Thứ Năm, 21 tháng 6, 2018

Tháo Chạy - Chap 3

Có khi nào chúng ta tự hỏi bản thân,hạnh phúc là tự đến hay cần chúng ta dành lấy,đối với tôi tất cả đều mông lung như 1 trò đùa,1 mối tình đầu thật đẹp và một người đàn ông xa lạ sở hữu thân xác tôi,hai người khác nhau nhưng dường như vẫn thuộc 1 vòng tròn luẩn quẩn,thế giới rộng lớn nhưng vẫn không tránh khỏi thứ duyên trời cho này…anh ta gạt tay tôi rất mạnh

_Biến đi ra khỏi nhà tôi ( Anh ta quay đi thẳng lên trên phòng còn tôi ngại cúi đầu ,Chi đi lướt qua vai tôi và dừng lại nói)
_Mong rằng em hãy tôn trọng chị được không Lê ( chị ta chạy thẳng lên phòng)…tôi đứng yên lặng người,tôi thật sự là 1 đứa kb xấu hổ ( quay đi thất thần ra ngoài dắt xe đạp và đeo balo lên vai đạp về nhà)…qua cây cầu tôi bỏ những quả táo trong giỏ xe ra lau lau rồi cắn ăn,,,ngồi trên xe đạp…tôi cắn rồi tự nhiên tủi thân lau nước mắt…mình sao vậy nhỉ có gì mà khóc nhỉ ( tôi cắn rồi nấc dừng lại) tôi chỉ nói vậy thôi có cần nói nặng lời vậy không,tất cả các người cả tên Huy khốn kiếp nữa,tôi mà thèm theo anh sang đây trả thù anh à,ảo tưởng sức mạnh à ( tôi ôm mặt) …Đạp xe về cổng thấy cô Linda đứng ở cổng như chờ tôi
Linda: Sao cô về muộn vậy có mệt không,phu nhân gọi sao cô k nghe máy
_À cái này cháu để rung nên k để ý
_Phu nhân lo cho cô lắm đấy
_Vậy ạ,cô Linda này cháu hỏi cô 1 câu dc k ạ
_Cô hỏi đi
_Cô trông cháu có đáng ghét không?( cô ngạc nhiên) cô cứ nói thật lòng đi ạ cháu chấp nhận thương đau
_Cô dễ thương phúc hậu mà sao lại đáng ghét dc
_vậy mà có người nói :”Biến đi ra khỏi nhà tôi” ( tôi nhại giọng đàn ông của anh ta)
_Cậu chú nói vậy sao
_Ô sao cô biết
_Cô đừng quan tâm quá vào lời cậu ý nói,từ bé cậu ý đã ít nói tính tình cũng hơi khó tính nên cô cũng bỏ qua khi nghe thấy những lời đó nhé
_thì cháu có bỏ qua hay không cũng đâu quan trọng,cái quan trọng là anh ta có bạn gái rồi và họ rất hạnh phúc ,cháu nghĩ cháu k làm kẻ phá hoại được ,vừa nãy cháu buột mồm hiếu thắng lên nói với anh ta là ( định nói xong ngại r thôi) mà thôi ạ thật xấu hổ cháu điên rồi ( tôi đi thẳng lên phòng nằm lăn kềnh ra giường) …chi muốn nhắm mắt lại la đang ở nhà và dc đi ăn vui vẻ cùng bạn bè thôi …ôi số phận hẩm hiu …mà sao Huy quen anh ta nhỉ,có lẽ giàu có chơi với giàu có mà ( tôi xoa xoa đầu vò tóc ) sao lại đi bảo anh ta cưới mình nhỉ ,Lê ơi mày chập mạch rồi …Sáng hôm sau tôi dậy tắm vì hôm qua lại ngủ quên…đang tắm linda gõ cửa
_Cô Lê bà chủ muốn nói chuyện với cô ngay bây giờ face time
_Cháu đang tắm mà đợi cháu chút ( tôi lau lau đầu choàng áo tắm đi ra thấy chiếc máy tính bảng dựng ở giường Bác gái ở đầu bên kia đang uống trà)
_Đẹp lắm
_Cái gì đẹp ạ ( bà chỉ tôi bị tuột dây lộ ngực,vội vàng buộc lại)
_Có gì mà xấu hổ ta thấy đâu phải lần đầu ( ý bà là lần tôi bị hiếp) ngày hôm qua của con thế nào?
_Không ổn lắm bác ạ con thấy anh ta có bạn gái và họ rất hạnh phúc nữa
_Đó là những gì con thấy
_Vâng ,chị ý cũng rất xinh và hiền hậu rất hợp làm con dâu Bác ( Bác đổi sắc mặt)
_Tập đoàn của ta sau này không thể để 1 đứa như nó sinh con cho con trai ta được
_Đấy là ý kiến của con mà,con muốn xin rút lui
_Đây không phải chuyện đùa con đã đồng ý giúp ta rồi cơ mà
_Nhưng hôm qua anh ta đuổi cháu đi rồi sao mà lấy nhau dc ,anh ta cũng k đồng ý đâu ạ
_Sẽ đồng ý thôi ta sẽ có cách
_Nhưng còn chị Chi cháu rất ngại ( bà ngắt lời)
_Nhân từ với người cần nhân từ,cô gái đó k xứng đáng và con nữa ,ta rất buồn khi phải nói với con nếu con k giúp ta đúng như những gì con nói lúc đầu thì tất cả những gì ta cho gia đình con ta sẽ lấy lại,ta nói là làm ( bà có vẻ tức giận rồi cúp máy)…
_Ơ cháu …( tôi ngồi thất thần trên giường,cô Linda đi vào)
Linda: Bà chủ là người tốt,phu nhân tức giận nên nói vậy thôi ,vừa phu nhân định gọi có lẽ nói về việc hôm nay sinh nhật mẹ cô nên bà tặng quà cho mẹ cô thay cho cô rồi đấy
_Sinh nhật mẹ ( tôi chợt nhớ ra rồi gõ đầu) đúng rồi sao mình lại quên được ( tôi với máy gọi về mẹ giọng vui vẻ hớn hở)
_Con à mẹ cám ơn con vì món quà nhé ,nhưng mẹ thật sự k dám nhận con gửi lời cho phu nhân hộ mẹ nhé,mẹ vẫn để ngoài cổng
_Quà gì vậy ạ
_Phu nhân tặng mẹ chiếc ô tô mà bố con vừa nói loại này đắt tiền lắm ,mẹ k dám nhận và cũng có biết đi đâu,gọi cho phu nhân thì toàn thư kí nghe máy
_Mẹ à,con xin lỗi con quên hôm nay là sinh nhật của mẹ
_Quan trọng gì đâu con ,còn nhiều năm mà năm nay chưa chúc thì để năm sau
_Mẹ phải mãi mạnh khoẻ để bên con nhé mẹ ( tôi đang cố nín khóc mồm mếu)
_Lại chuẩn bị khóc đấy 22 rồi mà như trẻ con vậy,chị gái con và anh rể giờ tu chí làm ở xưởng của phu nhân,phu nhân cho quản lý hẳn 1 cái xưởng nghe nói của bạn phu nhân,bố mẹ rất cảm kích con chuyển lời nhé
_Bác gái sẽ không lấy lại quà đâu,mẹ hãy bảo bố đèo mẹ về quê và đi ăn thật nhiều món ngon nhé và đưa Bông đi chơi nhiều nơi mẹ nhé

_Sao thế con
_Không sao ạ con vui quá đó thôi
_Cậu ta có tốt với con không?
_Tốt lắm ạ ,rất tốt
_Thế là mẹ mừng rồi vậy nhé con không lại tốn tiền,bố mẹ đang chuẩn bị để cưới con sẽ sang đây ,bố mẹ hồi hộp lắm ,Bông nhắc dì lắm đây này ( thấy nói vọng vào máy) dì Lê ơi búp bê
_Con bé nhớ ghê dì sẽ gửi cho con nhé ,con cúp máy đây …mình phải bảo vệ gia đình của mình
Linda: Lịch của chau hôm nay sẽ thay phu nhân đi đấu giá và từ thiện
_Vâng …( tôi đi thay đồ 1 chiếc váy tiểu thư và 1 chiếc túi đắt tiền)
Linda: Thích thứ gì hãy mua để ủng hộ cho quỹ từ thiện nhé cháu
_Vâng nhưng hơi run vì lần đầu chau đi thế này
_cô sẽ đi theo chỉ nên k cần lo lắng ( xế hộp đưa tôi đi,tôi như 1 tiểu thư quyền quý nhưng đây chỉ là cái mác họ tạo ra cho tôi…tôi vẫn chưa hiểu mục đích của bác gái thật sự là gì?…) Đến nơi đấu giá tôi thấy Chi đang đứng ở đó ,thấy tôi chị ta vẫn cười niềm nở
Chi: Em cũng tới sao,chắc tới thay mẹ ( gọi mẹ rất ngọt)
_Vâng em đi thay thôi ạ (người ra mời chúng tôi qua hội trường)
+Xin mơi các tiểu thư qua hội trường ( tôi ngoái nhìn Linda đi theo tôi phía sau)…ở đây có lẽ là tiểu thư nhà giàu ,tôi chạm mặt vợ Huy ngay ở cửa ,cô ta chao hỏi Chi khá niềm nở…ngồi xuống đèn vụt tắt …trên sân khấu là những báu vật vô đắt tiền
Linda: Em thích cái nào cứ mua nhé
_Dạ thôi đắt tiền lắm
_Em đại diện cho phu nhân đó ,tiền là vấn đề nhỏ danh dự của phu nhân là lớn
MC: Hằng năm có rất nhiều trẻ ở Nam Phi chết vì đói và bệnh tật truyền nhiễm ( họ đưa hình ảnh lên ,thấy những đứa bé vô tôi bị suy dinh dưỡng ,tôi ôm mồm rồi trào nước mắt,,,còn những cô gái khác thi chỉ chăm chăm điện thoại họ bỏ qua vấn đề này,chỉ có Chi cô ta đang nhìn tôi khóc)…
Linda: Không sao chứ Lê
_Đúng thật ít nhất em còn dc ăn no ,còn nhưng đứa trẻ kia chỉ vì quá nghèo ( tôi nhăn mặt)
Linda: Suỵt ( đèn bật sáng lên MC sụt sùi)
Mc: Các bạn đã thấy những hình ảnh đó và thật đau lòng đúng không ạ,tất cả chúng ta hãy góp 1 phần nhỏ giúp các bé nhé hôm nay sẽ có 3 món đồ ,1 bức tranh,1 chiếc nhẫn và 1 chiếc bút…trong khi họ tranh luận đấu giá thì tôi buồn ngủ,,,cứ gật gù
Linda: Vẫn chưa quen giờ đúng không?
_Vâng em vẫn chưa quen lắm ,em xl ( tôi dụi mắt họ đã đấu giá xong còn chiếc bút cuối cùng )…
Mc: Khởi điểm 50.000 Bảng ( tôi lầm nhẩm)
_khởi đầu đã 50 thì em biết trả bao nhiêu,50 tức là hơn tỉ ạ ,hơn tỉ 1 cái bút ạ
Linda: Bút đó đắt mà em ( Thấy tiếng Chi nói)
Chi: 100000 ( cô ta nói rất tự tin )
Mc: 100 lần 1 ( đếm đến 3 chiếc bút thuộc về Chi) tiểu như nhà cậu David đã sở hữu nó xin chúc mừng…
Linda: Sao em k trả giá
_Em nghĩ số tiền đó tại sao ta k trực tiếp từ thiện và em nghĩ k cần trao đổi gì em thấy hay hơn
_Đây là mua để từ thiện mà em ( Sân khấu đi ra 3 đứa trẻ chúng hát nhìn thật đáng yêu chỉ tầm 4,5 tuổi khiến tôi nhớ đến Bống)
MC: Có tiểu thư nào muốn giao lưu với bé không ạ ,đây chính là những bé có hoàn cảnh khó khăn và nhờ lòng của các tiểu thư lũ trẻ đáng yêu sẽ được thê hiện tài năng của chúng k còn đói k còn rét ,các tiểu thư hãy mặc cho các con những bộ quần áo mới ai giúp tôi nhỉ ( tôi dơ tay ,Chi cũng vậy)…nhìn nhau cười nhạt…tôi chạy xuống
Mc: tiểu thư nhà cậu david,tiểu thư nhà giám đốc khách sạn K ( vợ Huy) và tiểu thư này là ( ông ta ghé tai)
_Tiểu thư là con nhà ai ạ
_Con nhà ( tôi k nhớ tên Bác gái nhìn xuống thấy Linda đang phát âm tên bác gái nhưng tôi k nhìn rõ) chú cứ nói con nhà vô danh
_Vô danh ( mc cười) vâng tiểu thư nhà vô danh ( 3 bộ quần áo trên bàn,ánh đèn sân khấu tối đi để chúng tôi thay đồ cho tụi nhỏ) …
Tôi: Chà con xinh quá,con mấy tuổi rồi này
_Con 4 tuổi
_Chà 4 tuổi mà hát hay ghê ,cô cũng có cháu gái nhưng k hát dc như con đâu ( tôi xoa đầu)
Mc: Các tiểu thư biết gì không,những đứa trẻ đáng yêu này đều là những đứa trẻ thiệt thòi bị nhiễm căn bệnh HIV từ mẹ,cả 3 em đều đã k còn mẹ ( Vợ Huy đang thay đồ chợt dừng lại rồi ôm bụng)
_Xin lỗi tôi đau bụng quá ( Chi rất giống tôi cô ta vẫn thản nhiên thay đô cho tui nhỏ còn vợ Huy kêu đau bụng k thay để đứa nhỏ lạnh giữa sân khấu ,đưa trẻ khóc tôi và Chi cùng với tay kéo đứa nhỏ )…
Mc: Hai tiểu thư thật có tấm lòng thánh thiện ( Chi mặc quần còn tôi mặc áo cho bé,đứa bé có vẻ tủi thân khóc)
Tôi: Nín đi chứ có ai khóc đâu xấu lắm
_Cô ý sợ vì con bệnh ( đứa bé đã 5 tuổi nên no hiểu việc vợ Huy làm là xa lánh)
Mc: K sao nào chụp ảnh thôi ( tôi và Chi mỗi ngươi bế 1 đứa còn 1 đứa tôi ôm nốt cắp nách cả 2 linda nói vọng xuống)
Linda: Cô Lê kéo váy xuống co lên rồi kìa ( linda ôm đầu có lẽ xấu hổ vì tôi) …xong chụp ảnh 1 cô gái ngồi dưới nói vọng lên
_Giả tạo quá đi ,tiền không muốn bỏ nên đang muốn lấy lòng sao,tiểu thư nhà ai mà tính toán ghê gớm vậy ( tôi ngó nghiêng thấy cô ta nhìn tôi)
_Cô nói tôi à
_Còn sao nữa buổi đấu giá k thấy lên tiếng ngồi im chờ cho tới khi có việc thay đồ nhỏ nhoi thì lên làm để che đi phải không?
_Vậy sao cô k lên làm mà lại ngồi yên
_Tôi k quen mặc đồ cho trẻ
_Cô ngồi gần khán đài nhất mà,khi Mc nói bé bị HIV chính cô ôm mồm rồi nhìn đứa bé vs ánh mắt xa lánh mà k lên giúp mặc đồ
_Ai chẳng xa lánh đâu riêng tôi,cô cũng giả tạo mà thôi
_Xin lỗi nhé k liên quan ( tôi bước đi)
_Tiểu thư nhà ai mà ăn nói đến tư cách k khác gì bọn ngoài đường ngoài chợ ,đến đấu giá cho oai thôi ( tôi quay lại)
_Thích gây sự à ( tôi vén vén xắn ống tay áo)
_Ồ váy túi đều hàng hiệu tôi và cô cùng từ thiện xem dám k nhé ( cô ta lên sân khấu và lấy mic từ Mc)
_Alo tôi là Kate tiểu thư tập đoàn nhà P hôm nay dù chưa đấu giá được thứ đồ như mong muốn nhưng tôi sẽ từ thiện bằng chính những món đồ tôi đang có và cả cô gái kia nữa
Linda: Bỏ qua đi em chúng ta sẽ từ thiện bằng tiền mặt
_Cô ta nói đúng em đến đây váy áo hàng hiệu nhưng cô ta nghĩ em k dám bỏ ra nếu để nói ra phu nhân sẽ mất mặt
Linda: Vậy em cứ từ thiện chiếc túi em đang đeo là đủ rồi ( tôi bước xuống cô ta đang tháo nhẫn lắc tay đặt lên bàn mn hoan hô,tôi đặt chiếc túi sách lên)
Mc: Chiếc túi thương hiệu HM rất cám ơn tiểu thư vô danh
Kate: Ấy tôi từ thiện chỗ trang sức này gấp mấy lần cái túi của cô đấy
_Thì sao
_Cô dám cởi bỏ cái váy mà cô đang mặc không,cái váy đắt gấp nhiều lần so với tất cả hai thứ của tôi và cô cộng lại,đó nên đừng cố giả tạo nha ( Linda chạy xuống)
Linda: Chúng ta về thôi cô Lê
_Cái váy này đắt hơn chiếc túi nhiều đúng k chị
_Đúng vậy nhưng chúng ta đã từ thiện tiền mặt rồi
Kate: Đã nói rồi giả tạo lắm
Mc: Cám ơn 2 tiểu thư
Linda: Đây là tiểu thư tập đoàn S
Mc: Ồ ra vậy là con gái nuôi sao ạ ( linda k trl)
Kate: Thì ra tập đoàn S cử đại diện đây à,người bên đó nổi tiếng hào phóng cơ mà ( tôi thấy kate nhìn chi như vẻ họ quen biết nhau) mặc váy hàng hiệu nhưng tất cả đều giả tạo
Linda: Chúng tôi đã từ thiện tiền mặt rồi đó ạ ( tôi gàn)
_Được nếu chiếc váy đắt vậy tôi sẽ từ thiện
Kate: Thôi đi giả tạo ( mn xì xào)
Linda: Cô kate đang vượt quá giới hạn rồi đấy ạ
Kate: Thưa quý vị cô gái này k danh phận,cô ta đang cố tình tạo ra vỏ bọc hoàn hảo như 1 tiểu thư nghe nói cô ta ở Việt Nam nhà nghèo nợ nần chồng chất vậy thì lý do gì cô ta lại dc làm tiểu thư của tập đoàn S vậy ( cô ta cố tình bóc mẽ tôi)
Linda: Đây kp việc cô tham gia đâu cô Kate
_những người thượng lưu như chúng tôi lại phải ngồi cùng với loại hạ đẳng này à rồi ra vẻ thanh cao
Mc: Tiểu thư kate cô sao vậy ( cô ta lột đồ trc sân khấu bên trong mặc bộ đồ lót như bikini)
_Tôi từ thiện chiếc váy này ( Linda kéo tay tôi)
Kate:Đi đi đừng nói mạnh miệng những đứa trẻ ở kia đang nhìn người thay đồ cho chúng đấy,thay thì đơn giản cho chúng cuộc sống chữa trị mới lớn lao…tôi gạt tay linda)
Linda: Cô Lê cô làm gì vậy
_Người em k đẹp đâu nên chị chuẩn bị cho em chiếc áo khoác
_Cô nói vậy là sao ( tôi kéo khoá váy tụt xuống đặt lên bàn ,đôi guốc cũng vậy)
_Tôi từ thiện chiêc váy này hãy để lũ trẻ dc chữa trị thật tốt ( tôi mặc áo hai dây và quần sóc mỏng bên trong,linda choàng áo cho tôi vội vàng,,,cánh phóng viên dồn lên hỏi tôi và kate…cô ta tự tin trong bộ Bikini) …còn tôi nắm chặt tay
Linda: Sao cô làm thế đang quay trực tiếp đấy
_Sao chị k nói sớm ( vệ sỹ tràn vào phóng viên với lên hỏi)
+cô gái cô là con gái nuoi của phu nhân Helen đúng k ạ ,cô gái xin hãy trl ( linda che cho tôi lên xe)…về tới nhà thấy phu nhân đứng chờ sẵn ở sân
Phu nhân: Sao rồi có lạnh không
_Không lạnh ạ nhưng đấy là phát trực tiếp
_Cái đó phát trên kênh của giới thuơng lưu nên con đừng lo ,cái con bé Kate đó rất đáng ghét chuyên gia đi phá đám các tiểu thư khác nhưng nó tự tin để tiện khoe thân thể còn con ( bác ấp úng)
_Con chỉ muốn góp 1 phần nhỏ cho lũ trẻ bác k trách con về chiếc váy chứ ạ
_Không no no con có thể làm bất kì thứ gì vs tủ đồ ta sắm cho con mà
_nhưng mà người con béo tròn ùng ục còn cô gái kia như siêu mẫu ( bà cười )
Linda: Lần sau đừng như vậy nữa ,sau hôm nay cổ phiểu của chúng ta sẽ tăng vọt cho mà xem
Phu nhân: Cái đó k qtrong ,qtrong là người giật giây kate,cô ta k quen Lê k lý nào ép Lê đến mức bỏ hết đồ để từ thiện,nếu hôm nay Lê k làm thì chắc chắn ngày mai các báo sẽ đăng chúng ta coi thường buổi đấu giá và đi cho có lệ
Linda: Tôi cũng hiểu ai giật dây rồi thưa phu nhân
_Con nhỏ đó thật xảo quyệt ( tôi ngơ ngác)
_Bác gái con rét quá con đi mặc đồ đây
_À uk con đi đi cẩn thận k ốm ( tôi đi lên rồi quay lại định hỏi bác gái về vụ trực tiếp có thể bảo họ cắt đoạn của tồi di dc k thì thấy bác và linda nói chuyện)
Linda: Cô ta k ngờ là cô Lê lại dám lột đồ nên tôi nghĩ phu nhân nên có chiến lược hợp tác khác phải nhanh chóng lên
_Nó vẫn dc uống thuốc ngừa thai đều đó chứ
_Tôi vẫn sắp xếp vào nước uống hàng ngày thưa phu nhân
_xảo quyệt chỉ bắt nạt những ng ngây thơ còn đối với ta nó sai lầm lớn rồi ( bà nắm chặt tay) xúc tiến mời cậu chủ sang đây chỉ 1m nhắn như vậy cho ta ,cái đuôi kia để xem ta cắt dc mày không ( tôi gãi đầu quay vào vì chẳng hiểu bác gái nói gì,ngừa thai nước uống,nhưng mình và anh ta đâu có quan hệ ,k lẽ là Chi,tôi ôm mồm giật mình)…sao bác lại làm vậy chứ …vào phòng tôi soi gương rồi hét ầm lên
_Trơi ơi may quá ( bác gái mở cửa vào )
_Sao vậy con
_May con mặc bộ hai dây trông k bị lố chứ ạ
_Khong vay lalịch sự rồi, kể cả bikini cũng đâu có sao ( bà cười rồi vỗ xuống giường ý bảo tôi ngồi) qua đây bác tết tóc cho ( bà tết tóc cho tôi) Lê này con có ước mơ không
_Con có chứ
_Ước mơ của con là gì?
_Là được có 1 công việc như ý và bố mẹ luôn Khoẻ mạnh ạ
_Con k ước gặp dc người yêu tốt sao
_cái đó thì k ( tôi ấp úng)
_Còn ước mơ của ta thì cũng đơn giản như con vậy
_Là gì ạ
_Là được thấy con trai ta đi đúng đường và đúng lối ( bà xoay tôi lại) ta thật sự mong con toàn tâm toàn ý giúp ta để trái tim nó thuộc về con
_Thế thì con k dám rồi ( tôi cười)
_Vậy thì chỉ cần con tống cổ con nhỏ kia ra khỏi David bác sẽ mãi mãi k quên con
_Sao bác ghét chị ý vậy ạ tình yêu rất khó chia lìa và con nghĩ càng chia lìa sẽ càng gắn chặt hơn
_Ta sẽ xúc tiến cho con cưới nó
_Hạnh phúc gượng ép sẽ k có kết quả tốt bác ạ ,hãy nghe cháu hãy nói rõ ràng với nhau rồi để mọi vc kết thúc ( bí ấn trán tôi)
_Lại đinh thoái thác trốn việc đó hả,bác k càn con yêu nó chỉ cần con để cho con bé kia rời x con trai ta vậy là đủ,kết hôn sẽ khiến mọi viêch thuận lợi hơn
_Cái này con…
_Con đừng lo sau kì hạn 2 năm nếu nó vẫn kiên quyết ta sẽ để con đi
_Vậy biết trước kết quả chi bằng để con đi sớm có phải hơn k?
_Ta tin ở con chỉ có điều vụ nuy ngày hôm nay ( tôi đứng dậy lảng)
_Con đi tắm đây con tuyệt đói k bh làm vậy lần 2 ( bà phì cười)
_Ý ta là con làm rất tốt dù cho họ đạt dc mục đích nhưng ta nghĩ điều con làm thuận theo tự nhiên nên họ đã tự đẩy con lên cao thêm tầm mới rồi ( tôi gãi đầu)
_Con k hiểu đâu ạ
_Đây chính là lý do con luôn mặc hai dây quần mỏng để đè phòng,cô gái đó hơi quá đáng nhưng con k chấp
_Đúng vậy cô ta chỉ là quân cờ còn kẻ giật dây lại là khác kìa …ta chọn con cũng như trong 2 năm qua ta chọn dc 8 cô gái nhưng k cô nào dc cả
_Bác mất công vậy ạ
_Cho đến ngày ta gặp con ta cũng từng nghĩ rồi lại mất hy vọng nhưng ta chợt nhận ra con là cô gái còn trong trắng và điều ngạc nhiên hơn con k đòi bồi thường bất kì thứ gì từ gia đình ta cả nên ta 1 lần nữa đặt hy vọng ở con,con bé Chi đó đang cản lối của con trai ta 1 con rắn độc luôn ẩn lưỡi của nó ở trong miệng chưa lòi ra mà thôi
_Chị ý cháu chưa cảm nhận đáng sợ mức nào nhưng cháu tin chị ý là 1 cô gái k đến nỗi nào đâu ạ,hơn cháu mọi mặt
_Vẻ bề ngoài luôn để che mắt mà con ,con trai ta ưu tú mọi mặt nhưng riêng chuyện tình cảm thì nó k hề giỏi ngược lại còn kém ( bà bắt đầu bài ca lầm bàm)
_con đi tắm lần này đi thật đây (tôi vào tolet)…tắm xong tôi gọi cho Phương
_alo rồng lại đi hỏi thăm tôm à
_tao đuối quá phương ơi
_Sao thế tại sao đuối lý do
_Hôm nay tao nuy trc bao nhiêu người ( P cười ngặt nghẹo)
_tao xin mày đấy Lê mày nuy ai ngắm
_Bất đắc dĩ thôi,k hiểu sao hôm nay tao máu dồn lên não nhiều nên điên rồi hay sao ý
_Đùa hay thật đấy
_Thật đấy k đùa đâu
_Thế cái anh quay mày anh ý có vỡ mất máy quay k?
_Tao nghiêm túc đấy 1 đứa mặc đồ lót sang như bikini
_Còn mày mặc gì
_quần sóc áo hai dây
_Có sao đâu
_Thì biết là thế nhưng mà tao điên rồi
_Mày vốn điên mà tao vào học đây buôn sau nhá
_Uk ( P cúp máy) tao cũng muốn dc học P ạ ….
Đến sẩm tối Linda gõ cửa
_Dậy ăn tối thôi Lê
_vâng ( uể oải đi ra)
_Đoạn quay trực tiếp đó phu nhân đã ngăn chặn rồi nên k cần lo nhé
_Vâng k sao là may rồi ( xuống dưới sảnh tôi uốn éo bẻ tay thể dục các kiểu rồi đấm như võ sĩ) cô biết không cháu mỗi lần sáng dậy ở nhà đều làm vài đường cơ bản thế này để có năng lượng đấy ( tôi đấm đấm) bố cháu nói làm con gái phải mạnh mẽ chứ k dc yếu đuối ( thấy cô kéo tay áo) sao thế cô làm theo cháu bảo đảm dc đấy
_kìa cô Lê cậu David ( tôi thấy anh ta ngồi ở sảnh uống trà cùng bác gái,bác gái thì tròn mắt nhìn) cô mau bỏ tay xuống đi ( vẫn dáng định đấm người,tôi vội bỏ tay xuống)
Bác gái: Lê biết võ sao con
_À không đây là mấy động tác bố con dậy phòng thân thôi ạ
_Đúng đấy bố con quả là người nghĩ xa ( xa cái gì phòng mà vẫn bị con bác hại đời đây) chúng ta ăn tối thôi con ( anh ta chẳng thèm nói gì đặt ly trà và bỏ áo khoác cho người làm cầm) …ra bàn ăn hôm nay có món thịt kho bác bảo đầu bếp làm riêng cho tôi
_Thịt kho có cả rau muống nữa ạ
_Con thích ăn mà ,cứ từ từ ăn nhé con ( tôi vâng rôi rút đũa ra ăn thì anh ta bắt đầu nói)
_Mẹ để cô ta ở đây tới bao giờ vậy,mọi lần chỉ 1 tuần lần này hơi lâu đấy
_Lê khác với các cô gái khác
_Khác sao ( a ta nhếch mồm nhìn sang tôi,tôi thì đang chan canh ăn với thịt ngon lành ,bác gái e hèm tôi vội bỏ đũa)
_Không con ăn đi đừng ăn vội quá sẽ nghẹn ( bà có lẽ ngại) mẹ muốn con và Lê kết hôn trong tuần tới sẽ sớm hơn dự kiến của mẹ ( tôi sặc cơm mặc dù bác nói rồi nhưng tôi vẫn ngạc nhiên )
_Còn gì nữa mẹ nói xong r thì con đi đây mẹ ăn ngon miệng
_David con muốn mẹ chết con mới chịu à
_Vậy mẹ muốn con chết mẹ mới chịu ( a ta thản nhiên khiến tôi ngồi im k dám nghe)
_2 năm hãy kết hôn với con bé và tránh xa con bé Chi ra
_Đấy là người con yêu mẹ hiểu không?
_Im đi nó là con rắn độc ,nó luôn bám lấy con để chuộc lợi
_Cô ta thì đến với con k vì chuộc lợi sao( a ta chỉ tôi)
_Lê khác với Chi con đang bị con nhỏ đó lừa gạt rồi nó k đáng thương như con nghĩ
_Tại sao mẹ lại ghét người con yêu đến vậy
_Vì nó k xứng đáng mẹ nhất định sẽ tìm ra bằng chứng nó đang cố tỏ ra đáng thương mà thôi
_Con sẽ chăm sóc cho cô ấy suốt đời và sẽ k ai ngăn dc con kết hôn ( bà cầm chiếc dĩa đâm thẳng vào cổ)
_Vậy hãy bước qua xác mẹ ( tôi gàn bác hất tay) nào con nói đi 1 là mẹ hai là con nhỏ đấy
_Mẹ chọn hạnh phúc cho con có giống như hạnh phúc của cuộc đời mẹ k ( bà đổi sắc mặt) bố vẫn rời bỏ mẹ đấy thôi người đàn ông mẹ lựa chọn đấy ( bà xiên đâm mạnh hơn máy chảy ra)
_Vậy mẹ có nên chết để rửa hết sự nhục nhã đó k con ( a ta thở mạnh)
_Mẹ ý con kp vậy mẹ bỏ xuống đi ,mẹ làm vậy cũng k thay đổi được gì rằng con thật sự yêu
_con k yêu nó ,mẹ tin là như vậy mẹ có cảm giác của 1 người mẹ đây là cảm xúc nhất thời mà thôi con ạ nghe mẹ
_Nhất thời nhưng con đã yêu 3 năm rồi con k nhất thời ,con có thể có mọi cô gái nhưng con vẫn thích cô gái đó mẹ hiểu không ( bà đâm mạnh máu chảy ra vết đứt )
Linda: Phu nhân ơi ,phu nhân ( bà hất tay tôi và linda)
_Mẹ sẽ chết mẹ k nói dối con trai ạ,con là tất cả của mẹ
_Con cũng sẽ chết nếu mẹ vẫn ép con ( a ta quay đi k cần mang áo lên thẳng xe) …bác gái rơi dĩa xuống sàn rồi lảo đảo thất thần
Linda: Phu nhân ơi cách này k dc đâu ạ,sao phu nhân lại tư làm thế này
_Con nhỏ đó đã khiến đứa con trai yêu quý của ta đành lòng nhìn ta chảy máu mà vẫn quay đi sao ( bà cười lớn) được con nhất định phải lấy nó ( bà cầm tay tôi cổ chảy máu ròng) bác trông cậy ở con ( tôi lấy khăn lau máu cho bà)
_Dù có lấy dc hay k nhưng bác đừng làm thế này con rất sợ khi thấy cảnh như lúc nãy
_Nó sẽ trả lời ta sớm thôi,ta tin như vậy ( bà giữ chiếc khăn ở cổ đứng dậy đổi sắc mặt,dường như bà đang tính toán điều gì đó )…tối đến thấy cô Linda đan áo tôi ngồi cạnh
_Cô này con thấy buồn vì có vẻ như con xuất hiện để phá hoại họ thì phải
_Không đâu con phu nhân kp là người tự nhiên làm vậy,ngày đầu khi ra mắt phu nhân còn hết lời khen ngợi nhưng lý lịch của cô Chi phu nhân điều tra gia đình cô Ý và vô tình cô Chi phát hiện có ng điều tra gia đình ,cô ta đã âm thầm nói cậu David khiến cậu ý và mẹ to tiếng nhưng cái đó kqtrong bằng việc cô Chi âm thầm tặng trà cho phu nhân nếu là loại trà bình thường nhìn vào là thuốc bổ nhưng với người huyết áp cao nếu lâu dài sẽ dẫn tới suy nhược thần kinh và có thể tử vong
_Thật sao ạ có thể chị đấy kb
_Đúng cứ cho là vậy đi,để giữ câu David cô ta định giết phu nhân hết lần này tới lần khác phu nhân đều có kẻ muốn hại
_vậy sao k nói cho anh ta biết
_dấu vết dc xoá kĩ càng k thể tự dưng đổ cho cô ý được phải có bằng chứng và cô ý từng sảy thai và đổ cho phu nhân
_Là sao ạ
_Cô ta có thai nhưng muốn phu nhân và cậu David tuyệt giao nên đã rủ phu nhân đi khám thai nhưng cô ta lại nói vs cậu David phu nhân ép bỏ thai
_nói đảo vậy ạ cháu k nghĩ cô ý lại là ng nvay
_Và ngay sau khi mẹ con cậu David tranh cãi vì cô ta thì cô ta xảy thai vậy là mọi tội lỗi đều đổ lên đầu phu nhân,phu nhân bị mang tiếng ác ,cô ta sang đây du học vậy thì ắt hẳn gia đình k thể nào bố mẹ bán bánh mỳ mà cho con ăn học bên này dc nhưng hồ sơ về cô ta rất sạch sẽ và vì phu nhân nên cậu david chưa kết hôn nếu k đã kết hôn với cô ta lâu rồi ,mẹ con cậu ý mâu thuẫn phu nhân đi suốt k về cậu ý cũng k hỏi thậm chí cách nhau có 1 cây cầu nhưng đây là lần thứ 2 trong năm nay cậu ý qua đây
_bác gái hẳn buồn và cô đơn lắm
_Ngày cậu ý say và có qhe vs cô ngày đó phu nhân đa cho xe chờ sẵn trên đó có 1 cô gái nào ngờ cậu ý lại đi xe khác và cô lại k đòi hỏi hay bám cậu David ,phu nhân chỉ điều tra thôi mà cô ta đã vậy chắc hẳn cô ta đang che giấu gì đó và âm thầm hại phu nhân chỉ có điều bằng chứng k có và cô ta thì toàn đổ oan cho phu nhân ,phu nhân nếu có con dâu cô tin phu nhân là 1 bà mẹ ck tốt ,giờ đây hai mẹ con họ xa mặt cách lòng cậu David luôn nghĩ phu ngân hại con của họ
_Phu nhân bị oan thật rồi
_Lê này cô cũng kb sẽ thế nào cậu chủ chắc hẳn sẽ k thích cháu nhưng xin cháu hãy giúp mẹ con phu nhân trở lại như ban đầu,chỉ mới gần đây cậu ý và phu nhân mới nói chuyện lại thấy phu nhân nhìn bóng con lạnh nhạt mà xót xa
_Tên dại gái
_Ây kp dại mà cậu ý đang tin theo những gi nhìn thấy và cô ta quá xảo quyệt cô ta đang hại cháu đấy nên cần cẩn thận
_Cô yên tâm cháu quách tỉnh lắm ( cô lắc đầu ý k yên tâm)
_Quách của cháu cô cũng dc biết rồi ( ý nói tôi ngơ)…hãy cẩn thận cuộc sống k đơn giản như những gì cháu nghĩ và cháu hãy tự suy nghĩ xem có nên giúp phu nhân hay không,bà rất cô đơn ( cô đứng dậy vỗ vai tôi) và rồi tôi đi lên tầng qua gian phòng của bà thấy cửa hé,tôi đinh vào hỏi về vết thương của bà nhưng rồi chợt dừng lại vì nghe thấy bà khóc to…
_Mẹ làm tất cả vì con vậy mà tại sao chỉ vì con đàn bà đó mà con lại thay đổi đến vậy hả David của mẹ ( tôi thấy bà ôm chiếc áo có số 7 có lẽ là áo anh ta chơi bóng rổ) nó hại mẹ cũng được nhưng mẹ lo cho con thôi ở cạnh con đàn bà như nó thì sao mẹ yên tâm được đây con ( bà khóc rưng rức tôi chỉ biết lặng lẽ đứng ở cửa nhìn bà,có lẽ lúc này 1 chủ tịch giàu có như bà đang yếu đuối vì con trai của mình)…về phòng tôi tựa đầu vào cửa sổ nhìn bên ngoài tuyết đang rơi vô định thật buồn…Hôm sau tôi thức dậy đi xuống dưới nhà k thấy bác gái đâu tôi hỏi Linda
_Bác gái đâu rồi cô
_Phu nhân đi từ sớm rồi và phu nhân nói nếu cô muốn có thể quay về
_Tại sao bác gái đổi ý rồi ạ
_Phu nhân nói không muốn sống nữa nên tôi cũng đang rất lo ( tôi vội vàng ấn máy gọi cho Bà)
_Bác đang ở đâu vậy ạ
_Con có muốn mua gì không,ta sẽ chuẩn bị đồ để con về nhà với bố mẹ
_Ý con muốn hỏi về tâm trạng của Bác cô Linda nói bác bảo k muốn sống nữa,chuyện có thể từ từ giải quyết mà bác
_Nó k thuận đã đành nhưng đến con khi sang đây thấy con yêu tinh kia thì con lại mủi lòng k muốn vậy thì ta chẳng còn cách nào khác là chết cho vừa lòng tất cả ta đã đặt lịch tiêm để dc ra đi theo ý nguyện
_Khoan bác đừng nói thế
_Vậy con có đồng ý không bác k muốn ép con nữa
_Con đồng ý bác về đi ( tôi cúp máy thấy Linda cười rồi chợt im) …có phải ở đây có gì sai sai k nhỉ …
Linda: Phu nhân sẽ rất hạnh phúc vì câu nói của cô đó ạ
_Thật sao ạ cháu đã làm dc gì đâu
_có thuận mới được việc,công việc hôm nay của cô vẫn là sang đó làm dọn dẹp
_Vâng ( tôi ủ rũ vì thấy tư dưng có gì đó sai sai sao bác gái lại nói sẽ chết với Linda …)
_À dạo gần đây có xuất hiện một thanh niên nghe nói da đen hay xàm xỡ các cô gái nên chú ý nhé
_Ok cháu đi đây ạ ( tôi đeo balo lên và đạp tới hàng cây táo rơi rụng tôi lại nhặt cho vào giỏ xe ,,,đang nhặt ngẩng lên thấy có tên da đen đúng như Linda dặn)
_Xin chào cô gái ( anh ta cười cười rồi tay giữ giỏ xe đạp của tôi) cô từ đâu tới
_Đúng bài của mấy tay bệnh hoạn ( anh ta cởi áo vest bên ngoài ra rồi nhìn tôi cười cười)..
_Ôi mẹ ơi đúng tên bệnh hoạn ( tôi vứt cả xe đạp lại chạy 1 mạch như trâu rồi ngồi vật ra thở) phải báo cho chị em bên này biết mà tránh mới được ( tôi thở hổn hển quay ra gặp cô Hậu) cô Hậu ơi cứu cháu
_Lê sao vậy
_Có tên đen xì ( tôi tả tả thì thấy tên da đen đứng sau cô Hậu) kia kìa ngay sau kìa ( tôi đứng dậy)
Cô Hậu: Tôi giúp gì được cho ông
Da đen: cô gái kia vứt xe lại cho tôi ,tôi chỉ muốn hỏi đây có phải đường vào dinh thự nhà ngài David k thôi
_Chị đừng tin Linda dặn em có tên bệnh hoạn da đen đang lởn vởn quanh đây ( đúng lúc thấy David chạy thể dục về anh ta mồ hôi đầm đìa đeo tai nghe nhạc)
Da đen: Xe của cô đây cô gái ( anh ta với tay tôi sợ lùi lại)
_Sao chúng tôi tin anh là người tốt được
_Tôi đã làm cô sợ phải không?
_Đúng …Đúng vậy
David: Jakson cậu tới bao giờ vậy
Da đen: Xin chào bạn của tôi,tôi nghe nói con đường vào nhà cậu rất đep nên đi bộ chợt gặp cô gái kia ,chỉ hỏi thôi cô gái vứt cả xe lại
Cô Hậu: Mời anh vào trong dùng trà ( tôi né né trách lầm người rồi,David quàng vai anh ta có vẻ như họ là bạn học)…tôi đi ra lấy xe đạp …
_Xin lỗi ( tôi lên xe đạp ,đạp tiếp vào bên trong qua khu vệ sỹ mới là dinh thự)…dựng xe ở công tôi dúi chán vào cột nhà …sao mày cứ mắc lỗi vậy Lê thế thì ai mà cưới mày cho nổi…( Anh da đen và David thấy tôi cứ đập đầu vào cột )
Da đen: Cô gái đó bị sao vậy
Cô Hậu: À k có gì đâu ạ mời anh (David k nói câu nào cũng k thèm nhìn) …Tôi ra sân sau gặp Trang ( giúp việc)
Trang: Hôm qua đi đâu vậy ,này cố gắng trụ lại với bọn tớ nhé
_Uk đang cố đây ( thấy Trang đang ngồi lau ly rượu) đưa mình làm nữa
_Cậu lên dọn phòng cậu chủ đi
_Sao lại là mình
_K cậu thì ai,giúp mình đi mỗi lần vào đó dọn xong mình ốm
_Sao thế
_Mọi thứ đều phải sach bóng nên lâu đó thôi,có cô Hậu chịu khó dọn chứ mình thật k dám
_ngày nào cũng dọn thì lấy đâu ra bụi bẩn
_Ấy vậy mà vẫn phải dọn đấy vì sợ sai xót nên cứ phải căng mắt ra nhìn
_Xì …tên Thịnh đâu rồi
_Đi cùng cô Chi đi mua đồ rồi ,tên nịnh đầm nhưng cũng phải thôi sớm muộn gì cô chi chẳng là người sở hữu làm đệ nhất phu nhân,dọn hộ mình nha nhất là cửa kính phòng của cậu ý lau sạch nhé ,mình hnay đang sốt sốt đây này
_Uk có gì đâu mà ( tôi thay đồ giúp việc rồi lên phòng anh ta đồ đạc ngăn nắp phòng màu đỏ đen hai tông màu thật sang…chiếc giường của anh ta to như cho 10 người ngủ cũng vừa)…thấy ảnh của anh ta và Chi dc treo đầy phòng trên đầu giường,trên bàn làm việc,tôi bắt đầu lau,từng khung ảnh của họ ,bàn làm việc đều sáng bóng rồi nhưng vẫn lau,tôi lầm bầm,…sach cũng sạch vừa bẩn cũng có chết được đâu…tôi ấn tay vào nút trên bàn ( tủ phía sau chuyển động mở ra bên trong toàn sach) oa nhiều sách vậy hiện đại thật thư viện trong nhà luôn …tôi ấn lại cánh tủ quay lại là 1 bức tranh…tôi lấy ghế làm việc của anh ta ra…đứng lên và kéo rèm cửa…từ đây nhìn thấy cảnh thành phố thật đẹp về đêm chắc còn đẹp nữa …tôi lau lau rồi thấy có vết tôi di di k sạch…ở nhà mình cửa kính lau chỉ có duy nhất 1 cách đó là axit nước bọt …tôi ngó ngó rồi nhổ toẹt nước bọt lên kính…lau lau thấy hết bẩn…đấy sạch ngay …tôi thấy trong kính hắt lại khuôn mặt anh ta nên tôi giật mình …ngã ngửa ra sau anh ta đỡ ( anh ta chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm,tôi bật dậy đập đầu vào trán anh ta,anh ta nhăn mặt)
Sơn: Thật bẩn thỉu cô dám nhổ thứ dơ dáy kia trong phòng tôi à
_Thế nào là dơ dáy ai cũng có cái đấy anh cũng có đây
_Ai cho cô vào phòng tôi
_Tôi muốn vào chắc
_cô…( a ta tức) à chắc mẹ tôi muốn cô quyến rũ tôi hay định trói buộc tôi lần nữa,lần trc chính là kế hoạch của cô và mẹ tôi phải không?thật kinh tởm hạng đàn bà lừa đàn ông như cô,à sáng dậy thấy có chút máu cái đó gọi là Trinh à,hay cô tự cắt tay chảy máu vậy
_Anh quá lời rồi đấy
_Tôi đã nói cô đừng xuất hiện trc mặt tôi nữa cơ mà ,tôi có nên nhắn bố mẹ cô đưa con về trước khi tôi cho cô vĩnh viễn mất xác ở xứ này k nhỉ,à hay là chính bố mẹ cô còn đang ăn mừng nếu cô quyến rũ dc 1 ng giàu có như tôi phải k?( tôi tát mạnh vào mặt anh ta rồi chảy nc mắt)
_Anh nói gì cũng dc nhưng đừng lôi bố mẹ tôi vào và còn nữa tôi thà cho cái trinh đó cho người mà tôi yêu còn hơn 1 kẻ như anh ( tôi quay đi anh ta giữ tay)
_Người yêu ,à cô có người yêu rồi mà vẫn còn trinh chuyện lạ nhỉ,chắc hẳn hắn khinh cô lắm ( tôi giật tay)
_Bỏ tay tôi ra ( tôi vẫn rơi nc mắt)
_Cô muốn gì nói đi tôi sẽ cho cô gấp 10 lần mẹ tôi cho cô bao nhiêu
_Đồ cặn bã ( tôi lườm)
_Cái gì?
_anh chính là biểu hiện của loại cặn bã,phải tôi thích tiền bác cho tôi thứ mà anh chẳng bh mua dc
_Nói đi chỉ cần nói tôi sẽ mua
_Đấy là tình cảm thứ mà anh chẳng bh có thể mua dc bằng tiền ( a ta cười)
_Vậy cô đến đây vì cái gì kp tiền thì vì cái gì?
_Vì bác gái ( tôi giật tay chạy xuống dưới thấy anh da đen đang ngồi uống trà nhìn tôi cười cười )…va vào Chi cô ta nhìn tôi
Chi: Đi đâu vội vàng vậy em
_À em đang vội
Thinh: Đồ quỷ va vào người khác mà cứ dương mắt lên ( tôi lườm )
_Uk đi lại chú ý kẻo ngã nhé ( cô ta cười hiền hậu mình thật sự k tin cô ta lại là ng độc ác đến vậy,nhưng cô ta nhìn mình rất gượng gạo)…ra sân sau tôi thấy Trang cứ nhìn anh lái xe của Sơn …tôi đi đến gần vẫn thấy Trang đứng ngây ngươi ra nhìn …tôi vỗ vai Trang
_Ê mất hồn bắt quả tang nhé
_Có gì đâu đừng trêu mình nữa dọn xong rồi à
_Uk xong rồi ( thấy mắt tôi đỏ)
_Khóc à sao vậy
_Không có gì chỉ là có con ruồi nó bay vào mắt đập mạnh thế là chẢy nc mắt
_Ở đây lấy đâu ra ruồi
Cô Hậu: Mau ra sắp xếp bàn thịt nướng đi câu chủ và cô Chi đãi khách bên ngoài sân …Tôi và Trang bê đồ tôi hẩy vai
_Này thích anh chàng đó đúng không?
_Uk ( thẳng thắn vào mặt tôi luôn)
_Gì mà thẳng thắn gớm vậy ,thổ lộ chưa?
_Chưa?
_Why?( vừa bê bát vừa buôn)
_Sợ bị từ chối
_Anh ta có bạn gái rồi hả
_Nghe nói chia tay dc 1 năm rồi
_Kinh điều tra gớm thử mới biết chứ
_K dám đâu nếu như bảo cậu thổ lộ vs cậu chủ cậu dám không?
_No vì mình đâu có thích anh ta,cậu thì khác cậu thích mà ,hãy cứ yêu hết mình khi còn có thể
_Còn cậu đã yêu mấy người rồi
_1 rồi nhưng hồi ức đó dù đẹp nhưng mình k muốn nhớ lại …(tôi xếp đĩa ra bàn rồi nhìn anh lái xe tôi vẫy tay)…anh gì ơi à anh lái xe ơi
Lái xe: Cô cứ gọi tôi là Tom
_Vâng anh lau hộ em mấy cái đĩa này nhé ( Trang chưa gì đã luống cuống)
_Vâng
_Anh đừng khách sáo vậy em cũng làm công ăn lương như anh thôi ( tôi hẩy vai Trang) triển đi
_Thôi ngại lắm ( tôi quay ra bê đồ cùng Cô Hậu)
Cô Hậu: Sao đi chậm vậy Lê
_Cứ từ từ cô ạ họ chưa ăn đâu mà còn đang nói chuyện mà
_Uk nhưng dọn dần chứ sao lại ( tôi hẩy mắt cô Hậu hiểu ý) cái này ai cũng biết lâu rồi Trang nó dát lắm
_Vậy để cháu ( tôi nháy mắt cô Hậu)
Cô Hậu: Chả biết để cháu có làm nên gì k ( ý cô nói hay lại hỏng việc) …tôi bê khay thịt ra hát lớn
_Trang này cậu thích bài này đúng không?
_Bài gì ( đỏ mặt)
_Anh là ai từ đâu bước đến nơi đây dịu dàng chân phương,anh là ai tựa như ánh nắng ban mai ngọt ngào trong sương ( Cô Hậu cứ tủm tỉm vừa dọn vừa cười) ngắm anh thật lâu con tim em yếu mềm,đắm say từ phút đó từng giây trôi yêu thêm ( anh lái xe nghe cũng cười)
Trang: Bài gì lạ vậy ( hẩy vai tôi rồi kiểu ngại)
_Ướt đôi hàng mi mong manh em thẫn thờ ,muốn hôn nhẹ mái tóc bờ môi anh em mơ ( cô Hậu cười lớn ,,,tôi và Trang cùng nhìn cô )
Trang: Cô này
Anh lái xe: Bài hát hay quá Trang thích bài này hả em
Trang: À vâng em thích ạ ( họ nhìn nhau cười)
_Ca từ nhẹ nhàng anh thấy hợp với em ( tôi và cô Hậu đực mặt nhìn họ)
Cô Hậu: Thế là sao
_Nà người hát nà cháu mà nại khen Trang nà nàm thao ( Tôi và cô Hậu quay lại thấy Chi đang quàng tay David ,anh da đen đứng bên cạnh cười)
Da đen: Nhà cậu vui thật đấy David
Chi:Mọi người xong rồi chứ ( ý nói bảo chúng tôi chim cút)
Cô Hậu: Dạ rượu sẽ dc mang lên ngay bây giờ ( tôi xưng mặt lên khi thấy anh ta ,đi vụt qua tôi k thèm nhìn) …
Chi: Lê cũng ngồi ăn luôn đi em rồi về nghe nói tối có bão tuyết đấy ( ý bảo ăn nhanh rồi phắn)
_Vâng ( tôi xem chị giả tạo tới bao giờ) …ngồi vào bàn ăn anh da đen cứ nhìn tôi cười
Da Đen: Em bao nhiêu tuổi vậy
_22 ạ
_Trẻ quá nhỉ em là em gái David sao ( sơn mặt hầm hầm cho thịt vào miệng k nói gì)
_À không phải ạ
Chi: Chỉ là 1 người bạn thôi đến chơi thôi
_Vậy em du học bên này hay công tác tại đây vậy,sáng nay làm em sợ rồi
_Dạ vâng k co gì người sai là em,em đề phòng quá thôi ( tôi cười tươi với anh da đen ,Sơn lầm lỳ mặt khó chịu)
_David cô gái này quan hệ có họ hàng gì k?thật dễ thương
David: Chỉ là người giúp việc thôi ( tôi nhai thịt rồi lầm bầm)
_Tối nay em có rảnh không anh muốn mời em đi dạo
_À vâng tham quan nơi này phải không ạ
_À uk tham quan ( David buông dĩa khiến Chi nhìn sang)
David: Nếu cô gái này đã là đồ trong nhà mình thì chí ít cậu phải hỏi sự đồng ý của mình chứ phải không Jakson ( a ta cầm ly rượu nâng lên)
_Trơi làm gì căng thẳng vậy em gái cậu hả khai thật đi
_Trên mức em gái đấy ( a ta nhìn tôi nhéch mồm,tôi nhìn thấy Chi đang nhìn anh ,nhìn cách anh ta nhìn tôi cô ta với vội ly rượu lên uống) …
Tôi: Anh gì này anh muốn đi thăm quan đoạn nào ,em cũng mới sang nhưng biết mấy chỗ quanh đây thôi
_Đâu cũng được chỉ cần em đi là dc rồi ( tôi thấy hắn ghê ghê)
_Thôi chết rồi em chợt nhớ ra tối nay có bão tuyết em ăn xong rồi xin phép ,mn ăn ngon miệng nhé
_Ok vậy khi khác anh đón em ( tôi né vội vàng)
Chi: Khoan đã Lê lát qua phòng chị,chị có chuyện muốn nói
_Vâng …( tôi ra sân sau thấy Trang và anh lái xe đang nói chuyện,tôi nhẩy lên vì sướng) …Dọn dẹp xong xuôi) cô Hậu đi nghỉ đi còn dọn bàn cháu dọn nốt cho
_Có được không đang bắt đầu bão rồi cháu về đi k muộn
_Cháu tiện ra dọn luôn cô nghỉ đi thấy cô có vẻ đau lưng rồi đấy
_Vậy ra cất nốt mấy cái ghế đi nhé đạp xe cẩn thận đấy
_Vâng ( tôi ra ngoài gió to lật phật,tôi lật đật bê từng chiếc ghế 1 )…xong xuôi chợt nhớ tới lơi Chi nhắn lên phòng…tôi lau lau tay rồi quàng khăn ấm,hít sâu chợt tiếng điẹn thoại reo lên là bác gái
_Con về chưa gió đang to đấy để cho người qua đón con nhé
_Thôi con đi xe về được gió này k ăn thua gì đâu con về luôn đây ạ ( tôi chạy lên Phòng Chi xem cô ta bao gì ..cửa hé tôi đang định gõ thì nghe thấy tiếng Chi
_Anh nói đi anh chưa bh thể hiện gì vậy mà em cảm giác anh đang chán ghét em
_Em nói gì vậy anh phải ra sân bay luôn đây ( a ta quay đi Chi ôm từ sau)
_Anh đã hứa sẽ mãi mãi yêu em mà phải không ( cô ta bước lên phía trước kiễng chân hôn anh ta,anh ta ôm măt Chi và hôn lại nụ hôn của họ thật nồng thắm…)
_Anh chỉ yêu em thôi anh hứa ,những thứ khác em đừng bận tâm…( a ta hôn trán Chi)
tôi quay đi thì tự dưng nhạc chuông của tôi vang lên …quả nhạc “Đâu phải có tiền mua được hạnh phúc “…( bác gái lại gọi)
Chi: Ai vậy ( tôi nhăn mặt)
tôi vội chạy xuống có lẽ họ nghĩ mình nghe lén cũng nên …chạy ra ngoài gió to thấy David chạy theo tôi nghĩ anh ta sẽ cho mình 1 bản tình ca vì tội nghe len ,nghe lén ư ta tình cờ mà ( tôi lầm bầm lên xe đạp rất nhanh gió to rung cả môi)…tôi càng đạp tiến thì vẫn cứ ì ạch …lên đến cầu chợt có người kéo xe tôi lại nghĩ là anh ta nên tôi gào lên)
_Nàm thao tôi thề là tôi k nghe lén ( 1 người da đen nhìn tôi )
Da đen: Em gái cho anh hỏi hướng về dinh thự nhà Sơn David
_Chú lại là bạn ạ,chú quay lại lối kia rẽ tay phải ( chỉ chỉ ,anh ta kéo khăn cổ của tôi)
_Em gái người em k có mùi thơm em k xịt nước hoa hả ( anh ta hít hít)
_Làm gì vậy ( tôi gạt tay anh ta cười hàm răng cái đen cái trắng khiến tôi thấy ghê)
_Anh mời em đi chơi gió to thế này đi đâu cho ấm nhỉ khách sạn đi ( a ta thò mồm gần mặt tôi,tôi lấy trán đập thẳng vào mặt hắn)
_Nhờn với chị à ( xong tôi nhăn mặt vì đau trán)…anh ta kéo khăn cổ tôi chặt…tôi giằng tháo khăn ra
_Đi chơi mà em từ chối là sao các em đều chê anh đen anh xấu phải không
_Uk đúng ( tôi chỉ thẳng mặt…rồi cầm quả táo trong giỏ xe ném bốp vào mặt Hắn)…kéo rách khăn cổ …( hắn ôm lấy tôi rồi vén tóc liếm cổ tôi)
_ngọt thật ( tôi sợ chảy nươc mắt)
_Có ai không cứu tôi với ( tôi cắn tay anh ta rôid hắn buông…tôi đẩy rồi thục mạng chạy…vừa chạy vừa nghĩ đến cái xe đạp…thấy tiếng hắn gọi)
_Anh sẽ chờ em bên kia cầu nhé ( hắn cười chợt va vào người đàn ông tôi hét ầm lên)
_Buông tôi ra bỏ tay ra ( tôi hoảng loạn)
_Tôi đây là tôi đây ( Tôi ngẩng lên nhìn là David nước mắt vẫn rơi,tôi thở mạnh)
_Có tên biến thái hắn ( tôi nấc k nên lời)
_Hắn làm gì rồi
_Hắn liếm cổ tôi còn bóp chặt tay tôi nữa ( tôi kể trong sợ hãi hoảng loạn) tôi muốn về nhà ( tôi tóm áo anh ta) tôi sợ ( tôi ngẩng lên anh ta nhìn rồi hôn lên môi tôi ngay lúc này trong cơn bão tuyết gió thổi và ngay trên cầu)…Tôi đẩy mạnh rồi tát…anh không khác gì hắn đồ tồi ,tôi kp là đồ chơi của anh ( tôi đứng dậy thấy bác gái và lái xe của bác chạy tới,tôi lao tới ôm rồi khóc)
Bác gái: gọi con k dc ta lo quá nên phải đi xem sao
_Con gặp 2 tên biến thai liền
_Ai và ai nói đi ta cho người đánh chết nó
_1 là 1 tên da đen
_Uk rồi nó sẽ bị tóm còn ai nữa
_1 là con bác ( bác ngẩn tò te)…anh ta đi ra tôi sợ vội chạy lên xe bác gái ngồi rồi quay mặt vào trong…
Bác gái: Con làm gì con bé vậy
_Mẹ đừng bận tâm
_Con k thích mà sao con lại cứ làm vậy là sao
_Con là đàn ông đó chỉ là vui đùa còn nữa chẳng phải mẹ muốn cô ta lấy con hay sao
_Biết là vậy nhưng con bé kp như những cô gái khác để con vui đùa dc
_Vậy thì kết hôn con có quyền đó chứ ( tôi ngạc nhiên khi nghe anh ta đang nc vs mẹ anh ta)
_Con nói thật chứ con trai
_Con đã trả lơi đúng ý mẹ rồi đấy
_Còn con quỷ kia
_Con sẽ sắp xếp 2 năm đúng như mẹ nói ,sau đó con sẽ kết hôn vs Chi mẹ k phản đối nữa phải k?
_Đúng con ạ chỉ cân 2 năm mẹ sẽ k phản đối con va con bé Chi đến vs nhau ,nhưng sau 2 nĂm con yêu Lê thì sao
_K có việc đó đâu cô ta chỉ là thứ để vui đùa mà thôi ( a ta búng tay vào tấm kính khi tôi đang nhòm ra…bác gái lên xe)
Bác gái: về thôi chúng ta cpi cho lễ cưới thôi
_Anh ta hôn con đó bác
_Tuyệt
_Không yêu sao hôn dc ạ ( tôi đỏ mặt)
_Ngủ còn dc huống gì hôn hả con
_Đối vs con k dễ dãi như vậy dc
_Đây là trao đổi mà con ,biết đâu có ngày nào đó con thích thằng bé thì sao cưới là cưới còn về vc thân xác con đã mất với thằng bé thì việc ở lại bên nó con có giữ dc hay k cũng k còn qtrong,qtrong là cảm xúc của hai đứa
_con sẽ k bh yeu người như anh ta
_Dc rồi yêu hay k đừng nói trc …nào đưa con dâu ta đến kinh đô Paris tráng lệ chọn 1 chiếc váy đẹp nhất nào ( bà hớn hở gọi cho ng nọ ng kia)…còn tôi nhìn ra ngoài trời bão tuyết như đang đính chính cho ngày mà người đàn ông đó chấp nhận cưới tôi…1 lễ cưới vs 1 đại gia đang chờ đón tôi phía trước ….
on đường tình mà tôi đang trải qua,người mà tôi yêu lại không phải là người mà tôi lấy hơn nữa còn là lấy theo thoả thuận vì nghĩa tình vì ơn của phu nhân và vì chính tình cảm tôi dành cho bà …bà đang vui vẻ gọi nhưng tôi nhìn thấy ánh mắt u buồn của bà như mẹ tôi khi đứng ở cửa trông mong chị của tôi vậy,,,

Bác Gái: Uk sáng mai sắp xếp chuyến bay sớm nhất nhé tôi cần đưa con dâu đi mua váy cưới và tổ chức họp báo …( tôi cứ nhìn bà ,niềm vui của bà đang hiện rõ trên gương mặt) …con gái à mai đi mua gì nhỉ ( bà cuống cuồng)
_Bác mua đầy đủ rồi con nghĩ k cần đâu ạ
_Chịu khó chỉ 2 năm thôi ,1 là bác thắng cuộc hai là bác mất tất cả
_Bác tin là con làm được ạ
_Bác k chắc lắm bác chỉ tin ở tư cách của con còn về tình cảm khiến nó xoay chuyển có lẽ sẽ là điều khó khăn nhất
_30p trước con đã nhìn thấy họ hôn nhau,nụ hôn của anh ta với cô gái đó khác hẳn khi hôn con bởi vì đấy mới là ng anh ta yêu bác ạ ( bác cầm tay tôi)
_Cố lên con chỉ càn đuổi dc con hồ ly đó đi là đủ…( tôi cúi đầu)…về đến phòng tôi dở cuốn sách trong đó có dòng chữ mà Huy viết cho tôi
câu nói Huy viết trên giấy :Chờ anh,,,anh yêu em “vết mực vẫn còn đó chỉ có con người là đã thay đổi…tôi vẫn còn rất yêu ng đàn ông này,có lẽ người ta nói đúng mối tình đầu luôn là mối tình sâu đậm nhất,,,yêu 1 người nhưng thể xác lại thuộc về người khác …ông trời như đang trêu đùa mình vậy,em đi tìm suốt cuộc đời thứ nhỏ bé nhưng sẽ là của em,em biết mình chẳng là gì trong tim anh mà sao anh luôn tìm ở xa vời những ảo ảnh chưa từng thuộc về anh,anh vẫn tìm dẫu biết là yêu thương trong em sẽ vỡ tan,anh có bao giờ nghe thấy tiếng lòng của em không,anh đã thay đổi thật rồi ( tôi ôm tờ giấy rồi nhìn ra ngoài cửa sổ để cố quên lãng 1 mối tình dù khoảng thời gian ngắn nhưng in đậm trong lòng tôi)…Hôm sau tôi và bác gái đi paris thử đến mấy chục bộ váy cưới …đồ trang sức để tôi đeo ngày cưới rồi nhẫn cưới
Bác gái: Con chọn đi mẫu nào đẹp
_Cái nào cũng đẹp bác ạ
_Vậy để ta gọi nó đến chọn cùng con nhé
_Anh ta đang ở đây ạ
_Uk nó đang ở bên này
_thôi chọn đại được rồi ạ
_thư kí có liên hệ dc vs cậu chủ k?
_Dạ không thưa phu nhân
_Vậy đưa ta đến chỗ nó ở ta sẽ bảo nó đến chọn cùng con
_K cần đâu bác anh ta sẽ k đến đâu
_Vậy con chọn đi ( tôi chỉ đôi chỉ có 1 viên đá rất nhẹ nhàng đơn giản) có số tay cậu chủ chưa ( thư kí đưa số tay để họ đánh còn tôi đeo vừa in) con đeo đẹp lắm
_Vâng ( tôi cười gượng vì thật ra thứ này đối vs chúng tôi k ý nghĩa) …bà đưa tôi đi mua áo choàng đồ phụ kiện thích là bà mua ,bà rất vui vẻ
_Ta có cảm giác đi sắm đồ cho con trai cưới vợ rồi đây ( bà vui vẻ ,,,tối đến bà trang điểm cho tôi ) thế nào xinh k
_Bác đánh đẹp lắm
_Ta ước mơ dc làm 1 chuyên viên trang điểm đấy nhưng tuổi trẻ đi qua và giờ ta k thể nữa
_Tại sao k ạ ,bác cứ làm những gì bác thích khi còn có thể chứ ạ ( bà nhìn tôi xoa đầu) đi ăn tối đi con ta đặt nhà hàng và chờ David đến nhé ,ta nhắn nó rồi …
_Vâng ( tôi đến nhà hàng rồi hồi hộp ngồi mặc dù k yêu nhưng sao tim cứ đập loạn nhịp)…1 tiếng …2 tiếng tôi vẫn ngồi đó 1 mình anh ta k đến ( nhân viên nhà hàng đi ra)
Nhân viên: Cô có dùng bữa luôn chưa ạ
_Chờ chút tôi gọi xem sao nhé ( tôi gọi số bác gái cho tôi…chuông reo thư kí của anh ta alo) à tôi là Lê phiền anh hỏi dùm anh ta có đến k ạ
_Cậu chủ đi ngủ lâu rồi
_Ngủ sớm vậy ạ ,anh ta quên ạ vì có hẹn ( thư kí ngắt lời)
_Cậu chủ nói nếu cô có gọi tới thì bảo đừng gọi cho cậu ý ( tôi ngại nắm chặt tay)
_Vâng cám ơn anh ( tôi gọi nv nhà hàng) cho tôi 2 suất đi ạ ( tôi cắt cắt thịt bò ăn rồi rơi nc mắt) k đến thì bảo 1 câu cho xong ,làm gì mà khó chịu đúng thật mình chỉ để anh ta trêu đùa thôi ( khóc nhưng vẫn chén hết 2 suất) …ăn no xong tôi tu hết cả ly hoa quả …ra thanh toán thì bác gái đã thanh toán rồi ( tôi đi ra xe thì thư kí của bác gái đã về ,bác gái nghĩ rằng anh ta sẽ đưa mình về ư…) Đi bộ trên phố thấy nhiều đôi nam nữ ôm hôn nhau giữa phố,tôi nhìn họ rồi cười,họ chụp ảnh cho nhau khiến tôi nhớ tới lần đầu tôi gặp Huy ( tôi lắc đầu) đã bảo quên rôi sao vẫn nhớ thế này…còn tên kia nữa k thích sao còn nhận lời lấy mình làm gì,,,điện thoại reo lên
_Con đang ở đâu vậy thấy nhà hàng báo nó k đến sao?
_Vâng
_Cái thằng này con chờ lâu vậy à
_Vâng nhưng con ăn no rồi con về ngủ luôn đây ạ,con bắt dc xe rồi ( tôi vẫy xe rồi về khách sạn,tôi lên thẳng phòng nằm ngủ luôn tại chỗ)…
Hôm sau về lại LonDon …
Bác gái: Bác quên mất vì nghĩ nó sẽ đến để nói chuyện thật k nghĩ là như vậy
_Đấy là bình thường mà bác con nói rồi mà bới vì k có tình cảm nên chúng con vốn là ng dưng nữa ( bà thở dài)…xuống sân bay về dinh thự của bà ,ngày nào tôi cũng dc tắm trắng ,chăm sóc ủ da các thứ,tóc tai dc hấp mượt mà…móng tay móng chân dc chăm sóc gọn gàng,người dù chỉ có 1 vết xước cũng dc chăm sóc triêt để
Linda: Môi hơi khô đó nha Lê
_Cháu lười uống nước
_Uống nc da mới đẹp được mai họp báo rồi
_Giờ thì cháu hiểu sao Chi đẹp đến vậy ngày nào cũng chăm soc thế này k đẹp k dc
_Phụ nữ mà nên chú ý
_Cháu có đẹp đến đâu anh ta cũng k chú ý đâu
_biết là vậy nhưng còn làm đại diện cho phu nhân cháu quên à
_Vâng ( họ là tóc cho tôi hai bên kéo tôi ngủ gà ngủ gật)…bác gái bận bịu với khách mời và từ hôm đó k bắt tôi phải sang bên kia dọn dẹp nữa…Đến tối phòng hết nước tôi đi xuống lấy nước thấy Linda và bác gái đang nói chuyện
Linda: Cô ta im lắm k động tĩnh cũng k thấy bên đó nói có to tiếng
_David đã nói gì mà con quỷ đó lại chịu vậy nhỉ
_Tôi chỉ lo cho cô Lê thôi phu nhân
_Ta cũng vậy hy vọng Lê sẽ biết cách mà đối phó
_Phu nhân này sau 2 năm nữa cậu chủ vẫn k thích cô Lê và k đuổi dc cô Chi vậy chẳng phải thiệt thòi cho cô Lê khi mang tiếng đã có 1 đời ck không?
_Ta k còn cách nào khác con bé sẽ hiểu cho ta thôi,ta sẽ bồi thường cho con bé xứng đáng dù ta biết sẽ tổn thương con bé chỉ mong con bé sẽ hiểu cho bà già này… ( tôi quay lên thở dài con sẽ k lấy ck nữa đâu nên sẽ kp sợ mang tiếng)…Hôm sau là họp báo tôi dc dậy trang điểm từ sớm váy vóc đã được chuẩn bị …
Linda; Phóng viên hỏi câu gì như tôi đã dặn còn nếu khó quá thì cười bỏ qua vì cậu chủ là người nổi tiếng nên họ sẽ soi mói từng chi tiết
_Cháu nhớ rồi
Bác gái: Linda sao giờ này nó chưa tới
_Tôi đã liên hệ sang đó r phu nhân cậu ý nói sẽ tới thẳng chỗ họp báo
_Mỗi người đi 1 xe sẽ khiến họ nghĩ sao
_Chúng ta lựa đến cùng nhau thôi ( ra xe đên nơi họp báo tôi hồi hộp ,vệ sỹ bao vây lấy tôi và bác gái…tôi dc bác gái năm tay đi vào trong phòng chờ ,thấy anh ta ngồi ở đó sẵn trong bộ vest kẻ xanh 4 khuy …
Bác gái: Sao con không đi cùng tránh họ nghi ngờ chứ
_Bắt đầu đi ( a ta đứng dậy đi ra ngoài ,tôi đi theo sau ,máy ảnh chụp liên tục khiến tôi sợ che mặt,họ dồn dập hỏi khiến tôi k dám bước còn anh ta lẳng lặng đi thẳng ra đó k giúp tôi)
Bác gái: Mạnh mẽ lên con đi thẳng ra đi nào ( tôi cố nhìn thẳng đi ra ngồi cạnh anh ta)
Phóng viên1: Anh chị quyết định vội vàng vậy thì chắc hẳn là yêu nhau từ ánh nhìn đầu tiên rồi phải k ạ ( tôi cười nhạt)
Anh ta: Xin hỏi trọng tâm đi tôi chỉ có 15p cho các bạn
Pvien2: vậy xin hỏi hai người quen nhau bao lâu ạ
Anh ta: 3 tháng ( họ ồ lên )
_Vậy hai người quen nhau ở đâu ạ
_Trên taxi ( a ta trl rất thật,tôi cúi đầu )
_Ồ thật kì lạ nha hai ng đi cùng 1 chuyến ạ,anh thích cô Lê đây ở điểm gì
_Cũng kb nữa tôi k thích vì đây là cô gái mẹ tôi chọn nên tôi kết hôn theo ý mẹ mà thôi ( họ xì xào)
_Xin hỏi cô Lê phải chăng phu nhân đã cho cô 1 khoản tiền để cô cưới cậu David
_Không có ( tôi ấp úng)
_Vậy cô chấp nhận lấy 1 người k yêu mình ( tôi nắm tay chặt vào váy anh ta cố tình để mình thế này đám đông bàn tán)
_Tôi xin phép từ chối câu trl này ( họ ồ lên)
_Nghe nói nhà cô nợ nần nen phu nhân đã chuộc nhà cho gia đình cô vậy có phải đây là lý do cô đang có ước muốn dc gả vào nhà giàu k?
Linda: Tay phóng viên cố tình hỏi vậy sao đâu có thấy ai hỏi vậy bh ( linda lầm bầm cạnh tôi)
Pvien: Cô Lê cậu David nói vì mẹ cậu ý vậy còn cô thì sao cô vì yêu hay vì mục đích gì khác tại sao cô lại thuyết phục dc cậu ý lấy cô vậy ( David cũng thấy ngạc nhiên khi tay phóng viên hỏi dò 1 cách thô tục) xin hãy trả lời chúng tôi,cô lấy cậu ý vì mục đích gì ?
_Tôi xin phép k trl câu hỏi này ( mắt tôi đỏ ngầu vì ánh nhìn của mọi người)
_Vậy xin hỏi cậu David có bạn gái yêu 3 năm và đã sinh sống cùng nhau hiện giờ ra sao
_Chúng tôi vẫn yêu nhau ( a ta cười vs họ,họ cười ầm lên thấy họ cười tôi bắt đầu thấy ám ảnh nụ cười khinh rẻ tôi)
_Vậy cậu kết hôn như thế này vì mẹ cậu ,hy vọng hôn nhân này sẽ kéo dài dc
_Cùng lắm là 1 tuần thôi ( phóng viên lại cười ầm lên anh ta cố tình làm tôi như 1 trò đùa…)
Linda: Sắp kết thúc rồi ( tôi tự đứng dậy bọn họ im còn anh ta giữ tay)
_Đi đâu vậy em yêu đã kết thúc đâu
_buông tay đi ,tôi xin anh ( thấy tôi nghiêm túc anh ta buông tay) …đi được mấy bước qua cánh cửa Bác gái nhìn tôi rồi rưng rưng ,,,còn tôi thấy ánh nhìn của mn xung quanh …( tôi ngất ngay tại sảnh chờ ..)
Bác gái: Lê con sao vậy con Lê
Linda: Cô Lê cô sao vậy ( anh ta đi ra cài cúc áo rồi bước qua tôi như thể tôi là 1 đống rác vậy)…tôi nhắm hẳn mắt và lịm….Đến khi tôi mở mắt ,,,nằm trong căn phòng tối om…tôi co ro người …bóng tối bao trùm khiến tôi càng cô đơn và sợ hãi …tiếng họ cười nhạo tôi khiến tôi vô cùng hoảng loạn…kệ thôi mình k quen họ k sợ ,k cần sợ ,k cần sợ ( tôi chùm chăn run run đến sáng hôm sau hôm ý tôi ít nói hẳn đi)…
Linda : 3 hôm nay chau k nói câu nào cũng k ra khỏi phòng,có sao không hay đau ở đâu ( cô sờ chán tôi)
không cháu ổn
_Phu nhân ngại nên k dám nói chuyện vs cháu
_Bác gái đâu làm gì sai ạ ( tôi cười nhạt,thấy Bác gái lấp ló sau cây) bác làm gì vậy ạ ( bà ấp úng đi ra)
_Bác làm con xấu hổ làm con buồn phải không?
_Không phải do bác họ nói đúng mà ( tôi cười)
_Con nói vậy bác buồn lắm quên chuyện đó đi,mà tại sao có thấy trong các câu hỏi có câu đó đâu nhỉ
Linda: Do cô ta sắp xếp rồi thưa phu nhân
_Ta biết ngay mà thảo nào nó yên ắng vậy ( bác gái lầm bầm) con ngồi đây nhé bác đi nấu ăn
Linda: Để tôi đi báo đầu bếp
_Không dể ta nấu ,lâu rôi ta muốn vào bếp
Tôi: Để cháu nấu
_không con cứ ngồi đây đi lát xong ta gọi nếm thử tài nấu ăn của ta xem sao nhé ( bà nháy mắt)…tôi ngồi co ro cho chân lên ghế để suy nghĩ về những gì trải qua,phải cố gắng tất cả vì 1 thứ xa lạ rơi từ trên trời rơi xuống,nhìn hồ nước tôi thấy hình ảnh Huy cười dưới ánh nắng ôm tôi,tất cả đều là sự tổn thương,dù là người trước hay người sau ( tóc bay bay tróng gió tôi nhìn u buồn xuống dòng nước rồi nói)
“Ước gỉ chúng ta đừng gặp nhau thì có lẽ em sẽ k quen người đan ông bây giờ,em đã từng ước dc anh đưa đi dạo trên những con đường London đầy thơ mộng,và cuối cùng anh k chọn em và người bây giờ em thật sự k để tâm nhưng em thấy buồn cũng k hiểu tại sao”…Tôi ngẩng lên thấy anh ta đứng nhìn tôi ( mái tóc vẫn bay bay tuyết bắt đầu rơi,tôi trong chiếc áo len trắng nhìn sang anh ta với đôi mắt u buồn)…Anh ta đi thẳng vào trong nhà
Linda: Cậu qua có vc gì vậy
_Tôi muốn gặp mẹ tôi có chút việc
_Phu nhân đang nấu ăn cậu chờ chút để tôi đi báo ( tuyết rơi nhiều hơn nhưng tôi vẫn ngồi yên ngoài sân)…ngẩng mặt lên để tuyết rơi lên mặt …tôi nhắm mắt …tiếng Linda gọi
_Vào nhà thôi em sẽ ốm đấy ( tôi đứng dậy đi lững thững vào trong thấy anh ta ngồi uống trà tôi đi thẳng lên anh ta nói)
_Cô đã chuẩn bị tinh thần làm cô dâu chưa vậy
_Tất nhiên là rồi
_tốt lắm hy vọng cô sẽ là 1 ng vợ tốt ( a ta nói đểu)
_Tôi cũng hy vọng anh sẽ là 1 người yêu tốt hơn là 1 ng ck tốt ( tôi quay lại cười đểu với anh ta)
_Điều đó là tất nhiên
_Tôi cũng vậy hy vọng chúng ta hợp tác để bác gái vui vẻ 1 thời gian lắng xuống tôi sẽ đi nên trong time đó anh k cần phải tỏ ra thái độ với tôi,tôi k qtam đến anh đâu bỏi vi trong lòng của tôi đã có người mà tôi yêu,ngày tôi sang đây gặp dc anh đó chính là ngày tôi đi tìm ngy của mình nên sẽ k có gì khiến chúng ta phải ngại nhau anh hiểu ý tôi k ( tôi nhếch mồm rồi quay lên phòng lên phòng đóng cửa lại tôi ngôi sụp xuống ) mệt mỏi quá con mệt mỏi mẹ à ….! 3 hôm sau tôi đang ngủ chợt có tiếng của mẹ tôi
_Lê giờ này vẫn ngủ sao con gái con đứa ( tôi dụi mắt giật mình khi thấy mẹ)
_Mẹ sang khi nào vậy ạ
_Phu nhân cho ng đón từ sân bay,bố con đang ở dưới nhà
_Anh chị có sang k mẹ
_Tự dưng nó bảo xấu hổ nên k sang cả 2 vk ck nó đều vậy nên bme bảo thôi ở nhà trông Bông bme đi là đủ tại xa xôi
_Vâng
_Số con chuột sa chĩnh gạo rồi con nhìn nhà họ mà xem bố mẹ còn k tin ở mắt mình nữa cơ ,con rể đâu ( tôi vội ấp úng)
_Anh ta ở nhà khác
_ô sao lại vậy vậy hai đưa k gặp nhau sao?
_Không ạ à có ạ ngày nào cũng gặp
_Đưa mẹ đi gặp con rể đi xem thế nào nào ( tôi vội vàng dậy đánh răng rửa mặt )…xuống dưới nhà thấy bme đang nc với bác gái vui vẻ
Bố: Đấy con gái mà như đàn ông chạy nhẹ thôi con
_bme ăn gì chưa ạ
_Bme ăn rồi giờ bố mẹ muốn con dắt bme sang nhà con rể để mẹ nc vs cậu ý xem nào ( bác gái cũng ấp úng)
_Giờ này anh ý đi làm rồi ạ
_Phu nhân vừa nói ở nhà mà ( bác gái nhăn mặt) có chuyện gì sao ( tôi xua tay)
_À k có gì đâu bố con ăn sáng xong đã nhé ( phu nhân chạy vào bàn ăn)
_Ta chót nói rồi quên mất làm thế nào đây
_Mai lễ cưới diễn ra rồi nếu lộ sợ bố mẹ con có bắt con về không
_Tính của bố con bác lạ gì nữa ạ,nhất là mai k còn gì luôn đó ạ
_Vậy chúng ta sang đó lựa lựa ta sẽ gọi cho nó trước ( bà gọi anh ta k nghe máy)no k nghe máy chứ
Bố: Ăn nhanh lên con chậm chạp vậy
_Đây con xong rồi đây ạ
_Nhanh nhảu lên con giờ chuẩn bị có gia đình rồi không dc chậm chạp nữa ( tôi lẩn lẩn đi ra xe …bố tôi lên xe khen xe đep trầm trồ còn tôi và bác gái thì đang hơi lo lắng)…qua hàng cây táo mẹ tôi khen
_Con đường vào nhà đây sao,mẹ cứ nghĩ đi vào khu du lịch ý ,chị này hai mẹ con ở cũng gần nhau sao k ở chung
_Cháu nó ở riêng lâu rồi cái này là bình thường mà
_Bình thường gì chị ,nhà to ở k hết chắc ở bên này trong thành phố đúng k chị
_Uk qua 1 cái cầu thôi là khác rồi
_vậy ở trong này ở chung cư ạ ( mẹ k thấy biển dinh thự nhà David Sơn sao)…xe đỗ trước con ngựa phun nước bố mẹ tôi cứ đứng ngẩn nhìn
Mẹ: Lê này nhà của cậu đó à ( mẹ ấp úng)
Bố: Cái bà này cậu ta là doanh nhân đấy ,doanh nhân thì thiếu gì …
Bác gái: Vâng đây là thành quả cháu nó tự đạt được kp nhờ tới tôi đâu ạ ( tôi kéo áo bác gái)
_Giờ sao đây Bác
_Liệu mà ứng biến thôi con…( vừa tới nơi thấy Chi đi từ trên phòng xuống tôi quay quay che mặt né thấy Chi chào bố mẹ tôi)
Chi: Cháu chào hai bác,hai bác đây là ( nói tiếng anh bme tôi là giáo viên nên cũng biết chút tiếng anh)
Bố: À chào cháu chắc đây là con gái chị à ( Bố quay sang nhìn bác gái)
Bác gÁi : À không đây là bạn ,là bạn ( bác ấp úng)
Mẹ: Em lại cứ nghĩ con gái chị con bé xinh quá ( Chi gọi người làm)
Chi: Cô Hậu mang trà loại sen sâm nhé ( cô Hậu nhìn tôi) à hai bác đây có lẽ là bố mẹ Lê
Bố: Đúng rồi cô chú sang dự lễ cứoi của con bé
Bác Gái: Cháu có thể lên phòng để bác tiếp khách không ( bác gái nói vs Chi gằn giọng)
Chi: À vâng bác cứ tự nhiên,cháu sợ thất lễ vì dù sao chau cũng là chủ nhân căn nhà mà ( tôi thấy bố mẹ đang cười chợt yên lặng)
Bố: Vậy chủ nhân thì là ai tôi tưởng là cậu David ( Bác gái tức mắt đỏ lên)
_Hai ông bà uống trà đi có gì đâu ( bác cười xoa xoa)
Bố: Cháu gái cháu cho thuê đúng k ( tôi thở phào nhẹ nhõm)
Chi: Dạ k dinh thự này của anh Daivd Sơn mà ,anh ý sao lại phải đi thuê nhà dc ạ
Bố: Uk chú quên mất tại cháu nói cháu cũng là chủ nhân nên chú hơi ngạc nhiên ( chợt bố quay sang nhìn mẹ )
Mẹ: cháu và cậu Sơn là ( chợt có tiếng bên ngoài)
_Là bạn gái của cháu ( anh ta vừa đi tập thể dục về đưng ở ngoài cửa ,Bác gái trợn mắt nhìn Sơn)
Bác Gái: Cháu nó trêu thôi đây là bạn thân nó thôi
Tôi: Bố mẹ con dắt bố mẹ đi thăm quan cảnh ở đây nhé
_Khoan đã cậu là Sơn
_Vâng đúng vậy ( bố tôi dơ tay ý bắt tay a ta quay đi ) hai bác cứ ngồi lại dùng trà cháu xin phép ( tôi nắm chặt tay vào áo run run)
Bố: Khoan cháu nói cô gái kia là ai ( anh ta quay lại nhìn thẳng vào bố tôi)
_Là bạn gái của cháu ( Bố tôi đứng im nắm tay,tôi sợ hãi)
Bác gái: Ông thông gia này thằng bé nó trêu thôi,con có thôi đi k David ( Chi giả bộ đi lên phòng trước mặt mẹ tôi và bố)
Bố: Lê con nói cho bố nghe người đàn ông mà con yêu có phải cậu ta không?
Bác gái: K là thằng bé thì là ai nữa ông thật là chúng ta đi ăn thôi ( bố gạt tay bác gái còn tôi cúi đầu đứng im)
_Đúng vậy bố ( bố tát bốp vào mặt tôi trước mặt bác gái và anh ta,tôi k phản ứng lại)
Mẹ : Kìa ông điên à sao lại đánh con
_Tao nuôi mày lớn ,tao tin tưởng mày k chọn lầm người vậy mà mày chấp nhận lấy 1 đứa đang sống chung với bạn gái,mày vì cái gì mày nói cho tao nghe
Bác gái: Sao ông đánh con bé vậy ông thật là
_Chị để yên để tôi dậy nó,mẹ con Lê về nhà đó lấy đồ chúng ta về ( tôi đứng im rơi nc mắt 1 cách vô thức k nấc k phản ứng)
_Kìa ông thông gia ông bình tĩnh đi ( Bố kéo tay lôi tôi xềnh xệch ra ngoài trc sự chứng kiến của mấy người làm nhà anh ta,họ nhìn tôi rồi buồn theo tôi)…
_Bình tĩnh sao được nuôi nó lớn để nó ngu muội đến mức này đây ( Bố kéo tôi đi bộ ra hàng cây bác gái cứ đuổi theo ) mày nói đi Lê mày lấy nó vì cái gì
_Con thật sự đã thuộc về người đó rồi ( bố lặng yên) đó là người đầu tiên của con và người đó kp là Huy
_Không sao hết xã hội tân tiến bình thường ,nó có bạn gái rồi mà nó còn muốn lấy mày thì nó coi mày là gì hả con ngu ơi là ngu quá dại
Mẹ: Ông bình tĩnh đi lôi con vậy k hay đâu
Bác Gái:Mai là cưới rồi ông để lễ cưới k có cô dâu sao
_Chị nhìn con chị đi chưa lấy đã nvay lấy rồi con tôi thành cái gì
_Tôi sẽ nói chuyện với anh sau giờ chúng nó đã là của nhau rồi
_Của gì thì cũng k sao hết đi về ,tôi có thể khẳng định nó k yêu con Lê,nếu nó yêu con tôi cách hành xử cử nó k thể nào lạnh nhạt như vậy dc …
_Kìa ông thông gia con bé có thai rồi ( bác nháy mắt tôi)
_Sao ( bố buông tay tôi rồi đứng yên) nói đi Lê
_Vâng con có rồi ( tôi cúi đầu)
Mẹ: Sao con k nói cho mẹ mấy tháng rồi
Bác gái: 1 tháng mới có thôi
Bố: Hết thật rồi ,đứa con ngu dốt của tôi ,bố có thể ép con k lấy nó nhưng bố k thể ép con của bố bỏ thai được ( bố khóc,mẹ khóc bác gái cũng vậy 1 mớ rối bòng bong)
Bác gái: Xin lỗi hai người xin lỗi con Lê à bác xin lỗi
Bố: Về thôi tôi muốn đi ngủ ,sau lễ cưới chúng ta về luôn nhé bà,tôi k muốn ở lại đây phút nào nữa
Mẹ: Uk rồi chúng ta về mà ông
Bố: Bố mong con chọn lựa đúng và dù có sai lầm hãy quay về bố mẹ luôn chờ con gái bố quay về ( tôi ôm mặt khóc)
_Con xin lỗi bố,con xin lỗi bố ơi ( bố quay đi thất thần dc mấy bước ,tôi thấy 1 chiếc xe chở hai người chạc tuổi bố mẹ tôi đi tới ,họ đi xuống xe chào phu nhân
+Chào bà chúng tôi đi du lịch tiện ghé qua đây thăm con bé Chi luôn
Bác gái: Uh nó ở trong nhà ( là bme chi)…tôi thấy tiếng Chi gọi lớn
_Bố ơi ,mẹ ơi ( Cô ta đứng vẫy vẫy tôi thấy anh ta đi từ sau đi ra quàng vai Chi,còn cô ta tựa đầu vào vai anh ta)
Bác gái: Sao đến đúng lúc vậy chứ ( bố tôi nhìn rồi lảo đảo)
Mẹ: Chung đàn ông liệu hạnh phúc k con và nó k yêu con,con gái ạ ( nghe tiếng uỵch …bố tôi ngã lăn rồi ngất)
Bác gái: Ôi ông thông gia …
Mẹ : Ông ơi ông sao vậy
_Bố …bố ơi bố tỉnh đi bố,mở mắt nhìn con này bố ( tôi ôm bố hoảng loạn)
Bác gái: Người đâu đi xe tới đây ( anh ta và Chi chạy tới)
Chi: Ôi trời bác trai sao vậy ( a ta nâng bố tôi lên tôi gạt tay)
_Đừng động vào bố tôi,nếu k tôi sẽ giết chết anh ( tôi trợn mắt nhìn anh ta) …tôi và vệ sỹ ở đó bê bố tôi lên xe …
Bác gái: Con vừa lòng chưa ( bà quát vào mặt anh ta) …xe đến viện
Bác sỹ: Ông nhà chỉ bị thiếu máu và tụt huyết áp đột xuất nên gây ra tình trạng ngất ,lát nữa tỉnh có thể về bồi bổ
Bác gái: Tạ ơn trời đất ( tôi thở mạnh rồi ngồi đờ đẫn)
Mẹ: Con về nghỉ đi đang có thai đừng nghĩ nhiều ,nếu con k muốn về bố mẹ cũng k ép
_Con sẽ cưới anh ta mẹ ạ,nhất định con sẽ khiến anh ta hối hận vì những gì đã làm ngày hôm nay ( bác gái đứng im k nói gì)
_Những câu nói này bố mẹ k dậy con Lê ạ,sống đúng mực cái đó là thứ mẹ cần con hiểu,sống sao cho họ thấy con là con gái của 1 nhà giáo như bố mẹ ,có ăn học có dậy dỗ,mẹ biết con chỉ nói vậy còn tâm địa con vốn là số 0 mẹ tin sẽ có ngày con có dc hạnh phúc trọn vẹn ( tôi ôm mẹ khóc ở sảnh viện)
Bác gái: Thôi nín đi con mai làm cô dâu rồi phóng viên sẽ chụp các góc cạnh ,xấu lắm …Tối đưa bố tôi về ,bố k nói chuyện với tôi …cả đêm đó tôi nghe tiếng mẹ khóc bên phòng bên,tôi chỉ nắm chặt tay mà nghĩ đến cuộc đời thật oan nghiệt…Đến sáng tôi cũng vẫn thức …Váy vóc mọi thứ đã sẵn sàng …tôi với gương mặt vô định thất thần nhìn vào gương ,lầm lỳ …cho tới khi thấy mẹ bước vào
_Đây là cái kiềng bố mẹ đánh cho con và tiền ( tôi ngắt lời)
_Họ rất giàu mẹ ạ ,bme hãy giữ lây để chờ ngày con quay về con nghĩ sẽ hay hơn ,ở đây con k cần dùng gì đến tiền cả
_Vậy kiềng này mẹ đeo cho con nhé ( chiếc kiềng mẹ đeo cho tôi lên cổ đè lên đống trang sức kim cương hào nhoáng)…
Bác gái: Đẹp lắm rồi con ạ,chúng ta đi thôi …
Xuống sảnh phóng viên đã đứng hai bên chụp ảnh liên tục,tôi trong chiếc váy cô dâu trắng thướt tha nhưng với gương mặt vô hồn lạnh tanh…lên xe bố mẹ và bác gái chính váy áo cho tôi
Bố: Chỉ càn con chán k muốn ở đây nữa thì về nhớ chưa
_Con nhớ rồi
_Chỉ vì con có thai rồi nên ta mới đồng ý nếu k còn lâu
Mẹ: Dc rồi ngày vui của con mà ông làm gì vậy nhỉ…
Bác gái: Đên đó khách rất đông nên con chú ý nhé ,cử chỉ lời nói lần trc ta đã nói khi họp báo là do hai đứa cãi nhau nên tức nhau dù họ tin hay k cũng đã xoa dc 1 phần nên con đừng lo
_Con k qtrong ai nghĩ gì về mình nữa rồi bác …( vào trong hội trường phòng chờ ,tôi thấy mẹ đưa máy để tôi nc vs anh chị và Bông ở nhà)
Bông: Chúc dì hạnh phúc ( bố mẹ dậy)
_Dì cám ơn bông nhé,bông ở nhà ngoan nghe lời bố mẹ dì sẽ mua thật nhiều quà cho con nhé
Lan: Em phải hạnh phúc nhé ( mẹ bật khóc cạnh tôi) đấy mẹ lại thế đấy
Mẹ: Hai đứa k hiểu đâu ( ý nói anh chị k hiểu vc bên này)
Tôi: Thôi mà mẹ Bông nhìn mẹ kia kìa ( Phương gọi cho tôi)
Phương: K thể tin nổi thật k thể tin dc con bạn dc xuất hiện trên báo kết hôn vs đại gia
_Tao cũng k tin đây này ( tôi cười)
_Mày yêu anh ta khi nào vậy phải hạnh phúc nhé
_Uk cám ơn nhé
_Trung thu nhớ về nhé
_Uk nhất định rồi hứa chắc ( tôi đang cười cười Linda đi vào)
Linda: Mạnh mẽ lên nhé Lê dù có thế nào mn vẫn luôn bên cháu
_Vâng ( tôi suýt khóc) còn Chi cô ta đồng ý thế này ạ
_Đúng vậy cô ta yên lặng khi cậu David quyết định lay co,tỏ ra bình thường mới là đáng sợ
_Cháu sẽ cố gắng hết mức có thể dù sau hôm nay là thế nào thì cũng mong bác gái hiểu cháu đã cố rồi
_Phu nhân rất ngại cháu ,bà thật sự bị dồn nén quá mức nên mới phải thế này,phu nhân tin ở cháu vì vậy cháu hãy cũng cố vì phu nhân nhé
_Vâng ( Thấy vợ Huy đi vào khiến tôi ngạc nhiên cả Mẹ Huy nữa)
Linda: Đây là phu nhân Kim hiện là vợ của bố ruột cậu Sơn đây là chị dâu ( tôi ngạc nhiên và mẹ Huy thấy tôi bà ta cũng ngạc nhiên)
Kim: Ta và cháu đã từng gặp nhau rồi phải không ở đâu nhỉ
Vợ Huy: Chúng ta gặp ở buổi đấu giá rồi nè nhớ không,chị là vợ anh Huy giám đốc khách sạn K ( cô ta k nhớ hôm đầu mình sang cũng đã từng gặp)
_Cháu k rõ gặp bác chưa ( tôi né vì bà ta chưa nhớ ra,chết rồi vậy là sao)
_Bác nhìn cháu rất quen nhưng dù sao cũng xinh lắm hôm nay cháu tất nhiên phải xinh nhất ở đây rồi nhỉ ( họ dơ máy chụp cùng tôi,tôi cười gượng rồi luống cuống)
Vợ Huy: Chị là Sara rất vui dc quen em,anh Huy đi công tác chắc đang trên đường tới thẳng đây rồi kì lạ anh ý có vẻ rất muốn nhanh chóng về dự lễ cưới này
Kim: Thì cưới em trai nó mà kp sao Huy hơn Sơn 1 tuổi đấy
_Kìa mẹ tính ra có mấy tháng thôi mà ( tôi sốc khi nghe thấy họ nói vậy)…họ chụp xong đi ra còn tôi bất động
Linda: 5p nữa đến giờ rồi
_Chau k thể kết hôn được
_Sao vậy lại hâm rồi
_Huy và Sơn là anh em à cô
_Đúng vậy bố cậu Sơn trc khi cưới phu nhân đã có qua lại vs bà Kim sau đó phu nhân và chủ tịch B đường ai nấy đi thì chủ tịch B đã tái hôn với bà Kim
_Vậy là cùng bố khác mẹ ạ
_Không cậu Huy là con riêng của bà Kim chủ tịch B coi cậu ý như con ,còn cậu Sơn mới là con ruột ( tôi hoang mang) …
_Vậy sẽ khó tránh chạm mặt k thể nthe dc trái đất k thể bé vậy dc
_Sao vậy cô Lê cô quen cậu Huy à
_Không những quen mà còn ( đang định nói bố tôi bước vào vui vẻ)
Bố: Đi thôi con đến giờ rồi ( tôi chợt nhận ra đã quá muộn rồi,đưa tay vòng vào tay bố tiễn ra hội trường)…cầm bó hoa mà mặt tôi lo lắng đủ thứ,mình k thể yêu anh rồi lại đang đi cưới em được …( thấy anh ta đứng phía trước trong bộ vest xanh dương đậm …bố vỗ tay tôi)
Bố: Bố vừa nói chuyện với Sơn nó xin lỗi và hỏi thăm bố về ngày hôm qua
_Vâng
_Bố nghĩ chắc chắn con có lý do để ở bên nó dù bố nhìn thấy trong ánh mắt no k hề có con tồn tại…
_Con thật sự bối rối bố ạ ( thấy Huy chạy thở dốc tới buổi lễ anh ta đứng nhìn tôi đang bước gần tới Sơn hơn…anh ta lắc đầu…tất cả đã quá muộn rồi …bố tôi đặt tay tôi lên trên bàn tay Sơn
_Dù có thế nào hãy cố để con bé dc sống yên ổn ( a ta cúi đầu trc bố tôi)…thấy bác gái và mẹ tôi ngồi dưới khóc sụt sịt…Tôi nhìn Sơn vô hồn và anh ta cũng vậy…hai người k yêu nhau đang kết hôn với nhau…chuyện thật đau lòng cho tất cả chúng tôi,1 người nhìn ,1 người tay nắm tay nhưng lòng vô định…và còn tôi hoang mang giữa hai người đan ông của cuộc đời…
Mc: Trăm năm nên nghĩa vợ chồng duyên này đã trọn ắt thành phu thê,dù có thế nào thì duyên của hai người cũng đã tới hãy ở bên nhau đến đầu bác giang long nhé hai bạn trẻ ,đây là màn trao nhẫn ( anh ta mở hộp đeo cho tôi,tôi rút nhẫn đeo cho anh ta và tôi rất lạnh nhạt)
Phu nhân: hôn nhau đi ( rất máu,phía dưới bạn bè anh ta cũng hô,tôi nhìn Huy anh ta nhìn tôi nhăn mặt,Sơn nhanh chóng vén chiếc khăn voan lên hôn lên môi tôi,nc mắt tôi rơi khi trái tim đang hướng về người phía dưới,Huy nhìn rồi quay đi)…Nụ hôn k có chút cảm xúc nào từ ngươi đàn ông này và từ chính trái tim tôi…
Bố: Con ở lại mạnh khoẻ nhé nhớ về nhà sớm,bme ra sân bay đây k muộn
_Sao gấp vậy ah
_Ở đây bme k quen đồ tây ăn k ngon,thời tiết thì lạnh quá trong này thì có lò sưởi còn đỡ ra ngoài bố lạnh k chịu dc
Mẹ: Cố gắng nhé con thường xuyên gọi về nhà nhé
_Dạ nhất định rồi ( thấy bố mẹ quay đi tôi sụt sùi)
Bác gái: Anh chị để tôi tiễn
_Thôi k cần đau chị bận còn tiếp khách mà
_Vậy hè tôi sẽ về thăm ông bà nhé
_uk chúng tôi về trước nhé con gái tôi nhờ vào chị nó dốt nên chị bảo ban cháu dùm tôi
_Được rồi mà gớm cháu thông minh sao lại bảo dốt
_Dốt mới lây con chị mà ( bố như tát cả bát nước vào mặt bác gái) chú ý giữ gìn đang bầu bí nhé
Bác gái: vâng ( cười nhạt)…
Linda: Nghe nói cô Chi xem lễ kết hôn của cậu Sơn thì ngồi uống rượu nhìn vào tivi rồi cười thôi k phản ứng gì…
_Con giặc đó đang mưu mô gì nhỉ con trai tôi đâu
_Đang tiếp khách thưa phu nhân
_Sao hôm nay nó lại nghe lời như vậy nhỉ ( Tôi đi ra phòng chờ thay đồ chợt cánh cửa mở ra,tôi nhìn qua gương là Huy,tôi quay lại anh ta chốt cửa lại)
_Em vui k Lê ,hẳn là em đang sung sướng khi đạt được mục đich của mình lắm ,em nghĩ nó yêu em à,thằng máu lạnh như nó lai yêu 1 cô gái tầm thường như em sao
_Anh ra ngoài đi ai thấy sẽ k hay đâu ( tôi cố nói cứng rắn)
_Hãy bỏ đi đi anh sẽ đưa em sang nước khác tạm thời là như vậy rồi sau này anh sẽ
_Quá muộn rồi tôi đã kết hôn ,anh chính là người ruồng bỏ tôi đi theo thứ gọi là ánh hào quang còn gì ,anh có tư cách gì ép tôi theo ý anh
_Anh vẫn yêu em điều đó sẽ khiến anh đủ tư cách phải k ( anh ta lao tới ôm tôi định hôn tôi lấy tay che mồm tôi) em k còn yêu anh nữa sao Lê
_Phải tôi yêu người đó rồi k yêu sao kết hôn dc
_Em nói láo có ai mà kb nó có bạn gái sống chung mấy năm nay chứ
_Quá khứ rồi
_Nó sẽ k yêu em anh biết em vì trả thù anh đúng không?
_Không đúng tôi yêu người đó chỉ vậy thôi
_Em biết nó là loại gì k em hiểu về nó bao nhiêu,em nghĩ nó đơn giản nếu nó là ng đơn giản thi sao chỉ từng ấy tuổi nó đã có thành tựu lớn đến vậy dc
_Anh đang ganh tị vs Sơn ánh mắt anh nói lên điều đó
_Em sai lầm lớn rồi Lê ạ anh đang cố lấy những gì thuộc về anh ,rồi em sẽ phải hối hận khi từ chối anh lấy nó,em sẽ phải sống với nó trong cô độc bởi vì nó sẽ k bh yêu em ( a ta quát vào mặt tôi)
_Tôi đã thuộc về ng đó toàn tâm toàn ý nên anh k cần cố gắng nói vậy đâu
_Anh sẽ chờ em gọi cho anh ( a ta tức mở cánh cửa ra chợt giật mình khi thấy Sơn đứng bên ngoài ,Sơn hai tay đút túi quần nhìn Huy lầm lỳ) em đến bao giờ vậy
_mới ( trl trống không)
_À anh đang nói chuyện với em dâu chút chuyện,anh mới đi công tác về nên hỏi chút em k nghĩ linh tinh đó chứ
_Anh nghĩ xa rồi ( Sơn đập vai Huy,Huy thở nhẹ nhõm) bởi vì những gì là của em anh muốn cũng không được đâu ( Sơn nhếch mồm,anh ta may chưa nghe thấy Huy và mình nc)
_Anh biết mà em còn gọi anh là anh thì anh vui rồi ( Sơn vào quàng vai tôi)
_Vợ em xinh không ( Sơn nhếch mồm)
_Xinh lắm rất đẹp ( a ta hất tóc tôi ra sau hôn vào cổ tôi trước mặt Huy)
_Cám ơn vì anh đã khen vậy phiền anh đóng cửa ( Huy đóng cửa trong bực tức lầm lỳ)
Tôi: Anh thôi đi ,anh làm vậy để làm gì
_Suốt buổi lễ mặt cô xưng lên và tôi để ý cô nhìn hắn thì phải hay tôi nhìn lầm
_anh tử tế quá nên tôi mới sưng đấy,anh về đi bạn gái đang chờ đấy tôi cũng về ngủ đây ( a ta kéo tay tôi ôm vào lòng)
_Cô nói với bố cô là cô đang mang thai à,bố cô có vẻ rất buồn khi phải nhờ tôi chăm sóc cô,cô mang thai với ai vậy ?( a ta nói đểu)
_Buông tôi ra đi ( a ta giữ chặt)
_Nếu chưa có thì phải làm cho có chứ kp sao ( anh ta bóp chặt mặt tôi rồi trợn mắt lên) nếu lần sau tôi thấy cô dám nói chuyện với tên đàn ông nào khác trong phòng k có ai thì tôi sẽ giết chết tên đó cô tin không
_Anh không phải xã hội đen mà doạ tôi ( tôi chu mồm lên cãi) anh ta là anh trai anh mà chỉ hỏi han vài câu thôi
_Xã hội đen sao ( a ta cười lớn) tôi có đủ khả năng tiễn những tên tôi k ưa đi chơi xa đấy ( a ta buông tay má tôi đỏ lừ lên do vết anh ta bóp) còn nữa từ giờ đã là vợ rồi thì làm cho tốt vào,còn về người mà tôi yêu dù có yêu đến đâu tôi cũng có thể bóp nát đấy nên đừng lôi hai chữ người yêu ra nc với tôi
_Thế k gọi là người yêu thì là gì tôi hỏi anh ( a ta ấp úng ) đấy anh k trl dc,vậy gọi là bạn gái đi xong ok,sau này tôi sẽ gọi bạn gái ,dạ vâng tiễn anh về với bạn gái anh ( tôi tiến tới đá vào chân anh ta)
_Lần sau cấm anh động vào tôi cách xa 3m ( a ta cười lớn như bị điên,bác gái chạy vào)
Bác gái: Hai đứa lên xe đi k muộn ( bố anh ta đi vào ,tôi cúi chào)
Bố: Hai đứa đẹp đôi lắm bố đến muộn các con k buồn chứ ( anh ta k thèm trl bố anh ta) Sơn bố có món quà muốn tặng con ( a ta ngắt lời)
_K cần đâu ông đừng cố tỏ ra là 1 ng bố tốt
Bác gái: Cái thằng này ăn nói vậy mà dc à
_Vậy bố làm thế nào mới dc đây con,chỉ cần con nói bố sẽ làm
_Muộn rồi ( a ta đi lướt qua vai ông ta,)
Bác gái: Ông đừng để tâm tính nó vốn vậy
_Tôi thật sự buồn ,con dâu này bố đã chuẩn bị tuần trăng mật cho hai đứa ở Nhật rồi hai đứa tranh thủ đi du lịch nhé đang mùa hoa nở ta nghĩ hợp vs hai đứa sau đó là đi brazin tắm biển
_Con cám ơn bác
_Gọi là bố nhé con ,con trai ta nhờ cả ở con
_Vâng bố ( ông quay đi bác gái hẩy tay tôi)
_Này giờ gọi ta là mẹ đấy hai đứa đi du lịch trăng mật đi nhé
_Sao lại trăng mật ạ ( tôi ngạc nhiên) chắc chắn anh ta k đi đâu và con cũng k muốn đi
_Đi chứ ta thoả thuận từ nãy rồi,đây là thời cơ tốt để cho nó tránh con hồ ly,là thời cơ tốt cho con
_Mẹ thoả thuận gì vậy
_Là sau này con k sang đó ở còn nếu k ta nói sau kết hôn con sẽ sang đó ở nên nó sợ ngay
_Còn Chi thì sao ạ
_con kệ đi bh con là chính nó là phụ thôi
_Con mới là phụ mà bác
Tôi đi ra ngoài trong chiếc váy trắng…về nhà bác gái đêm nay tân hôn …tôi thấy anh ta vào phòng thay đồ đi tắm như bình thường
Bác gái: Cố lên con nhé đàn ông ninh trên giường ắt nó sẽ nghe
_Ấy con có nói là sẽ có chuyện quan hệ đâu ạ
_Con đen tối ý ,ý ta là tâm sự ,tâm sự hiểu k?( tôi gãi đầu nam nữ mà năm trên giường tâm sự dc ư) …anh ta tắm xong đi ra rồi mặc đồ ra mở cửa
_anh đi đâu vậy ( vô thức hỏi)
_Về với người tôi yêu ,mai chúng ta sẽ đi gọi là trăng mật như mẹ tôi muốn khi về tôi muốn cô k xuất hiện trc mặt Chi nữa
_Ok ( tôi trl luôn k cần suy nghĩ)
_tốt ( a ta đóng cửa …tôi nằm rồi thở dài rồi thấy thật cô đơn ,,,buồn khi lại phải xoáy vào cuộc sống của 1 đôi yêu nhau,1 cô vợ thừa thãi…)
Hôm sau bác gái ỉu xìu
_Đêm qua con k giữ dc nó sao
_không ạ,anh ta đâu yêu con bác đừng cố ép hãy cứ tự nhiên
_Nếu k ép nó yêu con thì sao nó bỏ con hồ ly dc …( bà thở dài )…Xe của anh ta đi tới,tôi lên xe anh ta đang nhắm mắt ngủ…) hai đứa đi vui vẻ nhé kỉ niệm đẹp vào nhé ( bà vẫy vẫy rồi gõ cửa kính anh ta kéo xuống) con k chào mẹ sao ( a ta nhắm mắt nói)
_Con đi đây ( lạnh nhạt bác gái mặt buồn ,tôi thấy bác như sắp khóc)
_Mẹ à con đi đây sẽ mua thật nhiều đồ ngon về nhe ( thấy tôi nói bà vui vẻ trở lại)
_uk mua nhiều vào con nhé ( tôi cười nói vậy để bà đỡ buồn)…xe đi ra sân bay tôi sách đồ …anh ta có chuyên cơ riêng…địa điểm đầu tiên Nhật Bản…Lên máy bay tôi gác chân ngủ như chết…xoay ngang dọc …còn anh nằm ngủ 1 tư thế nghiêm chỉnh…đến khi tiếp viên mang đồ ăn lên…tôi ăn đánh sạch sẽ rồi nhìn anh ta cười..
_Sao anh k cho bạn gái đi ( a ta k trl) anh k sợ cô ý hiểu lầm sao ( a ta bỏ dĩa ăn )
_Cô có nghĩ tôi sẽ động vào cô lần nữa k?
_À k tôi hỏi vậy thôi ?( tôi tu nc cam vội vàng)
_Phóng viên vẫn theo sát vì vậy hãy cố tỏ ra là 1 ng vợ tốt đi,vai diễn và sân khấu lúc này là lúc dành cho cô thể hiện ,(tôi lầm bầm …) Trên máy bay có đoạn quảng cáo của khách sạn K người trên màn ảnh là Huy,tôi nhìn rồi cảm thấy tâm trạng k vui
_Anh yêu Chi có phải mối tinh đầu không?anh trl cũng dc mà k trl cũng k sao?
_Không…
_Dù sao thì anh cũng là 1 người đàn ông hết lòng vì người mình yêu,dù có ra sao anh vẫn yêu Chi tôi khâm phục tình yêu anh dành cho cô ý
_Không hẳn ( a ta nhếch môi cười rồi uống nước)
_Tôi cũng từng có 1 mối tình dầu rất đẹp với 1 người đàn ông cũng rất đẹp ( tôi nhìn lên tivi đôi mắt đỏ lên,Sơn nhìn theo thứ mà tôi nhìn) chỉ ước rằng nếu có thể đừng để chúng tôi gặp lại nhau…( a ta k nói gì)
_Hắn chắc hẳn có lẽ hâm hâm
_Sao anh nghĩ vậy
_Vì cô vẫn còn trong trắng hay bị mắc bệnh về sinh lý
_Không có đâu kp mắc bệnh sinh lý đâu
_Sao cô biết ( a ta trợn mắt lên)
_Vì do tôi giư gìn ( a ta cười lăn lộn)
_Dù sao cũng thú vị ( anh ta ngửa ghế ra nhắm mắt)…Tôi đi ra rửa tay thấy hai cô tiếp viên nói chuyện
Tiếp viên1 : Èo lần đầu tháy anh ta nói chuyện
Tiếp viên2: Chắc do cô gái đó là vợ mà
_Mấy lần đi cùng cô Chi cũng có nói nhiều vậy đâu mà sao k lấy cô Chi nhỉ,cô ý xinh hơn
_Cô này xinh hơn ,tôi thấy cô Chi kia nai nai sao ý,cô này thấy nói chuyện thật hơn cô ý k ngần ngại nói đã từng yêu có mối tình đầu các thứ còn gì ( tôi rửa mặt mà thấy mát cả mặt khi nghe 1 cô khen)
_Nhưng cô này lại trông hơi ngơ ( tôi lầm bầm ta đần ư …ngơ ư…)…
_Sao số chúng ta gặp anh ta suốt sao k lọt vào mắt nhỉ cô vợ bh quá bình thường,chân còn ngắn nữa ( tôi kéo rèm ra họ thấy tôi giật mình)
_Tôi cũng dc 1m58 đấy ( tôi quay đi họ ngại)…vào trong khoang tôi sẵn ống quần lên rồi đo gang tay…anh ta đang xem phim thấy tôi cứ đo lên đo xuống) này anh cao mét bn vậy
_1m83
_Nói 1m80 cho tròn đi lại còn
_vậy sao cô k nói cô 1m50 cho tròn ( a ta nghe thấy tôi trả lời hai cô kia)
_Cái đây… tôi vừa đo chân tôi dc 4 gang tay ( a ta mím môi phì cười tôi lầm nhẩm)…Đến sân bay vừa xuống anh ta kéo tôi ôm eo…
_Phóng viên đang chụp đấy chú ý đi,tôi k muốn mẹ tôi cứ phải đi giải thích ( tôi cố ra vẻ như vk ck mới cưới trăng mật vui vẻ,ở sảnh vệ sỹ đứng chờ sẵn anh ta vẫn chiếc áo choàng đen áo len chùm lên che mặt và đeo kinh)
-anh k lẽ anh là cái người hôm đầu tôi sang Anh gặp ở san bay đúng anh rồi ( tôi chỉ thẳng vào anh ta)
_Im đi nhìn thẳng đi …( tôi cứ nhìn mặt anh ta cho tới lúc lên xe tôi cứ ngồi nhìn k chớp mắt)
_Ông trời đúng là cho con luẩn quẩn mà ( tôi nằm vật ra xe ,anh ta cũng đang k hiểu hành động của tôi là gì)…Đi qua đường phố Nhât tôi dí sát mặt vào kính nhìn hoa đang nở thật đẹp ) đẹp quá mẹ ơi ( vội bỏ máy ra chụp chụp) ….Về đến biệt thự bằng gỗ …tôi tự dưng đứng đực mặt ra nhớ lần đầu anh ta cũng đưa tôi đến 1 biệt thự gỗ thế này ( họ mang đồ vào anh ta đi lướt qua tôi,thấy tôi đứng im k đi )
_Đóng cổng vào kệ cô ta
_Ấy tôi vào đã định đem con bỏ chợ ư ( tôi chạy vào người làm nhìn tôi cười)…trên vai đeo balo đi vào căn nhà có dòng nước uốn xung quanh hoa nở rơi khắp sân…đẹp tuyệt quá …tôi nằm lăn lộn trên bãi cỏ dơ máy ảnh lên chụp rồi gọi về nhà) bố mẹ về rồi ạ ,con đến Nhật rồi ạ
_Du lịch hả con con đi vs ck con hả
_Vâng con đi với anh Sơn ( tôi quay quay khung cảnh ở đây chợt cả màn hình quay vào anh ta ,bố mẹ tôi giật mình ,,,anh ta cúi chào)
Sơn: cháu chào hai bác
Mẹ: Gọi mẹ chứ con ( anh ta cười gượng)
Tôi: Bố mẹ à con tắt đây nc sau nhé ( vừa tắt máy thấy có cái gì từ trên cây hoa rơi vào áo tôi lúi húi tìm vì chui vào trong áo) trông như con gì ý nhỉ
_Ở quê cô gọi là sâu róm đấy ( tôi hét ầm lên rồi cởi bỏ áo khoác từng lớp …áo len ..sơ mi …anh ta xua tay)
_Này này cô làm gì vậy cứ bỏ đồ thế à ( ở đây có vệ sỹ đang đứng tôi k để ý anh ta nói)
_Sâu róm ,ôi mẹ ơi sâu róm ( tôi còn chiếc áo mỏng liền cúi xuống vạch áo ra ngó vào trong đang máu định bung lụa cởi nốt anh ta cầm tay)
_Cô bỏ nốt áo tôi sẽ giết chết mấy tên đứng ở đây đấy ( tôi ngó xung quanh thấy vệ sỹ toàn đàn ông dù họ k nhìn nhưng tôi vội với áo khoác thì anh ta kéo tôi choàng vào áo của anh ta …tôi đứng thu lu trong tay anh ta…dưới những cánh hoa đang rơi rụng đầy sân ( tôi lấy đầu đập bốp vào mặt anh ta)
_Biến thái lợi dụng này ( tôi chạy vào nhà gào ầm lên) sâu róm chết rồi sâu róm mày chui ở đâu rồi ( nghe tiếng anh ta cười ) tên khốn kia cười cái gì nhỉ,ở bên người yêu thì nghiêm chỉnh khi k có bạn gái dở quẻ ngay dc ( tôi lên lột đồ ra thì ra là nhuỵ bông boa ) thế mà mình tưởng sâu róm hắn lừa mình…Tôi đang định xuống nói thì thấy tiếng đàn Piano vang lên …tôi bước từng bước trên cầu thang xuống …từng nốt nhạc đều khiến tim tôi lôi cuốn…tiếng hát..
“Hạnh phúc cớ sao càng giữ,càng mong manh,có những nỗi đau ùa đến chẳng thể lành” …Anh ta ngồi đánh Piano và ngân nga nhưng qua giọng hát tôi thấy rất cô độc và k vui vẻ chẳng phải anh ta đang trọn vẹn ở bên người mình yêu hay sao…
“Sau mỗi bước chân nặng trĩu là cô đơn,vì mãi vắng đi 1 nửa của chính mình …nước mắt anh k thể khóc cho ai ngoài em,,,đã đi quá giới hạn duyên trời tự vỡ nát”…kết thúc tiếng đàn tôi đứng đờ đẫn nhìn anh ta trong chiếc áo len trắng quần đen …tóc anh ta hôm nay k vuốt keo rũ mái xuống…cơn gió bên cửa sổ đưa mái tóc anh ta bay bay…chợt anh ta thò mặt nhìn gần khiến tôi giật mình…
_Ô anh ra đây lúc nào vậy
_sâu róm đốt cô đến nỗi mất hồn rồi hả
_Đấy lại nói đến sâu róm anh cố tình hả ( a ta cười nhẹ) anh cười đẹp vậy sao ít cười vậy ( a ta dừng nụ cười)
_Cô nghĩ cô biết gì về tôi mà tự phán xét
_Ô tôi đang khen anh mà ( a ta mắt trợn lên tôi vội xoa) anh đánh đàn hay quá dậy tôi đi ( tôi kéo tay anh ta ngồi ra bàn piano)
_Tôi k có thói quen dậy những người ngốc như cô ( tôi kéo mạnh tay)
_thử xem nhé tôi cũng biết ít đấy ( tôi ngồi đánh vài nốt anh ta cười)
_Sai rồi ai dậy cô mà dốt vậy
_Bố tôi dậy đấy ( a ta im vì nói hớ rồi rung cổ)
_Nốt này ( anh ta cầm tay tôi đánh từng nốt,hương thơm của anh ta thật nhẹ nhàng…tôi hát) :” Em luôn nhìn theo bóng anh từ xa vì anh dường như là tình yêu của em,anh tựa như làn gió em yêu và nhớ anh ,em tin rằng đó là tình yêu đó là duyên phận,anh luôn hiện hữu trong mắt em ,đáp án của em chỉ có 1 dành cho anh mà thôi,hãy ôm em thật chặt khi con tim em dao động”…ánh nắng chiếu qua cửa sổ trên chiếc đàn piano,anh ta cầm tay tôi đánh từng nốt nhạc…tôi hát vu vơ ngẩng lên nhìn anh ta,anh ta nhìn xuống tôi…tôi nhìn thẳng vào mặt và vẫn hát câu cuối :” Vâng anh chính là tình yêu của em”…nốt nhạc cuối kết thúc anh ta buông tay tôi vội vàng
_Cô có thể đi chơi lái xe sẽ đưa cô đi đừng làm phiền tôi ( a ta thay đổi thái độ)
_Ơ tôi làm gì sao đổi thái độ nhanh vậy ( anh ta đi thẳng lên trên phòng)…chắc anh ta nhớ bạn gái rồi…tôi đi ra ngoài nằm nhìn ngắm bãi cỏ rồi ngủ ngay trên bãi cỏ …ở đây thật thoải mái k có ganh đua k có sầu lo…đến sẩm chiều tôi đi vào nhà mở tủ lạnh ra đồ ăn đã được chuẩn bị ,,,tôi đeo tạp dề rồi hầm sương nấu khoai và cà rốt sau đó cắm cơm và xào thịt bò chỉ hai món …xong xuôi tôi lên phòng gõ cửa
_Tôi nấu xong đồ ăn rồi anh xuống ăn đi ( gõ cửa k trả lời) tôi chờ đấy nhanh nhé ( đang áp tai nghe ngóng anh ta mở cửa ra khiến tôi giật mình) cơm xong rồi ( tôi đi dép con vịt trong nhà chạy lạch bạch xuống dưới…anh ta ngồi vào bàn ăn nhẹ nhàng từ tốn …( Điện thoại tôi reo lên bác gái muốn face time)
_Ăn tối chưa con
_Dạ con đang ăn rồi ( tôi quay bàn ăn)
_Quay con trai mẹ cho mẹ xem cái nào ( tôi quay sang anh ta bác gái cười rõ to) hạnh phúc quá thôi các con ăn ngon ăn nhiều để lấy sức nha
_Vâng ( cúp máy mà lấy sức làm gì) thế nào tôi nấu canh ngon k món sở trường đấy ( k trả lời) tôi nghe nói ở đây có lễ hội hoa đẹp lắm anh đi cùng tôi nhé
_Không ( trl thẳng thắn tôi giật bát cơm)
_Đi đi bạn gái anh kb đâu mà sợ chúng ta như anh em bạn bè mà lo gì?( a ta giật lại bát)
_Cô nghĩ tôi sợ bạn gái ( a ta nhếch mồm) nếu sợ tôi có lấy cô k ?
_Thôi đi đi …ở nhà chán lắm mà canh này ngon mà ( tôi húp rồi ăn …anh ta chỉ )
_Dính cơm ( tôi xua xua tay)
_Đâu ( a ta với tay sang nhặt hạt cơm gần mặt nhau ,mặt tôi đỏ lên)
_Mẹ tôi trả cho cô bao nhiêu ( tôi dừng ăn hỏng hết cả cái nãn mạn)
_Tôi nợ bác gái ân tình nhiều hơn là tiền và bởi vì tôi coi bác như người thân của mình
_Thân vì tiền sao
_Vì tiền thì tôi chọn anh kp hơn à đúng k?tôi sẽ cố đánh bật ( định nói rồi thôi)
_Tôi xong rồi ( a ta lau mồm đứng dậy điện thoại tôi lại reo)
_Phương à giờ mới gọi lại là sao
_Ra cầu G đi sang bất ngờ tao đọc đi đọc lại tin nhắn xem có nhầm k đây này
_Cầu G ở đâu
_Bảo ck mày đưa đi
_anh ta k đi tao đi 1 mình có anh nào thì giới thiệu bảo đón tao ok ( tôi đùa anh ta đóng rầm cửa từ trên phi xuống đã mặc xong áo )
_Dọn dẹp đi tôi sẽ đưa cô đi ( quay đi k nói gì tôi phì cười) …xong xuôi tôi mặc áo khoác chạy ra ngoài anh ta đang nói gì đó với vệ sỹ
Vệ sỹ: K dc đâu cậu chủ tránh nguy hiểm
_Tao tự lo đươc cứ bình thường thôi ( a ta nói giọng như dân xã hội đen vậy) …tôi chạy ra xe cầm theo chai 3 chai nước ôm vào người
_Nước ở ngoài k đảm bảo mang đi cho tiết kiệm ( đậm chất sinh viên,a ta lắc đầu cười nhạt)…tao đang đến rồi đi cùng chồng tao ( nói câu chồng mà trẹo cả mồm,ngại cả người)…tới nơi thấy Phương mà hai chúng tôi thấy nhau như bắt dc vàng
Phương: Con khốn ( nói kéo dài) sao mi lỡ lấy chồng đôt xuất để ta k kịp trở tay…
_Dám nói con khốn này ( tôi cầm chai nước gõ vào đầu Phương)…
_Chồng mày đâu
_Anh ta k xuống đâu muốn ở trong xe
_Uk anh ta đại gia mà chơi gì vs lũ dân đen
_Điên đừng nói vậy tao vẫn là tao còn anh ta là ai thì kệ ( tôi cười thấy từ sau có 1 ng ôm lấy Phương)
_Đây là anh Kiên bạn trai tao anh ý đi làm bên này
_Chào anh em là Lê bạn thân của Phương
_Chào em nghe Phương kể nhiều về em ,ông xã k tới sao
_Anh ý ngồi ở trong kia ( tôi chỉ chiếc xe,đằng sau Kiên thấy xuất hiện 1 ng đàn ông nữa)
_Đây là Vinh bạn thân anh ( anh ta dơ tay bắt tay tôi vừa dơ tay ra bắt )
_Dạ vâng chào mn ( điên thoại reo lên tôi alo)
_Xong chưa ( a ta giọng hầm hàm)
_Ô vừa đến mà chưa xem dc gì
_cho cô 5p quay lại xe
_Nàm thao ( a ta cúp máy,tôi kệ vẫn đứng ngắm hoa cùng Phương nói chuyện rôm rả)…Đang đứng nhìn mn vui vẻ chợt nghe thấy tiếng gọi
_Anh Huy anh đứng lại đó ngày kỉ niệm mà lại cãi nhau anh sao vậy ( tôi quay sang nhìn tay vẫn ôm 2 chai nước tóc bay bay trong chiếc áo khoác bông…và ngạc nhiên khi đó là Huy …tôi dụi mắt xem có lầm không…tôi vội quay đi,Sara kéo tay Huy) anh k nghe thấy em gọi sao ( a ta giật tay)
_Anh muốn yên tĩnh ( Sara khóc quay đi tôi cũng lẩn lẩn …anh ta k nhận ra mình đâu…không đúng anh ta nhận ra …tôi gõ đầu)
Huy: Đúng là chúng ta dù có k muốn cũng vẫn gặp nhau phải vậy không?( bầu trời bắn pháo hoa loé lên)
_Em xin phép đi trước ( Anh ta chạy theo tôi nắm chặt tay tôi)
_Chỉ hôm nay thôi hãy đứng bên anh ( tôi gạt mãi k dc ) anh bỏ ra đi ai thấy k hay đâu vợ anh có thể quay lại bất cứ lúc nào ( Phương ra giật tay)
Phương: Trái đất thật tròn anh Huy nhỉ lại gặp anh rồi
_Chào em Phương đã lâu k gặp
_Anh làm giám đốc 1 khách sạn lớn có vui k anh
Tôi: Đi thôi Phương
_Yên để tao nói ,anh bỏ bạn em rồi đi theo ng có tiền vậy có vui k anh,k có cô gái đó anh vẫn có tiền cơ mà do anh tham vọng
_Phương đi thôi đừng nói nữa
_Tình yêu khi anh có vợ rồi vẫn muốn bạn em phải nghe anh sao
Huy: Anh nói chuyện với em sau ,anh có việc muốn nói với Lê
_Đều có gia đình rồi k nên gặp nhau
_Tại sao anh k dc
_Vì anh và nó từng yêu nhau anh hỏi vậy mà dc à ( tôi giật tay Phương)
_Mày k đi tao đi trc đấy Phương ( tôi ngẩng lên dưới bầu trời xanh đỏ Sơn đang đứng ngậm điếu thuốc rồi nhìn Phương)
Sơn: Em chắc là bạn Lê vừa anh có nghe em nói :”anh và nó từng yêu nhau ” vậy anh và nó ở đây là Lê và người kia sao ( Huy lo lắng)
Phương: Cái này chắc anh nghe nhàm rồi ( ấp úng)
_Nghe nhầm sao có thể anh nghe nhầm nhưng nhìn chắc k nhầm ( Huy đang kéo tay tôi vội buông ra)
Huy: Anh vừa gặp tình cờ nên đang định hỏi Lê về hai vk ck k có gì đâu ( a ta bỏ thuốc xuống chân dẫm mặt nhìn lừ lừ)
_Anh và vợ em có vẻ như có nhiều điều muốn nói vậy hai người từng quen biết sao?( Tôi đứng măt k còn giọt máu vì lo lắng ,Bạn trai Phương đi từ sau Sơn đi lên thấy Huy liền bảo Phương)
Kiên: Ô đây là Huy bạn trai cũ của Lê đúng không em ( Phương dẫm chân mạnh vào Kiên)
Huy: Anh nhầm rồi chắc có nhầm lẫn tôi đi trc đây ,anh đi trước nhé Sơn vợ anh đang giận ( anh ta phủ nhận yêu tôi 1 cách hèn nhát,Sơn quay đi tôi chạy theo)
_Cái này anh nghe tôi nói dc k?phương ơi mai gọi sau nhé ( thấy P đang đấm đá bạn trai còn Sơn im lặng ,lên xe thấy anh ta lầm lỳ tôi cũng k dám nói hay trình bày thở còn k dám thở mạnh)…về đến biệt thự anh ta lái xe vào rồi hầm hầm đi lên phòng …tôi định gọi với nói nhưng có lẽ cũng k để làm gì ,,,anh ta đâu thích mình chỉ ngại là anh ta sẽ hiểu sai mình …Tôi đi lên phòng đang định gõ cửa phòng anh ta…rồi lại rụt tay lại…( chợt anh ta mở cửa rồi kéo tay tôi vào)
_Có gì muốn nói nhanh ( a ta quát vào mặt tôi)
_Về chuyện lúc nãy tôi k phải giấu mà chỉ là
_Mối tình đầu đẹp của cô thì ra là với nó à ( a ta nhếch mồm)
_Đúng vậy tôi cũng mới biết Huy là anh trai anh trong lễ cưới ( a ta đấm ràm vào cánh cửa tôi sợ đứng im)
_Ai là anh trôi tôi thằng con hoang đó sao ( a ta bóp mặt tôi) để tôi nhắc cho cô nhớ ai là ck cô ,tôi định sẽ sau 1 tuần sẽ nói chúng ta k hợp rồi cô có thể vô tư ra đi,nhưng tôi nghĩ khác rồi tôi sẽ giữ cô lại ,,,cô tiếp cận tôi để trả thù nó phụ tình cô à
_Không phải vậy tôi xin thề tôi không biết
_Không biết cô nói k biết là xong à ( a ta bóp mồm hôn tôi rồi cắn môi tôi chảy máu …ghì chặt k cho tôi cựa quậy…tôi đấm vào người anh ta k phản ứng …anh ta buông…tôi cúi sụp xuống thở)
_Đồ tồi anh đâu có yêu tôi sao anh tức giận vậy
_Im mồm cô đang thuộc quyền sở hữu của tôi hiểu chưa ( a ta bỏ áo)
_Này làm gì vậy tôi k đùa đâu 1 lần là đủ đừng động vào tôi ( Tiễng gõ cửa của thư kí )
_Cậu chủ cô Yumi tới rồi ( a ta gạt tôi sang 1 bên mở cửa 1 cô gái người Nhật đi tới)
Yumi: Em xin hầu hạ anh đêm nay thưa cậu chủ của em( cô ta cúi xuống chân anh ta,tôi sợ hãi đứng dậy anh ta bảo vệ sỹ)
Sơn: Đóng cửa lại ( tôi quát lên)
_Tôi muốn về đi ngủ anh muốn gì ( a ta đứng dậy choàng áo hất chân Yumi) anh muốn ngủ vs cô gái đó hay làm gì kệ anh
_Cô nghĩ tôi dễ dàng ngủ vs gái vậy à
_Vậy anh gọi cô ta đến đây làm gì
_Nghe nói cô ta đêm qua hầu hạ tên Huy yêu dấu của cô đấy đêm nay tôi gọi cô ta tới để hầu hạ kẻ dưới của tôi,Thư kí vào đây
_Dạ cậu chủ
_Vui vẻ tận hưởng đi gái hạng sang đấy
_cám ơn cậu chủ
_còn cô qua đây ( a ta kéo tôi sang phòng tôi) thế nào đẳng cấp của tôi sao lại cùng vs thằng con hoang đó được vậy mà giờ tôi lại đi lấy 1 cô gái đã từng yêu nó hơn nữa còn rất thắm thiết cơ đấy
_Tôi muốn đi ngủ a nghĩ sao cũng dc nhưng chẳng phải anh có tôi rồi còn gì ( tôi quát vào mặt anh ta,rồi gạt tay bỏ áo khoác lên giường đi ngủ,anh ta cũng lên nằm tôi quay đi k nói gì ,từ lúc tôi nói vậy anh ta cũng thôi)…tôi nằm thiu thiu rồi ngủ mất chợt nghe tiếng phòng bên tiếng la ó của quan hệ,tiếng cô gái cầu xin người đàn ông bên đó tôi mở mắt dui dụi mắt…anh ta cũng nằm bên cạnh ngủ như k có gì ( tiếng cô gái bên đó khóc) Anh nghe thấy gì không cô gái đó khóc thì phải ( tiếng kêu 1 to hơn) đúng rồi ( tôi bật dậy để chạy sang thì anh ta tóm tay) anh còn k mau dậy cô gái đó khóc lớn vậy có chuyện rồi
_cô ta đang tận hưởng đó chứ
_K đúng cô ý đang khóc ( a ta bật dậy ghì tay tôi xuống)
_Vệ sỹ nhà này có 12 người
_Sao vậy có gì à
_12 người đó đang lần lượt quan hệ với cô gái đó
_lũ bệnh hoạn ( tôi giật tay anh ta giữ)
_Cô ta chấp nhận để được tiền đâu ai ép đấy chính là cô gái mà người yêu cô đêm qua sử dụng đấy ( a ta nhếch mồm )
_Anh thật ghê tởm ( tôi ôm mồm,tiếng la của cô gái lớn hơn) tôi xin anh để cô ý đi đi tôi thật sự k muốn nghe nữa ( a ta kéo tay dí sát mặt tôi vào vách tường)
_Nghe đi cô k khác gì nó hiểu chưa
_Tôi xin anh hãy tha cho cô gái ý,cô ý đang xin rồi làm ơn
_Nói đi cô đã gặp và qua lại với nó mấy lần rồi
_anh điên à tôi và anh ta chưa có gì
_Cô lấy gì đảm bảo hứa trên danh dự của bố cô đi ( a ta vẫn ép tôi nghe)
_Tôi hứa anh tha cho cô gái ý đi ( anh ta vỗ tường )
_Chúng mày cút ( a ta đáng sợ khiến tôi run lên)
_Anh k chỉ là doanh nhân đúng k,anh rất đáng sợ
_Biết nhiều sẽ k tốt đâu lại đây ( a ta kéo tôi ôm)
_Anh có đối xử với Chi như thế này k,chắc k đúng k?
_cô ta thậm chí còn k dám cãi tôi như cô đâu ( a ta kéo quần tôi)
_Anh k thích sao anh vẫn muốn vậy ( tôi bật dậy anh ta cười) tôi kp là đồ chơi của anh,đêm đó đời con gái của tôi cũng mất đi cho kẻ từ trên trời rơi xuống như anh
_Huy nó k đòi hỏi gì ở cô sao?
_Có nhưng tôi k đồng ý
_Vậy sao vs tôi cô đồng ý
_Tôi đồng ý khi nào anh ép tôi còn gì ( a ta cười)
_1 là ngủ hai là vui vẻ cô thích cái nào ( tôi thấy anh ta thật đáng sợ liên chùm chăn lăn đùng ra ngủ như chết)
_Ngủ tôi ngủ đây…( a ta với tay ôm tôi rồi ngủ…) tôi phải làm sao với tên này đây …bạn gái …vợ tất cả dường như nằm trong bàn tay anh ta ,tôi thật sự muốn hỏi bác gái 1 câu rằng anh ta thật sự là ai?…