi k thể sai quy định dc
_Chuyện cô gái này là mẹ của thái tử tương lai phải giữ kín
Tôi: Tại sao vậy?
_Về cung phi đã quên đi kí ức rồi và cô hãy âm thầm ở bên con mình nếu ra mặt cả hai đều nguy hiểm và người đã nói muốn cô gái này làm thiếp bà hãy làm đi ,đừng quên cô cần lấy lòng của người ( biến mất)…
Thượng cung: Tôi sẽ coi như k thấy gì cô gái này còn trong sáng ( thượng cung hô lên)…
Tôi được thay đồ 1 bộ váy đỏ ,đánh son đỏ nhìn tôi trong gương thấy bản thân thật sự lại bắt đầu với người đó sao?rơi nước mắt…tách…tại sao mình lại đau lòng thế này…
(N): Dưới ánh trăng chúa thượng đang đứng nhìn lên khuôn mặt u buồn
_Có gì muốn nói thì nói đi đừng lấp ló ( quỷ bóng bc ra)
_Cô gái đó đã được nhập cung rồi ạ
_Ta biết rồi ( ông ta ôm tim) kí ức của ta các người đã làm gì nó
_Thần đáng tội chết xin người cứ trách riêng thần các bô lão chỉ vì nghĩ cho người
_Ta hỏi rốt cuộc là tại sao phải khoá ( ông ta gào lên)
_Người hãy đi tìm câu trả lời này đi ạ ,thần chỉ biết rằng người con gái đang chờ người nương nương mới… là 1 người rất quan trọng với người trong quá khứ
_Kí ức đó thế nào vui hay buồn mà không nếu vui thì đã không khoá đúng không
_Chỉ có người mới phá bỏ cái khoá đó thôi điện hạ,sau khi người nhớ lại thần sẽ chịu phạt còn bh hãy cho thần ở bên người
_Lui đi
_Vâng thưa người …
Tôi được đưa đến cung của ông ta
Thượng cung: Đây là cung Tâm Hoa của người chúc nương nương ngủ ngon ( tôi ngồi trên giường cánh cửa đóng lại)…tôi nhìn theo rồi cảm thấy sợ,,,có lẽ đây là con đường không lối thoát…tôi đang phải đối mặt…và cứ như vậy ngồi đến sáng ông ta không đến chợt cánh cửa mở ra tôi đứng dậy …là thượng cung
_Nương nương ngủ có ngon k ạ
_Tôi k ngủ chút nào ,ông ta k đến
_Ở đây phải gọi là chúa thượng hoặc điện hạ thưa nương nương kẻo thần sẽ bị khiển trách
_Vâng tôi biết rồi …
_Thần sẽ dẫn nương nương về cung của nương nương
_Cám ơn thượng cung ( tôi về tới cung vội thay đồ rồi chạy ra ngoài tìm đến chỗ con trai)…thượng cung ngăn cản
_Xin nương nương quay về nghỉ ngơi
_Tôi đi thăm thái tử
_Không có thái tử nào hết thưa nương nương chỉ có đứa trẻ vô danh đang được bô lão bảo vệ điện hạ chưa thừa nhận
_Cô biết đó là con tôi mà tôi k thể đi thăm con mình sao
_Với tư cách 1 nương nương ghé thăm thì được xin hãy hiểu cho chúng thần
_Gì cũng dc ta chỉ muốn đến thăm thằng bé thôi
_vậy nương nương đi đi hãy nhớ giữ chừng mực
_Được ta biết rồi ( chạy đến nơi thấy con đang học gẩy đàn nhìn thằng bé u buồn) Bằng ơi mẹ đến đây ( thằng bé dừng gẩy đàn)
_Mẹ đến đây làm gì các ngươi lui đi ( cho ng hầu ra ngoài)
_Mẹ đến đây ở mẹ sẽ thăm con thường xuyên được hơn
_Quỷ bóng đã nói với con ở đây mẹ hãy giữ khoảng cách
_Mẹ không quan tâm con sống thế nào ăn ngon ngủ tốt không con
_Mẹ đừng lo con sống rất tốt,mẹ có khi nào bố ( đang nói thằng bé dừng) à không điện hạ đến thăm con không con đã ôn luyện chăm chỉ nghe nói người đánh đàn và võ thuật mọi môn đều giỏi con muốn học hỏi người ( thấy bàn tay con xưng đỏ chảy máu vì cố gắng học)
_Hay mẹ con ta quay về đi được k con
_mẹ muốn có thể quay về,đây mới là nhà của con đến giờ học đạo rồi con phải đi đây ( thằng bé biến mất)…tôi khựng lặng người đi thất thần về cung,ông ta nói chỉ cần mình làm thiếp sẽ thừa nhận thằng bé cơ mà tại sao ông ta k làm mình phải gặp để hỏi cho ra mới được…chạy quanh hoàng cung chợt thấy 1 cô gái dưới nước đang dẫy dụa như sắp chết tôi nhận ra đó là Linh ( tôi nhẩy xuống cứu linh lên bờ)
_Là cậu sao
_Uk là mình
_Cậu ăn mặc vậy là k lẽ cậu là ,,,
_mình đã làm thiếp của điện hạ còn cậu định làm cung nữ thật sao
_Sau vụ để cậu lọt vào bọn mình đều bị phạt làm nô tì suốt đời ở đây là ma giới nhưng ngoài những người chức sắc cao thì k sử dụng dc thuật ở trong cung,bọn mình cũng k khác gì người thường
_Cậu đang làm ở đâu vậy đi về cung mình thay đồ đi
_K dc mình k có lệnh sao dc phép tới đó chứ
_mình cho phép đi thôi mình cũng sẽ xin tội cho mọi người
_Thật sao thật không
_Thật tại mình mà nên mình sẽ chịu trách nhiệm
_nương nương trường tồn ( linh cúi đầu) …
_Sao tự dưng đã lễ vậy ( tôi quay lại thấy vị Hoàng Hậu trẻ tuổi đang đứng nhìn tôi)
_Cậu làm gì vậy cúi chào đi ( Linh ấn đầu tôi)
_Nương nương trường tồn
_Chẳng phải ta đã gặp ngươi hôm đó ở cung của điện hạ
Tổng quản bên cung Hậu: Thưa người cô gái này mới dc lập làm thiếp
_Vậy sao cô tên là gì?
_Tiểu nữ là Trần Cung Ngân
_Đứng dậy đi đừng đa lễ quá ,cùng chung phận nữ nhi hầu hạ người nên chúng ta hãy coi nhau như chị em nhé ( cô ta cười nhẹ)
_À vâng tất nhiên rồi ạ ( tôi cười tươi)
_Bổn cung mệt rồi hồi cung ( cô ta quay đi) hôm qua hầu hạ người nên hôm nay ta k còn chút sức lực nào ( bà ta quay lại nhìn tôi cười nhếch mồm)…
Linh: Cô ta k đơn giản như cậu nghĩ đâu phải đề phòng
_Mình đâu có làm gì nên chắc hoàng hậu k động đến mình đâu
_Bà ta là người nói 1 kiểu suy nghĩ kiểu khác đấy mới làm hậu nhưng các thiếp và cung phi đều sợ lắm đấy
_Còn trẻ mà uy vậy rồi sao
_Trời ơi có hiểu ý mình nói không vậy
_Thôi nghĩ nhiều làm gì về thôi…tôi bắt đầu được học đàn thêu thùa nhưng môn nào cũng k giỏi
Thượng Cung: Cứ thế này không ổn đâu thưa nương nương người vào đây đã 3 tháng rồi đến việc này còn chưa làm xong thì sao có thể gặp được điện hạ đây
_Tôi chỉ càn ở đây ngắm nhìn con mỗi ngày mà thôi dù thằng bé lần nào cũng tránh né tôi( chợt có cung nữ chạy vào)
_Thưa thượng cung nghe nói cung phi Trần đã có thai rồi ạ
_Ta biết rồi lui đi ( tôi buồn cúi đầu Linh và Thượng Cung vội nói)
_Cần chuẩn bị quà đem qua đó
_Ta tặng bộ đồ trẻ con được không?
_Trong cung thường là vàng bạc châu báu ở ma giới cũng như trần giới k khác là mấy đâu nương nương,người cũng đừng buồn
_Ta đâu có buồn ông ta à không điện hạ vốn có nhiều vợ 1,2 người mang thai thì có gì lạ
_Người nghĩ dc nvay thì mừng rồi ạ
_Ta cũng không đến đây để tranh giành gì ông ta à lại quên điện hạ nên mn đừng căng thẳng
_Hậu cung để dành sự tranh sủng rất khốc liệt đó thưa nương nương
_Ta đến đây vì con mục tiêu chỉ vậy thôi ( thấy im im đang thêu tôi ngẩng lên thì thấy ông ta đang đứng)
_Ta sẽ nghỉ lại đây hôm nay ( bọn họ đóng cửa ra ngoài chỉ còn tôi đang ngồi nhìn ông ta)
_cô không định hành lễ với ta sao?( tôi vội đứng dậy cúi chào)
_Người mãi trường tồn ( đang cố nịnh ông ta)
_Bỏ áo cho ta ( ông ta đứng im tôi bỏ áo choàng rồi lầm bầm,tháo cúc áo cho ông ta tôi tranh thủ nói)
_Về việc cho con của chúng ta đươc công nhận
_con của chúng ta ( ông ta cười nhẹ tôi buông tay lườm)
_Vậy ông muốn thế nào ông muốn tôi làm thiếp tôi đã tới đây làm nhưng việc ông hứa
_Ta hứa với ngươi chuyện gì à rằng ta sẽ thừa nhận nó làm con khi ngươi làm thiếp vậy mà ngươi đang trừng mắt với ai hả ( ông ta bóp cổ tôi nhấc lên)
_Nói dối
_Sao?
_Ông là kẻ nói dối tại sao tôi lại sinh con cho 1 kẻ như ông ( ông ta trợn mắt đỏ lên) dù có giết chết tôi thì sự thật ông đã k thực hiện lời nói ( ông ta cười lớn)
_thứ bẩn thỉu đó ngươi nói đấy là con của ta sao ( tôi tát vào mặt ông ta rất mạnh)
_Bẩn thỉu…bẩn thỉu sao ông lại đi nói con của mình như vậy được ( tôi rơi nước mắt)…tôi đã làm gì sai tại sao ông lại đối xử vs thằng bé nthe
_Chính bởi vì nó sinh ra từ người mẹ là con người như cô 1 kẻ thấp hèn và ta k tin ta lại qua lại với kẻ thâp hèn như cô ( tôi buông tay nhìn ông ta lã chã nước mắt)
_Giờ thì tôi biết đối với ông tôi vốn là 1 kẻ thấp hèn dù cho có thế nào ông cũng k thừa nhận con của tôi đúng không?
_Để xem nếu cô làm ta vui ( tôi gạt tay quay ra giường cởi bỏ đồ ngồi yên trên giường)
_Vì vốn là kẻ thấp hèn nên có thể chà đạp lên tôi nếu ông muốn xin ông hãy nhận thăng bé ( tôi cúi đầu ngẩng lên ông ta đã bién mất)
(N): Trở về cung quỷ chúa đập phá đồ
_Cô ta dám cãi lại ta còn cởi bỏ đồ ra vẻ với ta sao nực cười ( bên ngoài quỷ bóng hô)
_Điện hạ người ổn chứ ạ
_Cô ta là ai là cái thá gì lên mặt với ta ( quỷ bóng bịt tai)
_Điện hạ người giận hay sao ( cửa bật ra)
_Im mồm ta giận khi nào
_Thế này không giận thì là gì ạ xin người hãy công nhận Bằng làm thái tử
_Được nếu k ta lại là kẻ k giữ lời ta sẽ công nhận nó làm con còn về làm thái tử còn xem vào bản lĩnh của nó nữa
_Vâng thưa điện hạ
_Ta đau đầu quá mỗi lần gặp cô ta đều k vui vẻ
_Vậy đêm nay người ngự ở cung nào ạ
_k cung nào cả ta muốn ở 1 mình
_vâng thưa điện hạ…
Tôi ngồi mặc lại áo rồi ôm mặt,thấp hèn sao vậy mà ông vì kẻ thấp hèn này mà suýt mất mạng đấy tại sao ông lại thay đổi đến vậy…Hôm sau chạy sang cung của con trai thấy thằng bé đang cười tôi ngạc nhiên chạy tới
_Hôm nay con sẽ được người công nhận và gặp người ( thằng bé cười rạng rỡ)
_vậy sao chúc mưng con ,con vốn là con của người mà ( chợt có tiéng cất lên)
_Mẹ con sao ( hoàng hậu,tôi âp úng Bằng đã vôi trả lời)
_Nương nương trường tồn,Ngân nương nương coi và quý thần như con đẻ nên hay goi vậy ạ
_À ra vậy có gì đâu ta cũng gọi con là con từ bây giờ con của điện hạ cũng là con của ta,ta định đón con đến dự lễ cùng đi thôi
_Vâng cám ơn nương nương ( thằng bé rất lẽ phép rồi xoa tay tôi an ủi) con đi trưoc đây xem mẹ kìa bớt căng thẳng đi con sẽ bảo vệ mẹ ( con trai quay đi tôi ấp úng với tay) …đi qua hoa viên chợt gặp ông ta tôi cúi chào rồi quay đi thẳng…
(N)_Cô ta xưng xỉa vơi ta sao ( quỷ chúa cười tức tối)
_Có lẽ vậy thưa người ở trần gian gọi là ghét ra mặt đấy ạ
_Im đi ta đã thừa nhận thằng bé rồi mà cô ta vẫn ra vẻ với ta ( tức tối quay đi)
_Đây chính là nghiệt duyên đấy ạ,dù có trốn hay tránh thì vẫn chạm mặt vẫn làm cho đối phương rụng động ( nói triết lý từ đâu có cả con chim bay vào mặt bâu xé quỷ bóng) kìa thàn nói sai ư chúa thượng…
_Ta k bh thích loại người đó hiểu không?
_K thích mà nà yêu ( chợt quỷ chúa ôm đầu quỷ bóng đã từng nói câu này 7 năm trước)
_Im mồm đi ( lảo đảo)
_người k sao chứ ạ
_Không đi thôi đừng nói câu đó lần nào nữa ta từ trc tới nay chưa yêu ai hiểu k( bién mất)
Tôi về thay đồ rồi mang đôi giầy bằng len mà thượng cung dậy tôi để tặng cho cung phi Trần…đến đó không khí náo nhiệt chúc mừng cung phi và cũng là chúc mừng con trai của mình được thừa nhận…tôi vui mừng bước vào trong thấy ông ta ngồi oai nghiêm trên ngai vàng tôi cúi rồi quay đi luôn…
Quỷ bóng: Giờ lành đã tới nhập tiệc …nhìn con trai ngồi cùng Hoàng Hậu và mặt thằng bé nghiêm trọng hồi hộp khi nhìn ông ta…con trai à đó là bố của con sao con phải gánh nặng như vậy chứ …
Quỷ bóng: xin mời hoàng tử Bằng bước lên phía trước ( thằng bé quỳ xuống hôn lên tà áo ông ta,ông ta thậm chí còn k nhìn thằng bé) người sẽ dc ban chức sắc Hoàng Tử con trai cả của điện hạ ( ông ta cầm 1 chiếc gậy đặt lên đầu thằng bé) …chợt những bức tường đỏ bao quanh thằng bé ,thằng bé vui mừng rạng rỡ khi được bố nó nâng lên hai bố con nhìn nhau nhưng ông ta khuôn mặt lạnh nhạt)
_Hãy làm tốt bổn phận của 1 người con
_Vâng thưa điện hạ…( thằng bé với tay ông ta quay đi ,thằng bé thụt tay lại buồn thiu)
Quỷ bóng: Tiếp đến mừng cho cung phi Trần mang thai ( tôi ngồi dưới hàng của thiếp ông ta có rất đông thiếp họ xì xào)
_Từ ngày vào cung hôm nay là lần thứ 2 được nhìn thấy điện hạ,người thậm chí còn chưa bh đến chỗ chúng ta thật đáng buồn,cung phi Trần thật may mắn ( tôi suy nghĩ ông ta lắm vợ nvay lại toàn ng xinh đẹp sao 7 năm trc lại thích mình) …thôi chuyện 7 năm trc là 7 năm trước hiện tại thì hết rồi ( mn hẩy vai tôi đến lượt tặng quà)
_À đây là đôi giầy bằng len tôi tự tay làm ( cung phi Trần cười nhẹ)
_Cám ơn cô
_Cô thích là được rồi ( thượng cung nháy tôi phải gọi là nương nương) à nương nương thích là được rồi…( tôi cười tươi,ông ta nhìn chăm chú khi tôi cười)
Hoàng Hậu: Thái tử con lên rót trà mời đi con
_Dạ vâng ( thấy con trai đi lên uy nghiêm tôi nhìn con mà lòng hạnh phúc) xin mời Cung Phi Trần con chúc người mãi mãi trường tồn nghìn năm an nhiên…
_Cám ơn con đúng là con của người
Bô lão: Chúng ta k nhìn sai mà ( họ cười đắc ý)
Ông ta: Bắt đầu đi ( nhạc nổi lên Bằng rót trà cho cung phi uống,thằng bé vừa quay xuống bà ta ôc máu mồm ra cả hoàng cung hỗn loạn)…
Quỷ bóng : Tất cả đứng yên k ai dc ra khỏi đây ( giăng ma kết còn ông ta vân ngồi yên uống trà ngửi vị trà nhẹ nhàng k phản ứng cho dù ng vợ đang mang thai đang nằm dẫy dụa)…
Hoàng Hậu: Bắt lấy hoang tử chính nó âm mưu hãm hại con của người ( tôi ngac nhiên trợn mắt)
Thái tử: Con không có ( thằng bé ấp úng)
Quỷ bóng:xin hoàng tử dừng bước ( tôi chạy lên kéo tay con ra sau lưng)
_Thằng bé k thể nào hãm hại người khác được
Hoàng Hậu: Láo xược ở đây ngươi dc phép lên tiếng sao?
_Thằng bé chỉ lên rót trà làm sao nó hạ đọc được
Hoàng Hậu: Tà thuật thì sao thấy được hàm hồ lôi hoàng tử đi
Ông ta: Trât tự đi Cung Phi sẽ dc cứu thôi chỉ có điều ta cần có người chịu trách nhiệm cho chuyện này ( tôi lườm ông ta) nếu thái tử k làm vậy con có thể uống tách trà kia không?(thằng bé tiến tới)
_Nhi thàn xin làm theo ( tôi gàn)
_Con điên roi sao
_Cám ơn lòng tốt của nương nương việc này nương nương nên dừng ở đây thôi ( ý đừng tham gia)…
_Không có độc đó con đừng ( thằng bé biến mất rồi đứng trên cầm chén trà,tôi chạy vôi lên giằng từ tay con tu ực)
Ông ta: Tốt nếu ngươi bước qua được cánh cửa này thì tức là trà k có độc,hoàng tử vô tội còn việc sau khi bc ra đây lại là việc khác
Quỷ bóng: Nương nương k sao chứ
Hoàng Hậu: chắc chắn là do hoàng tử ( ông ta nhìn bà ta liền sợ im lặng) …tôi cười nắm chặt tay con
_Trà ngon tôi đâu có sao ( Bằng nắm tay tôi xoa xoa tay con ý k sao) tiểu nữ xin phép lui về nghỉ ngơi ( ông ta nhắm mắt cười nhếch mép gật)…tôi đi ra ngoài cố bước đi qua cửa cung …cố lên Ngân vì con của mày con chỉ vừa mới có bố mà thôi…tôi đi qua Thượng Cung đỡ
_Nương nương ( ý đỡ)
_Tôi không sao tôi đi được về thôi ( vừa bc qua cánh cửa mồm tôi ộc chút máu tôi cố nuốt lại rồi đi lảo đảo ra ngoài)
Quỷ bóng: Sự việc hôm nay chắc có nhầm lẫn cung phi Trần có lẽ ăn phải thứ gì đó chứ kp trà do hoàng tử dâng các ngươi nghe rõ chưa
_Vâng ( họ cúi đầu đồng thanh)…
Tôi đi qua cây cầu máu mồm chảy ướt đẫm áo ,mình vẫn phải về được tới nơi nếu k con của mình sẽ mang tiếng mất,,,thượng cung chạy theo
_Trời ơi nương nương người k sao chứ
_bé mồm lại đi hãy giúp ta về cung ( quỷ bóng xuất hiện)
_Người có lệnh k ai dc cứu cô Ngân ( ông ta nói ấp úng)
Thượng Cung: Tại sao lại như vậy ạ nương nương đang
_Đây là lệnh…( tôi tóm tay thượng cung)
_Đừng lo cái chết đối với tôi k qtrong bằng việc con trai của tôi đang nguy hiểm
_Nương nương người lo cho người trước đi ạ
_Nếu ta có chết hãy nói với thằng bé phải bảo trọng ( tôi ngã quỵ ngay trên cầu) đưa ta đến cung của thằng bé ( dìu tôi đến cửa thấy con đang ngồi đọc sách thằng bé kb trong chén có độc) thế gioi này dù ở đâu cũng vẫn tàn ác lắm con à,đươc rồi lát hãy đem xác tôi đi,,,tôi muốn ngồi ở đây ngắm con thêm chút nữa
_Nương Nương
_Có lệnh rồi cô đừng buồn
_Thần sẽ đi gọi thái y ( chạy đi tôi tuột tay rồi cười)
_Quá muộn rồi…
(N)_Người làm vậy cô Ngân sẽ chết đấy ạ
_Cô ta đúng là yêu con mình thật( cười nhẹ)
_Đó cũng là con của người mà điện hạ…
_Cô ta tại sao k kêu lên càu xin ta
_Cái đó …thần ( âp úng) chi biết là độc trong đó nếu người thường uống vào thì sao còn sống dc đến bh k lẽ người đã tráo ( ngẩng lên biến mất)
Tôi đang ngồi nhìn con đọc sách,Bằng à k có mẹ liệu con có chịu mặc ấm k,có chịu ăn rau không con ghét ăn rau mà ( tôi chợt thấy ông ta trước mặt)
_Cầu xin ta đi
_Xin ông hãy giúp đỡ con trai chúng ta à không con trai tôi thành 1 chàng trai năng động và nhất định phải yêu ai đó bằng cả tấm lòng k chê danh phận ,tôi là trẻ k có bố mẹ nên k muốn con mình giống như cuộc đoi mình,kì lạ chất độc sao chỉ khiến tôi buồn ngủ…( ông ta tiến tới chớp mắt tôi đang ngồi dưới gốc cây hoa của ông ta hay đứng)…hoa rất đẹp hoa hướng dương đó là loài hoa kỉ niệm giữa tôi và ông ( ông ta nhăn mặt) còn hoa này cảm giác thật giống như lần đầu gặp ông?bây giờ cũng vậy nhưng giờ đây ông đã thay đổi ông nói ông không có cảm giác đúng không?( tôi rút chiếc trâm trên đầu ra nhìn ông ta rồi tự đâm 1 nhát vào bụng)
_Cô làm trò gì vậy ( tôi rút trâm ra đâm tiếp vào bụng nhát nữa)
_Ít nhất để ông nhớ lại và sẽ chấp nhận con của tôi,tôi k thấp hèn tôi có thể sẵn sàng chết vì ông cũng như ông từng sẵn sàng chết vì tôi vậy ( tôi oẹ máu mồm ra dưới chân ông ta đứng im) xin hãy thừa nhận con của tôi thằng bé rất cần có bố
_Im đi ( ông ta ôm tim ngã quỵ xuống nhìn nhau)
_máu và nước mắt của tôi và ông vốn đã hoà với nhau từ rất lâu ,rất lâu rồi ( tôi ngã gục trước mặt ông ta)…dưới những cánh hoa bay bay
(N): Cô là cái quái gì mà lại khiến ta cảm thấy nhói lòng thế này,cô là ai?là ai ( ông ta gào lên )
Và bây giờ chúng tôi tựa như những cánh hoa tang thương rơi vô định,xót xa làm sao duyên phận đôi ta có cần phải chấm dứt như vậy không?nếu có ngày đôi ta gặp lại nhau chỉ mong sẽ không bao giờ phải nói chia ly nữa…Tình Yêu của tôi….
Chuyên mục tình tôi
Tình tôi một mình
-
Thơ tình buồn 4 câu E là người a yêu thương nhất. Cũng là người cất bước bỏ rơi a. Phải chăng a là người có lỗi? Đã yêu e bằng cả tr...
-
Trong mơ có lẽ cũng không thể nghĩ đến chuyện đang xảy ra trước mặt tôi…tôi lặng yên con tim như chết đứng… _Không phải đâu phải không ? t...
-
Bài hát " Câu chuyện tình tôi" do ca sỹ quang dũng thể hiện đang vang vọng trong tâm trí tôi! Ngày hôm qua .. không như là ...
-
Bức thư trở thành di sản để lại cho con trai trước lúc qua đời của một nhà kinh tế, chính khách nổi tiếng với lời nhắn rằng: “Những lời khuy...
-
ảnh sưu tập Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Nửa ấy ở đâu giữa bốn phương trời, Tôi tìm hoài, tìm mãi mà không thấy Nửa ấy như là th...
-
ảnh sưu tập Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Nhưng tìm mãi đến bây giờ chẳng thấy Nửa của tôi ơi! Anh là ai vây? Sao để tôi tìm... t...
Câu chuyện tình tôi
Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm chút nữa,
Hay hồn em phải gợn sóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm,
Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em.
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm chút nữa,
Hay hồn em phải gợn sóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm,
Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em.
Tôi Là Tôi
Yêu thơ là kẻ đa tình
Yêu nhạc là kẻ bắt đầu mộng mơ
Tôi yêu cả nhạc lẫn thơ
Nên là cô bé mộng mơ đa tình